Đại Đế Cơ

Chương 95: Gió lặng

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cái từ thân mật cùng nhau không nên dùng ở chỗ này, Trương Liên Đường giật nảy mình.

Tiết Thanh không giật mình, mấy ngày này hòa trộn trong đám thiếu niên, thấy quen với cảnh bọn họ kề vai sát cánh tựa mặt cắn tai… Những thói quen này phải để bọn họ cố gắng sửa lại, từ từ dẫn dắt, nàng khoác tay lên bả vai Trương Liên Đường.

Trương Liên Đường đang muốn lui lại thì giật mình lần nữa.

Tiết Thanh nói: "Sao vậy? Chữ của ta không đẹp sao?"

Trương Liên Đường kéo tay của nàng ra, ngồi lùi một bước nói: "Là có chút kỳ lạ." Nói xong hất cằm qua: "Tiếp tục viết."

Lạ chỗ nào, mấy ngày nay luyện võ, trình độ viết chữ của nàng cũng tốt hơn nhiều, có thể đối với những người thời cổ đại này vẫn không được tốt lắm, Tiết Thanh ngồi thẳng người tiếp tục viết.

Trương Liên Đường không tiếp tục tới gần mà ngồi một bên chờ, Tiết Thanh mau chóng hạ bút, nói: "Viết xong." Nhưng không thấy Trương Liên Đường nhoài người qua xem… Nàng chỉ có thể đưa tờ giấy cho hắn.

Trương Liên Đường đưa tay tiếp nhận: "... Hồng tiêu hương đoạn hữu thùy liên?… Đào lý minh niên năng tái phát, minh niên khuê trung tri hữu thùy?" (1) Tiếng đọc nhẩm dừng lại, vừa muốn nói chuyện, nghe được Trương Song Đồng thở dài sau lưng nói: "Thơ hay."

Trương Liên Đường quay đầu lại nói: "Đệ tỉnh lại lúc nào vậy?"

Trương Song Đồng còn nằm trên chiếu duỗi người, nói:

"… Khuê trung nữ nhi tích xuân mộ

Sầu tự mãn hoài vô thích xứ." (2)

Rất hay, Trương Liên Đường nói.

Trương Song Đồng nhìn hắn nói: "Thế nào? Đệ đã tỉnh lại lúc nào thì có chuyện gì sao?"

Trương Liên Đường nói: "Lúc này tỉnh lại cũng tốt, ta kiểm tra đệ một chút, bài thơ này là của tác giả nào?"

Trương Song Đồng xoa mũi ngồi dậy nói: "Sao đệ biết nhiều thơ từ như vậy, huynh hỏi lời hát ta còn có thể nhớ kỹ… Hình như đây là nữ tử viết thì phải."

Nữ tử sao? Trương Liên Đường không khỏi nhìn về phía Tiết Thanh, Tiết Thanh cười nói: "Một nửa không đúng."

Trương Song Đồng nhìn về phía nàng nói: "Sao nói vậy?"

Tiết Thanh nói: "Là một nam tử mượn giọng nữ tử viết."

Nam tử mượn giọng nữ tử, Trương Liên Đường cười.

Trương Song Đồng cười ha ha, lại nói: "Có phải chưa có viết xong hay không?"

Tiết Thanh gật đầu nói: "Bài thơ này đã viết xong nhưng ta không nhớ ra được toàn bộ." Nói xong mắt nhìn Trương Liên Đường, ý nàng là bài thơ này không phải nàng làm.

Trương Liên Đường gật đầu cười với nàng nên đây lại là bí mật sao? Như uống rượu giữ bí mật cũng tốt, cầm giấy viết thơ trong tay gập lại nhét vào trong tay áo, đứng lên nói: "Cáo từ, ngươi tiếp tục chăm chỉ đi."

Tiết Thanh xua tay, để lại một mình nàng khiến thảo đường trở nên yên tĩnh, buổi chiều mặt trời rực rỡ gió núi thổi nhẹ, tuy vị Tông Chu thái giám này phô bày răng nanh với thành Trường An nhưng đúng như nàng nói, bên trên có quan phủ quốc pháp, dưới có sĩ tộc gia quy, giải quyết như thế nào, ứng đối như thế nào hoàn toàn không phải tiểu thiếu niên ăn nhờ ở đậu như nàng có thể chi phối.

Cửa quan lớn và quyền đấu đối với nàng quá xa vời, chuyện nàng có thể làm là cần phải đọc sách thật tốt, cố gắng nỗ lực khi nghe tiên sinh dạy học.

