Độc Chiếm

Chương 16: Kịch chiến

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Không biết kẻ đáng ghét nào, rõ ràng tôi nói muốn ngủ ở nơi này, tại sao còn tới quấy rầy?

Giống như có âm thanh trầm thấp từ chỗ thật xa truyền đến, là gọi tên của tôi: "Tiểu Tây, Tiểu Tây!"

Sau đó, một cánh tay có lực đỡ tôi dậy.

"Choáng váng đầu, đừng động vào tôi!" Tôi nói như vậy.

Lực cánh tay hơi thả lỏng rồi lại dịu dàng ôm tôi lên.

"Đi chỗ nào?" Tôi mơ mơ màng màng hỏi.

"Về nhà!" Tiếng trả lời vang lên.

Về nhà, tôi cười cười, tốt, về nhà đi.

Rất nhanh tôi lại ngủ thiếp đi, cho đến khi anh lại ôm tôi lên.

Vòng tay ôm ấp này ấm áp mà kiên cường, có mùi thuốc lá quen thuộc.

Anh nhẹ nhàng đặt tôi lên giường, rút cánh tay từ phía dưới thân tôi.

Tôi không muốn anh rời đi, đưa tay kéo anh.

Anh nằm xuống bên cạnh tôi, sờ trán của tôi, "Khó chịu sao?" Anh hỏi tôi.

Thật ra thì cũng không khó chịu, chỉ rất là nóng, rất khát khao được ôm.

Tôi ôm cổ của anh, tham lam hít vào mùi hương trên người anh, thật dễ ngửi.

Một cảm giác thoải mái lại bất an chạy dọc người tôi, tôi hướng trong ngực anh cọ, muốn anh ôm tôi chặt hơn.

Tay của anh từ từ khép lại sau lưng tôi, nhẹ nhàng vỗ về lưng tôi, mỗi lần đụng chạm đều làm tôi thêm nóng ran.

A, không chịu nổi, dây áo ngực buộc chặt khiến tôi không thở nổi, tôi đưa tay cởi, càng gấp, càng cởi không ra.

Rốt cuộc, anh đưa tay vào, thay tôi cởi ra trói buộc.

Tôi liên tục thở gấp, lúc này, anh tiến lại gần, ngậm môi của tôi, lưỡi linh xảo trêu chọc.

Trong tiềm thức tôi đột nhiên thức tỉnh cố gắng mở mắt ra, đối diện là một đôi mắt nhỏ dài, tản ra nguy hiểm và nóng rực.

Tôi muốn lui lại về phía sau hoàn toàn là không thể.

Cánh tay anh cứng rắn ghì chặt tôi vào lòng anh, tôi hết sức giãy dụa chỉ khiến anh hơi dừng lại: "Tiểu Tây, chớ lừa gạt mình. . . . . ."

Anh không ngừng nói, âm thanh trầm thấp mà có từ tính: "Em cũng rất nhớ anh, có phải hay không?"

"Hả?"

"Phải hay không?"

Mỗi một lần hỏi kèm theo là một nụ hôn sâu.

Tôi như bị thôi miên, nhỏ giọng hừ, không biết là từ chối hay là hưởng thụ.

Anh dừng lại: "Nếu như em thật không muốn, anh sẽ không miễn cưỡng."

Tay của anh rời khỏi cơ thể tôi, cảm giác cô đơn mất mát ngay lập tức vây lấy tôi.

"Đừng. . . . . ." Tôi phát ra khẩn cầu như một phản xạ có điều kiện, lại cứng rắn nuốt vào những lời phía sau, trong nháy mắt mặt trở nên nóng bỏng.

Anh đứng lên, tôi thất vọng khổ sở cuộn tròn thân thể, tôi cũng không biết tôi muốn thế nào, làm sao nói ra?

Trong bóng tối, tôi nghe thấy tiếng cười của anh: "Đứa ngốc."

