Đế Vương Sủng - Nam Cung Phàm Thủy

Chương 17

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Thế nào?” Tiêu Hàm nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ của người kia nhất thời buồn cười, “Ngươi nghi ngờ cái gì?”

Nghe nàng hỏi như vậy Minh Lâm lập tức thu hồi ánh mắt. Cũng lười trả lời nàng, vẫn còn cố sức tránh thoát ràng buộc trên người, không thể không nói Tiêu Hàm trói cũng rất là chắc. Động đậy được hai cái cũng không tác dụng gì, nàng lặng lẽ nhắm hai mắt lại dựa vào một bên thở dốc.

Tiêu Hàm lần thứ hai đem nàng ôm vào trong ngực mình, không chiều theo cũng không buông tha cầm chén thuốc đưa đến miệng nàng, “Uống xong rồi ngủ tiếp, ngoan.”

Đây rõ ràng là giọng điệu hống* tiểu hài tử, Minh Lâm nghe một hồi thoái chí, nhưng mà thân thể cũng khó chịu, nàng vô lực đẩy người kia, “Cởi ra, ta tự uống.”

*Hống: dỗ dành

Tiêu Hàm suy nghĩ một chút, không thể được, “Ngươi cần được giữ ấm, lúc này mà cởi quần áo gió thổi vào, thì mọi việc cố gắng cũng hỏng bét hết rồi còn gì?”

Minh Lâm cũng không biết lời này là thật tâm nàng hay là cố ý trêu đùa, nhưng mà Tiêu Hàm giúp nàng y phục thành như vậy, thực sự khiến nàng cũng không dám ẩu tả. Buộc đai lưng cũng không cần phải đem hai cánh tay buộc vào như vậy, hại nàng nhúc nhích cũng không thể được.

Minh Lâm vô lực cùng nàng cãi cọ, cũng hiểu được việc này không cần thiết, Tiêu Hàm can tâm tình nguyện hạ mình giúp đỡ cho nàng như vậy cũng đủ rồi, nàng cần gì phải há miệng tiết kiệm sức lực không nên phí. Vì vậy Tiêu Hàm đem chén thuốc đến lần nữa, cố thuyết phục nàng hơi há miệng, Tiêu Hàm thỏa mãn cười, đem thuốc chậm rãi đến miệng cho nàng uống.

“Ngô… Khụ khụ…” Nhưng mà do tay của Tiêu Hàm đặt không đúng nơi, không cẩn thận để cao hơn đầu, khiến cho Minh Lâm ho khan đến đỏ mặt

Tiêu Hàm nhất thời cả kinh, đem chén thuốc để sang một bên, cẩn thận đưa tay giúp nàng lau miệng, cẩn thận đưa tay ra vỗ nhẹ lưng cho nàng. Trong tình thế cấp bách, Tiêu Hàm mới phát hiện, nàng cái gì cũng không hề cầm, chỉ là dùng tay mình lau sạch sẽ bên mép của Minh Lâm.

“Ưm… hộc…”

Thấy Minh Lâm không còn ho khan, Tiêu Hàm cũng cảm thấy yên tâm hơn, đảo mắt nhìn tới, chỉ thấy trên tay dính đầy nước thuốc, nhíu mày một cái, ánh mắt dường như có điều suy nghĩ. Cho đến lúc Minh Lâm hắng giọng hừ một cái, đưa nàng quay trở về với hiện thực.

“Làm sao vậy?” Minh Lâm vẻ mặt đau khổ, bộ dạng đang rất khó chịu.

“… Đắng…”

Tiêu Hàm lúc này mới nhớ tới, cầm lấy một miếng mứt hoa quả trong mâm được đặt trên chiếc bàn nhỏ, trực tiếp nhét vào trong miệng Minh Lâm. Quả nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn của Minh Lâm nhăn nhó liền giãn bớt.

Minh Lâm thở hổn hển, cảm thấy ‘Mứt hoa quả’ tuy là ăn chơi, nhưng mà ăn rất là ngon. Bất quá vừa ăn xong miếng mứt, mắt mở to một chút thì chén thuốc kia lại đưa tới trước mặt nàng, trong lòng một trận đau khổ.

