Độc Chiếm

Chương 40: Bắt cóc 3

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Này! Tôn Hạo Chí!” Lí Dũng giả vờ làm dáng vẻ như rất thân thiết, nói qua điện thoại: “Nghe giọng có biết tôi là ai không?”

Tôi nghe giọng nói của Tôn Chí Hạo trong điện thoại, nhưng không nghe được anh nói cái gì.

Lí Dũng nói tiếp: “Đúng! Đúng là đang ở chỗ tôi. bọn họ rất tốt, đều còn sống hết! Đặc biệt là vợ anh, thật giỏi, vừa rồi thiếu chút nữa là giết được tôi.”

Gã cười ha ha, đôi mắt nhìn về phía tôi.

“Anh muốn nghe giọng nói của cô ta sao? Được, có thể...”

Lí Dũng đưa điện thoại cho tôi.

“Tiểu Tây?” Trong điện thoại chính là giọng nói trầm thấp của anh, cũng không phát điên như tôi tưởng tượng.

Có thể nghe một tiếng gọi Tiểu Tây này, suýt nữa khiến tôi bật khóc.

Biết rõ đầu giây bên kia anh không thấy được, nhưng tôi vẫn gật đầu, trả lời một tiếng: “Ừ.”

“Em và Điểm Điểm vẫn khỏe chứ?” Mặc dù là giọng nói lạnh lùng, nhưng tôi vẫn nghe được sự lo lắng trong đó.

“Điểm Điểm phát sốt, còn em vẫn tốt.” Thật ra vai tôi đang chảy máu, miệng vết thương còn rất đau, nhưng điều đó không quan trọng.

“Tiểu Tây, em nghe anh nói, Lí Dũng rất điên cuồng, em cố gắng đừng chọc giận anh ta, nếu không anh ta có thể làm những chuyện không khống chế được.” Anh nhỏ giọng nói nhanh.

“Ừ.”

“Lát nữa anh ta sẽ bàn điều kiện với anh, anh sẽ sắp xếp tốt. Em đừng lo gì cả, chỉ cần nhớ kỉ một điều, lúc nào có cơ hội, lập tức ôm Điểm Điểm chạy trốn. Nhớ kĩ, dù có chuyện gì xảy ra, đều phải bảo vệ tính mạng của mình.”

Nước mắt tôi đã rơi xuống, yên lặng gật đầu.

Tôn Chí Hạo nói lại lần nữa: “Hiểu không? Ôm Điểm Điểm chảy trốn, mặc kệ bất kì ai!”

Rốt cuộc tôi cũng trả lời: “Em biết.”

Lí Dũng đoạt lại chiếc điện thoại, nói tiếp với Tôn Hạo Chí: “Như thế nào? Tôi đối với vọ con anh không tệ lắm đúng không?

“Vậy anh muốn cám ơn tôi như thế nào đây?”

“Tiền? Không phải là vấn đề. Anh tùy tiện mang 200 vạn đến, tôi biết anh không thiếu chút tiền đó. Nhưng anh chỉ có một cơ hội này thôi. Đúng, anh tự mình đến!”

“Thời gian và địa điểm sao? Lát nữa tôi sẽ nói cho anh biết. Anh yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt hại người họ. Yên tâm, yên tâm.”

“Nói nhảm ít thôi! Tôi nói cho anh biết, lát nữa sẽ báo cho anh!”

Gã ta cắt đứt liên lạc, lắc đầu nói: “Các ngươi quá nóng lòng. Gấp cái gì chứ? Vội vàng đi tìm chết sao? Ha ha ha.”

Lí Dũng cười to rời đi, cửa lớn lại đóng lại lần nữa.

Tôi đuổi theo, gõ mạnh lên cánh cửa.

“Lí Dũng, anh mua ít thuốc cho đứa bé đi! Bé lại phát sốt!”

Lí Dũng ở bên ngoài không kiên nhẫn mắng to: “Câm miệng! Tôi muốn ngủ!”

Tôi không còn cách nào nữa đành phải trở lại, ôm Điểm Điểm ngồi xuống.

Khó chịu quá.