Trương Liên Đường về đến nhà đương nhiên là tới vấn an Trương lão thái gia trước tiên, vừa vào trong sân gặp mấy bá phụ và các thúc thúc cũng tới, rõ ràng là muốn thảo luận công việc… Lúc này chắc hẳn là chuyện về Tông Chu.

Trương Liên Đường đứng đấy không hề động đậy, phụ thân của hắn không vui nhíu mày xua tay, Trương lão thái gia đặt chén trà xuống nhìn thấy nói: "Muốn nghe sao?"

Trương Liên Đường cười đáp: "Trong trường xã ai nấy cũng đều đang thảo luận."

Trương lão thái gia nói: "Các học tử nói thế nào?"

Trương Liên Đường nói: "Các học tử nói cần đập cửa Tông đại nhân."

Trương lão thái gia cười ha ha, mấy lão gia Trương gia thì nhíu mày nói: "Bọn nhỏ trong nhà đã được dặn dò kỹ lưỡng, mấy ngày này không cho phép gây chuyện."

Trương lão thái gia xua tay một cái nói: "Không cần, không cần đâu, chuyện này sẽ không ầm ĩ."

Người trong phòng đều nhìn về phía ông, hiển nhiên cũng vừa biết tin tức này.

"… Ngô gia không truy cứu sao?"

Trương lão thái gia nói: "Ngày mai Ngô gia báo tang, Ngô lão phu nhân ốm chết và nắng nóng độc."Ngu.ồn:.i..read.vnTrương đại lão gia hừ một tiếng nói: "Biết quỳ ở Song Viên là đứng không dậy nổi."

Trương lão thái gia nói: "Cũng không trách hắn, tên Tông Chu này chọc không được, đây không phải lần đầu hắn làm việc như thế nhưng đến giờ hắn vẫn an ổn như cũ."

Trương Liên Đường nghĩ đến Tiết Thanh nói câu kia, Tông Chu đại nhân làm Tuần Tra sứ bao lâu, không khỏi cười, hài tử thôn quê này thật sự không ngốc.

"Chẳng lẽ mỗi lần hắn đến một chỗ đều giết người?" Một nam nhân nhíu mày nói: "Giết nhiều người như vậy, người người đều chịu đựng sao?"

Trương lão thái gia nói: "Thứ nhất không có chứng cứ, thứ hai những người có ý đồ tố cáo hắn cuối cùng đều bị quan phủ tra xét ngược, mọi người đều có đại nghiệp, cho tới bây giờ muốn tra sao có thể không tra ra chút chuyện, sau cùng nhẹ thì táng gia bại sản, nặng thì chặt đầu sung quân lưu vong. Tuy nhìn không có liên quan gì tới Tông Chu nhưng mà không có lửa làm sao có khói."

Trong phòng yên tĩnh một khắc.

"Gã Tông Chu này chỉ là một tên thái giám, dù thái hậu nể trọng nhưng trong triều cũng không phải thái hậu chuyên quyền độc đoán." Trương đại lão gia nói.

Tám năm trước hoàng đế di chiếu đại công chúa làm hoàng trữ, hoàng hậu chấp chính, sau khi đại công chúa và hoàng hậu qua đời, quý phi cũng hộ tống tiểu hoàng tử và được đãi ngộ chấp chính giống như hoàng hậu, nhưng mà hiển nhiên địa vị quý phi không bằng hoàng hậu, năm vị cố mệnh đại thần bên trong có ba vị không nghe lời bà, thậm chí năm ngoái thái hậu còn bị đuổi về cung, đã mất đi quyền lợi được vào triều.

Vị thái hậu này không có khả năng bảo vệ một thái giám vô pháp vô thiên, lộng quyền như thế, khẳng định trong triều cũng có chỗ dựa, chỗ dựa này là ai?

Trương lão thái gia im lặng một khắc nói: "Tống Nguyên."

"Tống Nguyên là một Lễ bộ thị lang có thể làm được như thế sao?" Có người kinh ngạc hỏi.

Trương lão thái gia liếc hắn một cái nói: "Tống Nguyên là một trạm phó trạm dịch có thể làm được địa vị như vậy, có gì không thể nào?"

Chân mày Trương đại lão gia co lên, nói: "Không phải nói Tống Nguyên hại hắn…"

Hắn còn chưa nói dứt lời, Trương lão thái gia dựng thẳng lông mày gào to im ngay, một tiếng này khiến người trong phòng đều run lên, sắc mặt Trương đại lão gia đỏ lên cúi đầu quỳ xuống.