“Uống thêm hai ngụm nữa, nếu không sẽ không có hiệu quả, chẳng khác nào uống không công?” Nhìn vẻ mặt không tình nguyện của Minh Lâm, Tiêu Hàm đành phải mềm mại dụ dỗ nàng nói.

Minh Lâm bị nàng ép không còn cách nào đành phải há miệng một phen đem cái thứ đắng nghét nuốt xuống. Cũng may rút kinh nghiệm lần đầu, lần này tay của Tiêu Hàm cũng dần ổn định hơn. Chỉ là nàng không nghĩ tới Minh Lâm so với sợ chua thì còn sợ đắng hơn, uống xong một chén thuốc, mứt hoa qủa trên bàn cũng vơi đi một nửa. Càng về sau, nàng thậm chí còn hoài nghi, Minh Lâm thật sự đơn thuần chỉ muốn ăn mứt hoa quả có phải hay không?.

“Được rồi được rồi, ăn nữa coi chừng sâu răng!” Tiểu tử kia đã vậy còn thích ăn ngọt, Tiêu Hàm cũng bất đắc dĩ.

Minh Lâm nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi, bên trong xe rốt cục cũng yên tĩnh lại như trước. Kỳ thực Minh Lâm lớn đến như vậy cũng không biết mình lại yêu thích ăn đồ ngọt, khi còn nhỏ đúng là không có điều kiện, trưởng thành lại càng không được ăn, không nghĩ tới lần đầu tiên lại ăn nhiều như vậy, còn là của Tiêu Hàm này, nàng ấy chưa phát giác nên cũng có chút không được tự nhiên.

“Ngươi cần gì phải cứu ta?” Để cho nàng tự sinh tự diệt, lúc này sợ sớm đã giải thoát rồi, sống trên đời này lại càng phải chịu khổ, hà tất gì phải cứu.

Tiêu Hàm vốn là có chút tức giận, nhưng nể tình dáng vẻ đáng thương của nàng nên cũng lười tính toán với nàng, “Sớm đi ngủ đi.”

Minh Lâm cũng không lộn xộn, sợ là thân thể mệt mỏi, một trận buồn ngủ kéo tới không cách nào chống lại. Tiêu Hàm lần đầu tiên ôm người đi vào giấc ngủ, cũng là tương đối thuận lợi, vỗ nhẹ sau lưng của người trong lòng, chỉ còn thiếu một khúc hát ru hống nàng ngủ nữa là đủ.

“Nóng…” Hồi lâu sau, người trong lòng bỗng nhiên lại nhẹ nhàng phun ra một chữ.

Tiêu Hàm đang buồn ngủ, lại bị một tiếng của nàng làm thức giấc, mở mắt một lúc mới ý thức được chữ Minh Lâm nói.

“Nóng?” Giọng mũi của Tiêu Hàm quanh quẩn bên tai Minh Lâm, khí nóng ấm áp bên tai khiến cho nàng một trận ngứa, khiến cho một bên tai cũng hồng lên. Bất quá Tiêu Hàm hỏi xong nhưng cũng không có giúp nàng cởi y phục ra, ngược lại ôm chặc hơn, “Nóng là tốt rồi, xuất mồ hôi càng tốt, kiên nhẫn một chút, Minh nhi sẽ không khó chịu nữa.”

“…”

Tiêu Hàm ngáp một cái, muốn ngủ tiếp lại không buồn ngủ. Cúi đầu nhìn Minh Lâm một chút miễn cưỡng khôi phục chút huyết sắc, “Trên người còn đau hay không?”

Minh Lâm sửng sốt một chút, không nói gì. Trên người nàng bị thương vô số, đến cả dấu tích sâu hay nhạt cũng không biết rõ, bất quá trời vừa tụ mây thì toàn thân đã tác loạn đau nhức, hận là không có chỗ nào cứng một chút đâm đầu một cái tìm chết mà giải thoát. Bất quá thuốc mà Tiêu Hàm đút cho nàng uống, còn đem nàng bó bó cột cột, tuy rằng không có chỗ nào đau, hiển nhiên là khá hơn rất nhiều.