Ánh nắng chui vào theo kẽ hở, chiếu lên vách tường đen nhánh, sau đó từ từ đi đến trên mặt đất, ánh sáng cũng trở nên mạnh mẽ dần.

Độ ấm trong kho hàng lên cao hơn một chút, nhưng cái lạnh đã đông chết cảm giác trên chân của tôi, không thấy khá hơn được chút nào.

Tôi không biết được giờ giấc, có lẽ đã mấy giờ trôi qua.

Mấy tiếng đồng hồ này, đúng là còn dài hơn muốn mạng của tôi.

Lúc đầu Điểm Điểm còn rên rỉ, nhưng sau này không còn âm thanh nào nữa, khuôn mặt nóng hổi đỏ bừng, trên trán đổ đầy mồ hôi.

Tôi đau lòng quá, muốn đi gõ cửa mấy lần, nhưng nhớ đến lời nói của Tôn Hạo Chí, cố gắng không chọc Lí Dũng nổi giận, đành phải nén xuống.

Cảm giác lo lắng này không có cách nào hình dung được, thật hận bản thân, vô dụng, ngu ngốc, vì sao cả con mình cũng không bảo vệ nổi?

Cuối cùng cũng có tiếng động vang lên, đáng tiếc không phải là âm thanh mở cửa.

Là bên ngoài, có tiếng bánh xe ma sát với mặt đường tạo thành tiếng kẽo kẹt.

Là ai đến?

Chẳng lẽ là Tôn Hạo Chí?

Tôi vội vàng chạy đến bên cửa sổ, dẫm lên một chiếc thùng sắt, nhìn ra ngoài qua kẽ hở.

Chỉ có thể nhìn thấy một chiếc xe màu đen, đây không phải là xe của Tôn Hạo Chí.

Tôi nhảy xuống khỏi thùng sắt, áp lên cánh cửa lắng nghe.

Ngoài cổng mở ra, có người bước đến, tôi nghe được những giọng nói nhỏ đang bàn bạc.

Theo giọng nói của họ, tôi đoán đây là đồng bọn của Lí Dũng.

Tôi không cần tốn công kêu cứu làm gì.

Có lẽ tôi vẫn muốn nghe bọn họ bàn bạc việc gì, vì vậy tôi nín thở, cố gắng lắng nghe.

Âm thanh nói chuyện của họ đứt quãng, giọng nói rất thấp, đặc biệt là người kia, tôi không nghe rõ được anh ta nói gì.

Nhưng không biết vì sao, mặc dù chỉ nghe được mấy chữ, tôi vẫn cảm thấy giọng nói kia vô cùng quen thuộc.

Trong lòng tôi bắt đầu nôn nóng.

Không có khả năng!

Tôi bị suy đoán của bản thân làm giật mình, lập tức bắt mình dừng lại những suy nghĩ bậy bạ kia.

Tôi không nghe được cái gì nữa.

Tôi buông tha, đành lui về sau vài bước, rời khỏi cánh cửa.

Nhưng mà, giọng nói của bọn họ ngày càng lớn.

Giọng nói mà tôi không muốn nghe kia cũng chui vào tai tôi.

Ngay sau đó, bên ngoài vang lên tiếng bịch bịch như là đánh nhau!

Trong giây lát, cửa sắt bị va chạm mãnh liệt, phát ra những tiếng nổ chói tai.

Tôi vội ôm Điểm Điểm lui về phía sau.

Cửa sắt rắn chắc như vậy cũng bị đập cho lung lay, không biết ở ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng sau cùng vẫn khôi phục lại sự yên tĩnh.

Ánh sáng bắt đầu xuyên qua kẽ hở dưới cánh cửa, phản chiếu bóng dáng bên ngoài, tôi có thể nhìn ra có người đang dựa vào cánh cửa.

Bất ngờ, yên tĩnh khiến người khác phải căng thẳng, nhưng cũng chỉ được vài giây.

Một tiếng vang nặng đánh vỡ tất cả, sau đó có một cơ thể ngã xuống đất, ngăn cản hoàn toàn ánh sáng dưới kẽ hở.