Anh lại đè lên tôi một lần nữa.

Nóng bỏng không chỉ mặt của tôi mà còn cả làn da của anh.

Tôi còn chưa kịp phản ứng, quần áo trên người đã bị anh cởi ra.

Nụ hôn nóng rực của anh in lên từng tấc da thịt của tôi đốt lên lửa cháy hừng hực.

Không còn lo lắng như lúc đầu, rốt cuộc tôi không thể đè nén run rẩy cùng thở dốc.

Anh nắm tay tôi đặt lên nơi cứng rắn của anh, tôi muốn rút tay lại, nhưng anh không cho, vững vàng đè cổ tay tôi lại, để cho tôi tự tay đưa cứng rắn của anh đi vào.

Thân thể được lấp đầy xen lẫn hưng phấn, đánh thức dục vọng bản năng.

Cứng rắn và mềm mại mãnh liệt va chạm, môi hôn triền miên, lặp đi lặp lại không ngừng, rốt cuộc đầu óc của tôi trống rỗng mơ hồ gọi một cái tên.

Sau một hồi run rẩy kịch liệt, thân thể yếu mềm mệt mỏi không cử động nổi, mê man chìm vào giấc ngủ.

Trí nhớ sau cùng còn xót lại, anh tinh tế lau sạch thân thể của tôi, dịu dàng ôm tôi vào lòng. . . . . .

Ngày hôm sau tỉnh lại, đầu đau nhức, tôi đưa tay sờ đồng hồ báo thức ở đầu giường, nhưng không thấy.

Rèm cửa dày cộm che kín ngăn ánh sáng chiếu vào phòng, rốt cuộc mấy giờ rồi?

Tôi xoa huyệt Thái Dương, ngồi dậy, chân dò dẫm trên mặt đất, dép lê cũng không thấy.

Tôi đành phải chân không đứng lên, chỉ hơi dùng sức eo lại đau đến không dậy nổi.

Tôi bỗng nhiên nhớ lại, đêm qua mãnh liệt triền miên, cũng không phải là mộng.

Trời ạ! Vỗ vỗ khuôn mặt, tôi đã làm gì?

Trong gương, đôi môi đỏ thẫm trên khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ này là tôi sao?

Cổ, ngực, cánh tay phủ đầy dấu hôn nhợt nhạt, nhắc nhở tôi mức độ kịch liệt đến nhường nào.

Mặt của tôi lại nóng bừng, lan tỏa khắp cơ thể, trong lòng không biết là xấu hổ tức giận hay là hối hận tự trách, lại thoáng chút lo lắng, không biết sau này đối mặt với anh thế nào. . . . . .

Tuy tôi và Tôn Hạo Chí đã là vợ chồng lâu năm, nhưng là lần đầu tiên thật sự đạt được sự phù hợp như thế, chứ đừng nói là tôi chủ động.

Đúng là say rượu làm loạn, mất mặt chết được.

Tối hôm qua rõ ràng anh ngủ ở phòng ngủ, bây giờ đi đâu rồi, chẳng lẽ sau đó tôi còn làm ra chuyện gì mất mặt nữa?

Tôi nhặt gối nệm nằm vương vãi trên mặt đất lên, kéo thẳng ga giường đã nhăn nhúm, rồi mới chậm rãi đi đến cửa sổ kéo rèm.

Ánh mặt trời chói mắt rọi vào, đã buổi trưa rồi?

Vậy chẳng phải Điểm Điểm bị trễ giờ rồi!

Tôi vội khoác áo ngủ, lao ra khỏi phòng.

Điểm Điểm không ở trong phòng, cặp sách cũng không thấy.

Tôi vội xuống lầu lại gặp dì giúp việc mang theo máy hút bụi lên lầu.

"Điểm Điểm đâu rồi ạ?" Tôi liền hỏi.