Tiêu Hàm cũng từng bị thương, khi còn bé leo cây, không cẩn thận té gãy chân khá là nghiêm trọng, phải mất mấy tháng mới dưỡng tốt thương thế, sau đó cứ mỗi lần trời tụ mây chuẩn bị mưa thì cơn đau lại kéo đến. Cũng có thể tưởng tượng được thống khổ Minh Lâm phải chịu còn gấp bội nàng không ngừng được.

Nhưng mà dù sao Tiêu Hàm cũng sinh ở trong cung, sống an nhàn sung sướng, thái y y thuật vô song, dùng dược liệu càng vô cùng trân quý, nhiều năm như vậy cũng không thể nào tái phát nữa. Nhưng Minh Lâm cũng không giống vậy, những vết thương này ngày thường cũng không được chăm sóc kỹ càng cho nên nhất định sẽ theo nàng cả đời. Nghĩ như thế, ngực Tiêu Hàm tựa hồ có chút tư vị không đúng.

“Chờ lúc hồi cung, trẫm gọi thái y đến xem thật kỹ cho ngươi, chí ít sẽ không còn đau đớn nữa.”

“…” Minh Lâm vẫn như cũ trầm mặc, kỳ thực nàng muốn cự tuyệt ý tốt của Tiêu Hàm, cũng muốn mắng nàng là đồ vờ vĩnh, hoặc là hư tình giả ý. Dù sao giữa nàng và Tiêu Hàm cón có ước định, chỉ cần có cơ hội nàng sẽ đào tẩu. Cho dù nàng là quân vương có ý tốt muốn chăm sóc cho địch nhân Lương quốc đã sa vong, thì cũng không thể làm mất đi cừu hận trong lòng. Huống chi, nàng đối với nàng ý đồ không tốt, càng vô liêm sỉ nhắc đến Minh Lâm.

Tiêu Hàm lại vỗ vỗ sau lưng của nàng, “Ngủ đi. “Sau đó, cũng không nói gì nữa.

Sang ngày hôm sau lại có nắng, Tiêu Hàm mang theo hai mắt thâm quầng rón rén ra khỏi xe ngựa duỗi lưng một cái, trên mặt đất khắp nơi đều là những vũng nước cạn, nghĩ đến lúc này đường lại không dễ đi a!

Liền có một tướng sĩ đến đây bẩm báo, còn chưa mở miệng liền bị Tiêu Hàm dùng tay ra hiệu ‘Suỵt’ liền quay trở lại. Quay đầu lại liếc mắt nhìn tới thân ảnh còn đang ngủ say ở sau màn xe, vừa sờ đầu Minh Lâm cũng không còn nóng. Tiêu Hàm cũng không muốn đánh thức nàng, không có chuyện gì đặc biệt, liền cùng tướng sĩ đi cách xa chỗ đó một chút.

“Đại khái còn bao lâu có thể trở về cung?”

“Hồi bẩm bệ hạ, chí ít hai mươi ngày, nhiều nhất một tháng.”

Tiêu Hàm gật đầu, “Trạm dịch gần nhất ở đâu?”

“Chừng hai ba ngày nữa là đến Nam Lăng.”

Tiêu Hàm trong nháy mắt tâm hoa nộ phóng, nàng còn nhớ rõ hôm qua còn có giao dịch với Minh Lâm mà. Tiểu gia hỏa này cũng không nên vọng tưởng thân thể không khỏe liền tránh thoát nga, Tiêu Hàm hoàn toàn không định cho nàng cơ hội này.

Khoát khoát tay, thông báo cho toàn bộ các tướng sĩ phía dưới, Tiêu Hàm trở về đi được vài bước, liền thấy xa xa có một thân ảnh đang thúc ngựa chạy tới. Nàng dừng chân nhìn lại, thì ra chính là thủ hạ của mình Lâm Dật Thanh.

Tìm được Lương Như Phong rồi, tin tức này đối Tiêu Hàm mà nói đã chẳng giải quyết được vấn đề gì, vì vậy đối với Minh Lâm người tựa hồ chẳng có tác dụng uy hiếp gì.

“Còn có, quý phủ Minh tướng quân có mười ba miệng ăn được Lâm tướng quân cứu, chờ đợi bệ hạ xử lý.”

Tiêu Hàm lông mày nhướng lên, đối với tin tức này cảm thấy hứng thú ta.