“Nhìn giao tình nhiều năm của chúng ta, tha cho anh một con đường sống, đừng nói ông đây không có nghĩa khí!” Giọng nói của Lí Dũng từ kẽ hở bay vào.

Tiếp theo, ánh sáng càng ngày càng nhiều, người kia đã bị kéo đi.

Bỗng nhiên cánh cửa mở ra, tôi chưa kịp trốn đã bị Lí Dũng bắt được cánh tay.

Gã ta thô bạo kéo tôi ra bên ngoài, vết thương trên vai lại bị nứt ra.

“Đã bị đồ đần kia phá hỏng hết! Không thể ở nơi này nữa! Đi mau!”

Tôi không dám quay đầu lại nhìn, chỉ có thể nhìn cánh cửa của chiếc xe đen kia, khiến cho đôi mắt tôi đau nhức.

Không có thời gian nghĩ nhiều, Lí Dũng đã mở cánh cửa đó ra, nhét tôi và Điểm Điểm vào bên trong.

Tôi hỏi gã: “Anh muốn đưa chúng tôi đến chỗ nào?” Thật ra tôi chỉ muốn kéo dài chút thời gian, ở lại chỗ này được chút nào là thêm được chút đó hi vọng, rời khỏi đây không khác nào đi vào con đường chết.

Lúc này Lí Dũng chẳng muốn giả tạo nữa, hai mắt trừng lớn, hung dữ nói với tôi: “Ít nói nhảm đi! Từ lúc này trở đi nếu cô nói một câu tôi sẽ vạch một dao trên người cô!”

Tôi im lặng, ôm Điểm Điểm thật chặt.

Bên ngoài một mảnh tuyết trắng xóa, hai bên đường hoang vắng, xa xa mới nhìn thấy vài căn nhà nhỏ xập xệ.

Phía xa có vài nhà xưởng nhỏ, đang tỏa ra khói xanh mịt mù.

Tôi cố gắng tìm ra phương hướng, nhà máy hóa chất? Nhà máy nhiệt điện? Hay nhà máy thép?

Rốt cuộc đây là ở đâu?

Nơi này có cách xa thành phố không?

Trong lòng tôi còn có một đường sống, có lẽ sẽ chạy trốn ở trên đường đi.

Lí Dũng nhanh chóng lái xe, vẫn không quên quay đầu lại nhìn tôi: “Cô nhìn đông nhìn tây cái gì? Đừng có mơ, rơi vào tay tôi còn muốn chạy à?”

Tôi không nói câu nào.

Gã ta xoay mặt qua chỗ khác, nhìn chằm chằm tôi qua kính chiếu hậu, mắng chửi một câu: “Nhiều người dốc sức liều mạng vì cô như vậy? Cô có gì tốt chứ?”

“Mẹ nó, bạn tốt nhiều năm của ông đây đều bị cô làm hư!”

Tôi xoay đầu, tránh đi ánh mắt hung ác của gã.

Gã đang nói cái gì, tôi có thể mơ hồ đoán ra, miêu tả sự thật sinh động như vậy khiến cho tôi đau lòng muốn chết.

Tôi không còn hi vọng, không nghĩ tiếp nữa.

Bây giờ, nếu như đánh tôi thêm một chút nữa, tôi sẽ suy sụp mất.

Nhưng tôi không thể buông tha, tôi còn muốn sống, còn muốn Điểm Điểm sống.

Tôi không ngừng động viên chính mình, cố gắng duy trì sự bình tĩnh.

Cuối cùng Lí Dũng cũng dừng xe lại, dừng bên một chiếc cầu lớn.

Gã rút chìa khóa xe, đi xuống.

Tôi nhìn gã ta đang cúi đầu nhìn xuống ở bên lan can trên cầu, trong lúc đang quay đầu kiểm tra bánh xe, thừa dịp gã đang quay lưng lại, tôi đẩy cửa xe, nhưng bị khóa.

Tôi lặng lẽ chuyển người về phía bên kia, lại đẩy cửa xe.