Dì giúp việc cười híp mắt nhìn tôi nói: "Ba cô bé đưa đi học rồi, bữa sáng đặt trên bàn, cậu chủ cố ý dặn tôi nấu canh giải rượu cho cô. . . . . ."

Mặt của tôi ửng đỏ, ngay cả dì giúp việc cũng biết tôi uống say, vậy Tôn Hạo Chí nói với Điểm Điểm thế nào?

Người này!

Dì giúp việc nói tiếp: "Cậu chủ còn nói, cô không thoải mái, hôm nay đừng đến tiệm bán hoa nữa, cậu ấy đã nói với người trong tiệm rồi."

Đúng là tôi không thoải mái, chỉ mong ở trong phòng cả ngày thôi.

Tôi về phòng, dì giúp việc ở sau lưng tôi nói: "Vậy tôi đem canh nóng lên phòng cho cô!"

Đầu tôi đau muốn nứt ra, đành phải gật đầu đồng ý.

Ăn xong cơm, uống canh giải rượu lại tắm rửa sạch sẽ, rốt cuộc tinh thần tốt trở lại.

Từng cảnh tượng đêm qua hiện lên trong đầu, càng nghĩ càng xấu hổ, Tôn Hạo Chí có vì vậy mà coi thường tôi không?

Sau khi anh "Chiếm được" tôi, có khi nào sẽ không cần tôi nữa?

Như lời anh nói, tôi cùng những người đàn bà kia không khác gì nhau cả.

Tôi cười nhạo chính mình, sao lại lo lắng giống như một người vợ bị chồng ruồng bỏ.

Bắt đầu từ khi nào tôi lại quan tâm địa vị của tôi trong lòng anh?

Giận dỗi vì tự ái hay là vì lòng hư vinh?

Tôi nhất thời không hiểu nổi mình đang nghĩ gì, chắc là do men rượu còn sót lại, hại tôi đầu óc trở nên không rõ. . . . . .

Dì giúp việc gõ cửa hỏi hôm nay tôi muốn mua nguyên liệu gì, tôi nghĩ nghĩ, quyết định cùng đi chợ với dì.

Nếu đã ở nhà nghỉ ngơi, tối nay tôi sẽ xuống bếp, nếu không Điểm Điểm sẽ quên luôn hương vị món ăn tôi nấu mất.

Bận rộn nên thời gian trôi qua rất nhanh, tôi vừa vặn nhỏ lửa nấu món canh cuối cùng đã thấy qua giờ Điểm Điểm tan học rồi.

Mới qua một lát, có lẽ bọn họ sắp về tới rồi.

Tôi đi rửa tay, buộc lại tóc, trong gương thấy sắc mặt tươi đẹp của tôi, đúng là tràn đầy hương sắc.

Điện thoại di động chợt vang lên, là Điểm Điểm gọi tới: "Mẹ, con không thấy xe của ba, hôm nay ba không đến đón con sao?"

Trong lòng tôi hơi hồi hộp một chút, vội nói với Điểm Điểm: "Điểm Điểm đừng sợ, mẹ lập tức tới ngay, trước tiên con trở về phòng học, không được chạy lung tung, cho dù ai tới đón cũng không được đi cùng họ."

Tôi lập tức gọi qua số điện thoại của Tôn Hạo Chí, lại tắt máy, thật là quá đáng.

Mới vừa biểu hiện tốt mấy ngày, giờ lại như vậy, làm cho người ta quá thất vọng mà!

Tôi cầm chìa khóa xe đi ra ngoài, vừa đổi giày xong mới nhớ ra nồi canh trên bếp gas, liền quay lại tắt bếp.

Điện thoại di động lại vang lên, vẫn là số của Điểm Điểm, nói chuyện lại là giọng người đàn ông: "Chị dâu, em là Hải Đào. Hôm nay anh Tôn có chuyện, dặn em tới đón Điểm Điểm. Em đã tới trường học, Điểm Điểm nhận ra em nhưng không chịu về cùng em." Cậu ấy cười hòa nhã.

