Đạo Quân

Chương 46: Đúng Là Hổ Tướng

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Nguồn: Tàng Thư Các

Nghe hắn ta nói vậy, Ngưu Hữu Đạo yên tâm, có nắm chắc là được. Hắn lại chỉ Viên Cương mắng một chập rồi thấy giờ có mắng cũng vô ích nên cuối cùng phất tay áo quay người bỏ đi, cùng đám Thương Triều Tông quan sát bọn họ.

Ở phía xa, Trần Thụ Lâm diễu võ giương oai, vung vẫy trảm mã đao trong tay bày ra đủ động tác khiêu khích. Viên Cương nhìn nhìn, dây cương trong tay ném trở về yên ngựa, trảm mã đao trong tay đập vào mông chiến mã, chiến mã bị đau nên chạy sang một bên, bị thân vệ bên cạnh kéo lại. Những người quan chiến hai bên ngạc nhiên, Trần Thụ Lâm đang diễu võ giương oai cũng trố mắt, không biết Viên Cương là có ý gì.

Nhưng động tác tiếp theo của Viên Cương càng khiến người ta giật mình. Viên Cương tiện tay lật qua lật lại trảm mã đao, tiện tay ném sang một phía.

Vụt! Trảm mã đao bay tới, cắm trên mặt đất trước mặt Thương Triều Tông.

Đám người không khỏi ngạc nhiên, hai mặt nhìn nhau. Tình huống gì vậy, chẳng lẽ còn định tay không tấc sắt đối chiến với Trần Thụ Lâm phóng ngựa rong ruổi sao? Nếu đúng như vậy, so về sức mạnh đối chiến chắc chắn sẽ chịu thiệt lớn. Sức mạnh xông tới của chiến mã rất kinh người, bị chiến mã tung vào không chết cũng tàn phế, người ở trên chiến mã uy lực khi đánh ra một đao sẽ càng thêm đáng sợ.

Hai mắt Thương Triều Tông sáng ngời có thần, nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Viên Cương. Từ trên người Viên Cương có thể thấy được khí độ ung dung không nóng vội khi lâm trận, rất có phong thái của đại tướng. Trong lòng y càng mong muốn thưởng thức không thôi.

Ngưu Hữu Đạo chống kiếm làm trượng, thần thái bình tĩnh trong ánh mắt cũng lộ thêm tia hứng thú, cũng muốn xem thử thực lực của Viên Cương hiện nay như thế nào.

Trước mắt bao người, chợt thấy Viên Cương giơ một cánh tay lên, nắm tay dựng ngón tay cái với Trần Thụ Lâm, sau đó nắm đấm xoay chuyển, ngón tay cái hướng xuống!

Dù cả hiện trường người biết ý nghĩa của động tác này chỉ có mình Ngưu Hữu Đạo nhưng tất cả mọi người không ngốc, đều có thể đoán ra đây là một loại thế tay khiêu khích mà mình nhìn không hiểu.

Trần Thụ Lâm đối điện mặt nở nụ cười lạnh, trong lòng bốc hỏa, dám tay không tấc sắt khiêu khích, chẳng phải không thèm coi mình ra gì sao!

“Giá!” Trần Thụ Lâm vung đao vỗ lên mông ngựa. Hai chân thúc vào bụng ngựa, chiến mã lập tức vung bốn vó băng băng lao tới. Bùn đất cùng cỏ xanh dưới bốn vó bắn ra, người và ngựa như cơn cơn gió vọt tới.

Viên Cương hạ cánh tay xuống bất động như núi, hai chân đứng dạng ra, hai cánh tay rủ xuống tự nhiên dần siết chặt nắm tay, xương cốt trên người lờ mờ phát ra tiếng rắc rắc trầm đục. Hai mắt nhìn chằm chằm chiến mã đang vọt tới. Đột nhiên, cả người gã như con báo đi săn bỗng nhiên nhảy lên ra, phóng thẳng ra đối đầu với chiến mã.

Không ít người hít sâu một hơi, đều nói thầm cái thằng này điên rồi sao?

Mắt thấy người và chiến mã sắp đụng vào nhau, Trần Thụ Lâm một tay cầm đao đang phóng nhanh tới liền đưa tay lật đao một cái, lưỡi đao đổi thành sống đao, vung mạnh đao bổ về phía Viên Cương. Hành động lần này cũng coi như giơ cao đánh khẽ, thân là người ở cạnh vương gia ít nhiều cũng nhận ra vương gia rất thích người này. Dù sao tỉ thí như thế này không phải để giết người, lúc lâm trận giấu đi lưỡi đao, đổi lại là sống đao gõ xuống giáo huấn là được rồi!

Một động tác giả dụ địch, dụ đao thế của Trần Thụ Lâm bổ xuống, Viên Cương mượn thế xông lên đột nhiên rạp xuống sát đất né sang bên trái, tránh được đao thế công kích của Trần Thụ Lâm, cả người giống như sượt qua móng ngựa đang lao nhanh tới. Tay hắn ta thuận thế vung mạnh ra, bàn tay đang móc một cái vào móng trước bên trái của ngựa!