Bỗng nhiên khuôn mặt tái xanh của Lí Dũng xuất hiện bên cửa xe, tôi sợ đến mức run rẩy, lui về phía sau một chút.

Gã ghé vào cửa xe, nhìn thẳng vào chúng tôi, không nói chuyện.

Sắc mặt gã khó có thể đoán ra, tròng mắt vẫn không nhúc nhích, không biết đang suy nghĩ cái gì?

Tôi đoán gã sắp hành động, nhưng tôi không có biện pháp nào, chỉ có thể ôm Điểm Điểm thật chặt.

Lại giữ nguyên một lúc lâu, không đến bước cuối cùng, không được từ bỏ. Tôi tự nói với chính mình.

Lí Dũng nhìn chằm chằm chúng tôi một lúc lâu, sau đó xoay người rời đi.

Tôi nhìn bóng lưng của gã biến mất ở dưới cầu, ngay lập tức tôi đi lên phía trước xe.

Tất cả đều bị khóa.

Đập vỡ cửa sổ xe!

Ý nghĩ này vừa xuất hiện ở trong đầu, lập tức tôi tìm kiếm những thứ rắn chắc ở trong xe, nhưng rất tiếc là không có.

Điện thoại!

Điện thoại của gã ta đã để ngược ở trước kính chắn gió.

Tôi cầm lên, phản ứng đầu tiên chính là bấm số gọi Tôn Hạo Chí.

Điện thoại nhanh chóng kết nối.

“Là em! Lí Dũng đã bỏ đi, chúng em bị anh ta khóa ở trên xe.”

“Đừng vội, em biết mình đang ở chỗ nào không?”

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ xe, khắp nơi đều là tuyết trắng, hoàn toàn không có vật gì nổi bật.

“Em không biết, nhưng mà vừa rồi em có đi qua một nhà xưởng, đêm qua, chúng em bị nhốt trong một nhà kho, vâng, hình như là nhà máy lọc dầu. Em không biết, không xác định được. Còn nữa, bây giờ chúng em đang ở gần một cây cầu, em thấy Lí Dũng đang nhìn địa hình xung quanh, không biết anh ta muốn làm gì...”

Bỗng nhiên cửa xe bị mở ra, khiến cho tôi bị giật mình.

Quay đầu lại nhìn, phát hiện Lí Dũng đã quay lại từ lúc nào.

Gã ta trừng mắt nhìn tôi nhưng không nói gì, chỉ đưa một bàn tay đến trước mặt tôi.

Tôi chậm rãi hạ di động xuống, đặt trên tay gã.

Cửa xe bị gã đóng mạnh lại, cách cánh cửa xe, tôi vẫn nghe được tiếng nói to của Lí Dũng nói với Tôn Hạo Chí: “Đã chuẩn bị tiền chưa? Cho anh một tiếng, đến Trường Điện, một mình! Muộn một phút thì cắt một ngón tay!”

Gã ta cũng không nhiều lời, trực tiếp cắt đứt liên lạc.

Thì ra nơi này chính là Trường Điện, thật ra tôi đã từng đến đây, nhưng là rất lâu trước kia.

Nếu như tôi nhớ không nhầm, không thể nào trong một tiếng đồng hồ đi từ thành phố đến Trường Điện được, đặc biệt là tuyết rơi đầy đường như bây giờ.

Không bằng gã ta cho tôi một nhát thoải mái, tôi chịu không nổi loại hành hạ như thế này.

Lí Dũng ngồi lại trong xe, hung hăng nói: “Đúng là con mẹ nó lạnh!”

Tôi trừng mắt nhìn gã không nói câu nào.

Bỗng nhiên Lí Dũng quay đầu lại nói với tôi: “Cô không có lời nào để nói sao?”

Rõ ràng là gã ta không cho tôi nói chuyện!

Tôi vẫn không lên tiếng như cũ, đây là một kẻ điên, tôi không có lời nào với gã.

“Mẹ nó!”

Lí Dũng thấy tôi không chú ý đến gã, liền mắng chửi mấy câu rồi quay đầu lại, móc ra một điếu thuốc, cái bật lửa phải bật nhiều lần mới lên được lửa.