Truyện full

  • Lãnh Đế Cuồng Thê
    Lãnh Đế Cuồng Thê

    Thể loại: Xuyên không(Nam9, Nữ9 đều xuyên), Sủng, Nam cường, Nữ cường, HEEditor: kayleeNạp Lan Yên, ngoại hiệu Huyết Hồ, là vương giả...

  • Nồng Độ Bão Hoà
    Nồng Độ Bão Hoà

    GIỚI THIỆUTùy Xán Nùng gặp mặt trực tiếp bạn qua game, nào ngờ lại gặp trúng đồng nghiệp của mình.Không chỉ vậy, anh phát hiện ra hình...

  • Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi
    Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC Chú À! Mau Cho Ngón Tay Vào Đi tại {domain}========Một câu...

  • Rạng Sáng Chiều Hôm
    Rạng Sáng Chiều Hôm

    Bạn đang đọc truyện Rạng Sáng Chiều Hôm của tác giả Sơ Hòa. Đây là một câu chuyện lữ hành, xem như mang ý đồ dẫn dụ, thôi thúc bạn đến...

  • Cự Gả Vương Gia Phu
    Cự Gả Vương Gia Phu

    Thể loại: ngôn tình, he, khoảng 10 chươngConvert: meoconlunar (tàng thư viện)Edit: snowflowerTrên ba cái khay màu đỏ có ba quả tú cầu...

  • Trở Lại Ngọt Ngào - Hồi Cam
    Trở Lại Ngọt Ngào - Hồi Cam

    Editor: Den ShìBeta: Hoại BăngThể loại: Minh tinh điện ảnh em trai thụ (ngôi thứ nhất) x thợ chụp ảnh anh trai công.Khi cậu quay phim...

  • Tử Động
    Tử Động

    Tác giả: Cổ LongThể loại: Kiếm hiệpGiới thiệu:Hoàng Thạch sơn, một vùng núi đá cằn cỗi với từng lớp đá nhấp nhô lổn nhổn thay cho nền...

  • Bạn, Thầy Hay Chồng?
    Bạn, Thầy Hay Chồng?

    Thể loại: Truyện teen, truyện tình cảm, truyện tự sáng tácChuyện kể về một cô gái mồ côi cha, mẹ khi vừa mới lên ba. Nhưng phép màu đã...

  • Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác
    Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác

    Truyện Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác của tác giả Y Vân kể về Lạc Vũ Yên vốn là một sinh viên của nhạc viện âm nhạc cổ truyền...

  • Kiêu Phong
    Kiêu Phong

    Kiêu Phong! Hắn là một cánh chim bằng lướt gió, bay vút lên trời xanh, ngạo nghễ ngắm nhìn thiên hạ quy phục dưới chân mình!Kiêu Phong!...

  • Trò Chơi Khuy Quang [Vô Hạn Lưu]
    Trò Chơi Khuy Quang [Vô Hạn Lưu]

    Tác giả: Dã NgãThể loại: Đam Mỹ, Đô Thị, Huyền HuyễnGiới thiệu:Giang Húc gặp sự cố, không còn kí ức, vô tình đi vào một toà nhà không...

  • Hương Sen - Thổ Kháng
    Hương Sen - Thổ Kháng

    Hán Việt: Liên HươngTác giả: Thổ KhángThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Dân quốc, Tình cảm, H Văn, Cao H, Thô tục, Song khiết,...

  • Đào Sắc Hãm Tỉnh
    Đào Sắc Hãm Tỉnh

    Thể loại : huyền huyễn, thâm tình tuyệt mỹ  công, đầu gỗ diêm vương cường thụ, pink, có chút ngược, HE.Editor: Lệ Cung ChủThần gió Phỉ...

  • Quỷ Thuyết
    Quỷ Thuyết

    Thể loại: hiện đại, kinh dị, ma quái, ghê rợn (tránh chỉ định đối với người yếu tim), nhất công nhất thụ, HEEditor: Dạ HỏaKiều Cương...

  • Vị Hôn Thê Trà Xanh Của Thái Tử
    Vị Hôn Thê Trà Xanh Của Thái Tử

    Tác giả: Sương NhạcThể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Sủng, Trả Thù, Ngọt, Sảng VănTeam dịch: Lộn Xộn pageGiới...