“Hí hí… hí!” Chiến mã hí lên giống như gặp phải thừng gạt ngựa, trong nháy mắt lật ngửa rồi ngã lộn nhào trên mặt đất. Trần Thụ Lâm trên lưng ngựa bị quẳng mạnh vào không trung, kêu lên: “A!”

Thân vệ quan chiến hai bên lần lượt hét lên kinh ngạc.

Trần Thụ Lâm rơi xuống lăn lộn trên mặt đất chưa dừng lại, Viên Cương thuận thế xông đến, đuổi theo sát Trần Thụ Lâm đang lăn lộn.

Trần Thụ Lâm rong ruổi tác chiến trên lưng ngựa trường ký cũng được coi là kinh nghiệm lâm trận phong phú. Sau khi bị quẳng khỏi ngựa liền biết nên tự vệ như thế nào. Trần Thụ Lâm mượn lực đạo của mặt đất lăn lộn để giảm bớt lực, người còn chưa đứng vững liền nghe đám đồng đội thốt lên một tiếng: “Cẩn thận!”

Vừa nhìn lại, còn chưa không kịp phản ứng, Viên Cương đã lao tới phi thân đạp một cái trúng sau lưng Trần Thụ Lâm. Phịch một tiếng, Trần Thụ Lâm lại bay ra ngoài, bay ra xa hai trượng, rơi đập trên mặt đất, mã trảm đao trong tay cũng bị đập bay ra ngoài.

Viên Cương vội vàng xông đến, mũi chân hất trên mặt đất, móc trảm mã đao của Trần Thụ Lâm rơi xuống đất, thuận thế cầm đao trong tay, tiếp tục đi về phía Trần Thụ Lâm đang lăn lộn.

Thương Triều Tông thấy thế gấp giọng hét: “Thủ hạ lưu tình!”

Ngã liên tục hai cái, lại chịu một cú đạp mạnh, cả người gã đã bị ngã tới không tỉnh táo, miệng mũi đều ứa máu. Sau một hồi lắc lắc đầu, giãy dụa muốn đứng lên, Trần Thụ Lâm liền phát hiện trên cổ mát lạnh. Gã thấy hai bóng người ở trước mắt. Trên thực tế là Trần Thụ Lâm đã bị ngã tới hoa mắt, chỉ có một mình Viên Cương một tay cầm đao kề lên cổ gã mà thôi!

“Hộc...” Trần Thụ Lâm thở mạnh một hơi, giang rộng tứ chi, nằm trên mặt đất cười khổ.

Viên Cương dịch chuyển lưỡi đao, tiện tay phập một tiếng cắm ngược trảm mã đao trên mặt đất, mặt không đổi sắc, yên lặng quay người rời đi. Cơ thể cao lớn, bước đi trầm ổn, không hề có chút rung động nào, những ánh mắt sợ hãi than thầm hoàn toàn không có ảnh hưởng gì với hắn ta.

Ngưu Hữu Đạo chống “gậy” đứng đó miệng nở nụ cười, phát hiện Ngạnh khí công của Hầu Tử bây giờ thực sự ghê gớm, còn dám dùng tay không đi kéo móng ngựa đang phi nhanh.

“Đúng là hổ tướng!” Thương Triều Tông tự lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Viên Cương, không thể nói là thưởng thức chừng nào, giống như nhìn thấy mỹ nhân tuyệt thế vậy. Với ánh mắt của y có thể nhìn ra hạng người này trên chiến trường có thể phát huy uy lực như thế nào. Không chỉ có vũ lực, năng lực để trên chiến trường không sợ hãi, tùy cơ ứng biến rất quan trọng.

Quan Thiết ở bên nghiêng đầu nhìn vương gia, nhận ra vương gia rất động lòng với Viên Cương này thì không khỏi ngầm cười khổ.

Thương Thục Thanh và Lam Như Đình không kìm được, lại một lần nữa nhìn nhau. Dĩ nhiên hai người cũng hiểu rõ có thể có được một lương tướng có ý nghĩa như thế nào. Trên chiến trường lúc hai quân đang chém giết, có thể có được một viên lương tướng hữu dụng hơn một pháp sư tùy tùng rất nhiều. Pháp sư có điều kiện tự nhiên có thể hấp dẫn đến được, lương tướng chỉ có thể gặp không thể cầu.

Thân vệ hai bên nhìn Viên Cương đi tới âm thầm líu lưỡi, tay không tấc sắt mà dám đụng vào móng ngựa đang phi nhanh, người bình thường chỉ e sớm đã bị móng ngựa đá cho bàn tay máu thịt be bét, xương gãy vụn rồi. Vậy mà người này còn có thể làm cho ngựa trượt chân, sức lực này quả thực lớn đến đáng sợ! Không ít người trước kia cảm thấy phẫn nộ vì lời của Viên Cương, giờ thì đã phục hơn rất nhiều, không vì cái gì khác, chỉ vì người ta hoàn toàn có tư cách để nói mạnh miệng như vậy, có lẽ người ta không hiểu rõ chiến tích của Anh Dương, Vũ Liệt vệ!