Bỗng nhiên tôi nhận ra gã đang căng thẳng.

Dù là một kẻ điên cũng phải căng thẳng.

Chắc chắn là vậy, thật ra gã ta cũng không nắm chắc, có lẽ còn có hi vọng.

Truyện full

  • Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương
    Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương

    Dịch: MaccaooVăn ánCông ty của gia đình Dụ Thần chỉ cách bờ vực phá sản một tờ hợp đồng thôi. Nếu ký hợp đồng thì sẽ khởi tử hồi sinh,...

  • Hoàng Cung Kỳ Ngộ
    Hoàng Cung Kỳ Ngộ

    Thể loại: Lãng mạn, vượt thời gian, hài hước*Chống chỉ định những ai thích nữ chính ngây thơ, mang hình tượng nữ thần cứu thế.**Chống...

  • Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
    Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng

    Tác giả: Duy Hòa Tống TửSố chương: 16Câu chuyện kể về tình yêu thầm lặng và quá trình thay đổi đáng kinh ngạc của cô, phải lựa chọn...

  • Độc Chiếm
    Độc Chiếm

    Thể loại: Đô thị, ngôn tình, cưới trước yêu sau, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã, hắc bang, tàn bạo luyến.Converter:...

  • Béo Mới Là Đẹp
    Béo Mới Là Đẹp

    Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, hài hướcEditor: Minh HạĐộ dài: 46 chương 1 NTNhân vật chính: Lý Viện Viện – Yến Tư ThànhLý Viện Viện...

  • Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ
    Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ

    Thể loại: cổ đại, cung đấuTên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Toàn quân thiên hạEdit: Ndmot99Design: Chopper57Quang Khải năm...

  • Tình Cờ Yêu Một Người
    Tình Cờ Yêu Một Người

    Tác giả: Anh LotusThể loại: Đam mỹ, khác...Giới thiệu:Truyện viết nối tiếp vào đoạn cuối phim "Love by chance".

  • Nhất Niệm Chân Ái
    Nhất Niệm Chân Ái

    [Thể loại: Đô thị, Ngôn Tình, Truyện Teen ]Bạn đang đọc truyện Nhất Niệm Chân Ái của tác giả Hạ Mẫn. Cuộc đời này, có thể là thật cũng...

  • "Thú" Y
    "Thú" Y

    Tên truyện: “Thú” Y (bác sĩ ác như thú =]])Thể loại: hiện đại đô thị , hài , H , nhất thụ nhất côngDịch giả: QT caca, từ điển H-V đại...

  • Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu
    Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu

    Tác giả: 别搞笑了Thể loại: Nữ Cường, OE, Hành Động, Học Đường, Trả ThùTeam dịch: Liễu Như YênGiới thiệuCon nhỏ chuyên bắt nạt kia dám tự...

  • Tuyệt Ngạo Diễm Thần
    Tuyệt Ngạo Diễm Thần

    Lão bản đứng đằng sau của phố hoa ( chậc, chính là phố thanh lâu  nhé, đừng nhầm * ha ha *) Lạc Dương  — Kỉ Thanh Diễm, diễm lệ tuyệt...

  • Mua Được Tiểu Đào Thê
    Mua Được Tiểu Đào Thê

    Thể loại: sủng, bá đạo, 1x1, heAnh là kẻ tài mạo song toàn, âm lãnh như băng sơn, trong giới hắc đạo lại là vị lão đại khét tiếng khiến...

  • Người Thay Thế Hoàn Hảo
    Người Thay Thế Hoàn Hảo

    Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Vì được ở bên người mình yêu, tôi không ngại làm một người thay...

  • Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp
    Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp

    Tên truyện: Định luật tình yêu trực tiếpTác giả: 数字七Người dịch: Hiên nhà mùa xuânThể loại: ngôn tình, hiện đại, vườn trường, đoản văn,...

  • Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ
    Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ

    Văn án:Làm một Alpha siêu cấp, giáo thảo trường Tam Trung - Giang Vân Biên khinh cuồng kiêu ngạo, không yêu sớm, tự chủ mạnh đến dọa...