Hải Đào là em trai Hải Ba, trước kia là sinh viên Đại học Hành chính – Pháp luật, sau khi tốt nghiệp mở văn phòng luật sư trong thành phố, đặc biệt xử lý những vụ kiện lớn nhỏ trong bang của Tôn Hạo CHí.

Tôi không tiếp xúc nhiều với cậu ấy, nhưng biết cậu ấy là thân tín quan trọng nhất của Tôn Hạo Chí.

Tôi bảo cậu ấy đưa điện thoại cho Điểm Điểm, nói cho Điểm Điểm biết có thể lên xe của cậu ấy.

Điểm Điểm cười hì hì nói: "Con nhận ra chú Hải Đào, mẹ đừng lo lắng, chúng con về ngay. Cũng đừng giận ba nữa, con không sao." Đứa nhỏ hiểu chuyện như vậy thật khiến tôi đau lòng.

Khi bọn họ đang trên đường trở về, tôi luôn nghĩ Tôn Hạo Chí làm như vậy là có ý gì?

Thật sự có việc quan trọng sao?

Gọi điện báo trước cho tôi, tôi sẽ đi đón Điểm Điểm mà!

Ngay cả thời gian gọi điện thoại cũng không có sao?

Nếu như Điểm Điểm bị người xấu đưa đi thì làm thế nào?

Ai! Tôi vỗ vỗ trán, rốt cuộc ai mới là người xấu!

Tôi điên rồi mới tin tưởng anh!

Điểm Điểm rất nhanh đã về tới nơi, tôi đứng bên cửa sổ vừa nhìn thấy xe chạy vào, lập tức đi mở cửa.

Điểm Điểm mở cửa xe bước xuống, nhìn thấy tôi liền chạy thẳng tới, nhào vào lòng tôi nói: "Mẹ đã khỏe hơn chút nào chưa? Buổi sáng ba nói mẹ không thoải mái."

Tôi sờ đầu của bé nói: "Mẹ không sao cả. Vừa rồi Điểm Điểm có sợ không?"

Điểm Điểm cười đáp: "Không sợ, con đi ra không thấy xe của ba liền gọi điện thoại cho mẹ, sau đó nhìn thấy chú Hải Đào ngay, a, còn có chú hòa thượng."

Bé chỉ về phía sau.

Tôi nhìn theo hướng bé chỉ, một người tuấn tú trẻ tuổi đang đi về hướng tôi, là hòa thượng.

Hòa thượng là người có bản lĩnh tốt nhất trong đám đàn em của Tôn Hạo Chí, nghe nói khi còn bé có học võ, cậu ta lúc nào cũng để tóc ngắn sát da đầu nhìn giống như đám râu mới mọc, dáng vẻ khỏi phải nói rất giống vai võ tăng thường thấy trên TV. Khuôn mặt cậu ta nhìn qua có chút hung bạo, lại trầm lặng ít nói, nhưng thật ra là người khiêm tốn trung hực, không phải là người thích đánh nhau.

Nhưng là, vừa nhìn thấy cậu ta, lòng tôi chợt lạnh đi phân nửa.

Hòa thượng không thường tới nhà, một khi xuất hiện nhất định là có chuyện không hay xảy ra. Điều này, tôi đã biết từ sớm.

"Chị dâu!"

Cậu ta bước vào lễ phép chào hỏi, không nói thêm gì, Hải Đào theo sau cười ha hả nói: "Chị dâu! Đã lâu không tới, hôm nay đúng lúc em theo hòa thượng đi đón Điểm Điểm, thuận tiện đến ăn chực một bữa."

Đây là lấy cớ. Trước mặt Điểm Điểm, tôi không muốn lộ ra điều gì, chỉ cười cười đồng ý nói: "Ừ, không thành vấn đề, mau vào đi."