Truyện full

  • Nghe Nói Anh Là Nam Chính
    Nghe Nói Anh Là Nam Chính

    Tác giả: 月亮与六遍是Dịch: Thích Ăn Dưa 502Chương: 7Văn án:Bạn trai lúc nào cũng từ chối tôi, thế là trong cơn tức giận, tôi đòi chia tay.Anh...

  • Ôm Cây Đợi Người, Cây Tàn Người Mất
    Ôm Cây Đợi Người, Cây Tàn Người Mất

    "Lạnh vậy cậu vẫn chờ tôi đúng không? Chỗ cái cây này.""Lần nào cậu cũng hỏi là sao? Tất nhiên là tôi đợi cậu rồi. Cậu thấy tôi không...

  • Tặng Em Một Hạnh Phúc
    Tặng Em Một Hạnh Phúc

    Đường Tâm, ngoại hình xinh đẹp, tính cách mạnh mẽ quyết đoán,  được giới truyền thông tôn làm nữ thần gợi cảm nhất Đài Loan.Ba năm liền...

  • Giang Hồ Kỳ Cục
    Giang Hồ Kỳ Cục

    Thể loại: Cổ đại, hài hước, sủng, giang hồ ân oán, giáo phái, cải trang giả dạng, chủng điền văn, HESố chương: 46 chươngEdit: Mia...

  • Trầm Thụy Tiền, Biệt Thuyết Ái Ngã
    Trầm Thụy Tiền, Biệt Thuyết Ái Ngã

    Dịch nghĩa: Trước khi ngủ say, đừng nói yêu tôi!Thể loại: hiện đại, ấm áp, HE._ Công: trung khuyển, phúc hắc, thích chơi dại =.=_ Thụ:...

  • [Thích Cố] Bất Thị Oan Gia Bất Tụ Đầu
    [Thích Cố] Bất Thị Oan Gia Bất Tụ Đầu

    Thể loại: Thích Cố đồng nhân văn, đoản văn, nhất thụ nhất công, hài, HEEdit: Nguyệt, Quỳnh.Beta: Nguyệt Phàm là mọi sự trong thiên hạ,...

  • Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc
    Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc

    Bạn đang đọc truyện Khi Tình Yêu Chưa Kết Thúc của tác giả Sương Đào. Buông tay nhau, sau đó cả hai đều đau khổ.Bình yên không có, đổi...

  • Đừng Học Tiến Sĩ Sẽ Thoát Ế
    Đừng Học Tiến Sĩ Sẽ Thoát Ế

    Cuộc sống nghiên cứu sinh của Văn Địch cực kỳ tệ.Người hướng dẫn sai bảo, đồng nghiệp gây khó dễ, thích thầm phó giáo sư toán học cách...

  • Pháp Sư Trừ Tà
    Pháp Sư Trừ Tà

    [Truyện được chuyển thể theo tác phẩm truyện tranh Pháp Sư Trừ Tà của tác giả Yun Ji Un.]*Nàng là một mỹ nhân. Đôi môi anh đào nhỏ...

  • Hồ Điệp Công Tử
    Hồ Điệp Công Tử

    Thể loại: cổ trang, giang hồ, cường thế bà đạo công x…tiểu bạch thụEdit: Ân Nguyệt Sơn TrangMôn chủ của phái Hoa Môn là người vô cùng...

  • Tình Yêu Thôn Quê
    Tình Yêu Thôn Quê

    Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Thôn Quê của tác giả Tham Chủ Hoan. Một đôi thiếu niên tình cờ tìm thấy nhau tại một vùng nông thôn, mơ...

  • Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn
    Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

    Tác giả: Diên CừuThể loại: HE, Sủng, Xuyên Không, Cưới Trước Yêu Sau, NgọtTeam dịch: Bông Hoa NhỏGiới thiệuKiều Hoa cô nàng độc thân ở...

  • Bao Dung Vô Bờ
    Bao Dung Vô Bờ

     Văn Án Rất nhiều năm sau, Tô Nịnh Nịnh mới hiểu được, ngôn từ thích hợp nhất để hình dung ngài Bùi, chỉ có hai chữ.“Biến thái.”...Ở...

  • Đạo Quân
    Đạo Quân

    Truyền thuyết kể rằng, Thương Tụng luyện chế ra tám món pháp bảo, xưng là một bộ, công dụng nghịch thiên, có thể phá trời cũng có thể...

  • Chuộc Lấy Tình Yêu
    Chuộc Lấy Tình Yêu

    Thể loại: Đô thị tình duyên cường thủ hào đoạtEditor: ngocyenSố chương: 39 chươngĐàn ông chính là thích loại phụ nữ không quá mạnh mẽ,...