Truyện full

  • Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương
    Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương

    Dịch: MaccaooVăn ánCông ty của gia đình Dụ Thần chỉ cách bờ vực phá sản một tờ hợp đồng thôi. Nếu ký hợp đồng thì sẽ khởi tử hồi sinh,...

  • Hoàng Cung Kỳ Ngộ
    Hoàng Cung Kỳ Ngộ

    Thể loại: Lãng mạn, vượt thời gian, hài hước*Chống chỉ định những ai thích nữ chính ngây thơ, mang hình tượng nữ thần cứu thế.**Chống...

  • Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
    Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng

    Tác giả: Duy Hòa Tống TửSố chương: 16Câu chuyện kể về tình yêu thầm lặng và quá trình thay đổi đáng kinh ngạc của cô, phải lựa chọn...

  • Độc Chiếm
    Độc Chiếm

    Thể loại: Đô thị, ngôn tình, cưới trước yêu sau, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã, hắc bang, tàn bạo luyến.Converter:...

  • Béo Mới Là Đẹp
    Béo Mới Là Đẹp

    Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, hài hướcEditor: Minh HạĐộ dài: 46 chương 1 NTNhân vật chính: Lý Viện Viện – Yến Tư ThànhLý Viện Viện...

  • Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ
    Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ

    Thể loại: cổ đại, cung đấuTên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Toàn quân thiên hạEdit: Ndmot99Design: Chopper57Quang Khải năm...

  • Tình Cờ Yêu Một Người
    Tình Cờ Yêu Một Người

    Tác giả: Anh LotusThể loại: Đam mỹ, khác...Giới thiệu:Truyện viết nối tiếp vào đoạn cuối phim "Love by chance".

  • Nhất Niệm Chân Ái
    Nhất Niệm Chân Ái

    [Thể loại: Đô thị, Ngôn Tình, Truyện Teen ]Bạn đang đọc truyện Nhất Niệm Chân Ái của tác giả Hạ Mẫn. Cuộc đời này, có thể là thật cũng...

  • "Thú" Y
    "Thú" Y

    Tên truyện: “Thú” Y (bác sĩ ác như thú =]])Thể loại: hiện đại đô thị , hài , H , nhất thụ nhất côngDịch giả: QT caca, từ điển H-V đại...

  • Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu
    Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu

    Tác giả: 别搞笑了Thể loại: Nữ Cường, OE, Hành Động, Học Đường, Trả ThùTeam dịch: Liễu Như YênGiới thiệuCon nhỏ chuyên bắt nạt kia dám tự...

  • Tuyệt Ngạo Diễm Thần
    Tuyệt Ngạo Diễm Thần

    Lão bản đứng đằng sau của phố hoa ( chậc, chính là phố thanh lâu  nhé, đừng nhầm * ha ha *) Lạc Dương  — Kỉ Thanh Diễm, diễm lệ tuyệt...

  • Mua Được Tiểu Đào Thê
    Mua Được Tiểu Đào Thê

    Thể loại: sủng, bá đạo, 1x1, heAnh là kẻ tài mạo song toàn, âm lãnh như băng sơn, trong giới hắc đạo lại là vị lão đại khét tiếng khiến...

  • Người Thay Thế Hoàn Hảo
    Người Thay Thế Hoàn Hảo

    Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Vì được ở bên người mình yêu, tôi không ngại làm một người thay...

  • Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp
    Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp

    Tên truyện: Định luật tình yêu trực tiếpTác giả: 数字七Người dịch: Hiên nhà mùa xuânThể loại: ngôn tình, hiện đại, vườn trường, đoản văn,...

  • Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ
    Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ

    Văn án:Làm một Alpha siêu cấp, giáo thảo trường Tam Trung - Giang Vân Biên khinh cuồng kiêu ngạo, không yêu sớm, tự chủ mạnh đến dọa...