Trương lão thái gia nhìn Trương đại lão gia nói: "Vì sao Ngô lão gia lại quỳ ở Song Viên? Đó là bởi vì Ngô gia đã từng đi nhầm một bước nói sai một câu, bề ngoài Ngô gia bọn họ vẫn như cũ, kỳ thật bên trong đã không còn sức lực, các ngươi không muốn giống như Ngô lão gia vừa quỳ liền dậy không nổi như thế, nói chuyện làm việc chú ý một chút đi."

Trương đại lão gia và đám người trong sảnh đều cung kính đáp vâng.

Trương Liên Đường cũng cúi người thi lễ ở phía sau, trong lòng xoay quanh câu nói kia của Trương đại lão gia, Tống Nguyên hại cái gì? Hại người sao?

Người nào?

….

Lại một đêm trôi qua, Tiết Thanh lại một lần thấy được cửa thành bận rộn, xe ngựa vẫn chạy băng băng vội vã như cũ, nhưng khác biệt chính là lần trước chạng vạng tối, lần này là sáng sớm, lần trước là từ nội thành về ngoài thành, lần này thì từ ngoài thành đến nội thành, thật sự là đáng sợ, nhân vật nhỏ có nhân vật nhỏ đáng sợ, nhân vật lớn có nhân vật lớn đáng sợ hơn, còn sống cho tới bây giờ đều không phải là chuyện dễ dàng.

Tiết Thanh mang theo giỏ tre lách người vào khe mở cửa thành chạy về trường xã.

Sáng sớm bên hồ nước ở Song Viên sương mù phân tán, đảo nhỏ trong hồ loáng thoáng có tiếng tiêu tiếng trống truyền đến, càng mơ hồ như bồng lai tiên cảnh.

Cạnh cây trúc bên hồ, Tông Chu ôm lấy cánh tay đứng yên lắng nghe, gió hồ thỉnh thoảng thổi bay áo bào của hắn, lộ ra áo trong trắng thuần bên trong đó.

"Đại nhân, thiếp mời đã đưa đủ rồi." Một người hầu mặc áo đỏ bước nhanh tới, quỳ một chân xuống giơ cao đống thiếp mời thật dày.

Tông Chu cũng không hề liếc mắt nhìn, tay thoáng vuốt ve đầu con thỏ ở trong lồng ngực một chút, cười nói: "Ngoan như vậy, tốt biết bao nhiêu."

***

(1) (2) Táng Hoa Ngâm - Ca sỹ: Dong Xiao - Nhạc phim Hồng Lâu Mộng.

Truyện full

  • Quản Gia - Kha Hải Tình
    Quản Gia - Kha Hải Tình

    Thể loại: 1×1, hiện đại, phúc hắc cường công x lắm mồm mỹ thụ, HETình trạng bản gốc: Hoàn 6 chương + 3 phiên ngoạiEdit: Tiểu Bối a.k.a...

  • Kén Cá Chọn Canh
    Kén Cá Chọn Canh

    Cái gì cũng rất công bằng, con người ta thường ghét của nào trời trao của ấy. Truyện Kén Cá Chọn Canh cũng không phải là...

  • Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh
    Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh

    Dịch giả: Lương HiềnNgày xuất bản: 23 - 5 - 2013Giới thiệuTiểu thuyết này không dành tặng những ai muốn nhanh chóng tìm kiếm một chuyện...

  • Niên Niên Hữu Dư
    Niên Niên Hữu Dư

    Truyện Niên Niên Hữu Dư của tác giả Minh Dã xoay quanh Niên Ấu Dư là fan cuồng của Ninh Dĩ Tầm 13 năm, Niên Ấu Dư cho là mình sẽ vẫn sẽ...

  • Tiểu Cửu
    Tiểu Cửu

    Chuyển ngữ: Du CaThể loại: Băng sơn thị vệ công vs bánh nếp nhỏ vương gia thụ, niên thượng, ngọt, ngược, HENội dung của câu chuyện xoay...

  • Tôi Biến Thành Mèo Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
    Tôi Biến Thành Mèo Của Đối Thủ Một Mất Một Còn

    Tên truyện: Tôi biến thành mèo của đối thủ một mất một cònTác giả: Ôn Đăng ĐăngThể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngọt, biến thành...

  • Dẫn Lối Vào Tim Em
    Dẫn Lối Vào Tim Em

    Tác giả: Hoa Sen TrắngThể loại: Hài Hước, Truyện SủngGiới thiệu:Vì muốn trả ơn cho người đã có công nuôi dưỡng mình, Vệ Ngữ Đồng theo...

  • Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
    Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

    Thể loại: Ngôn tình, hiện đạiHai tháng sau một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời...

  • Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia
    Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia

    Tên gốc: Vương gia đich thiếp thân thị vệThể loại: Cổ trang, nhất công nhất thụ, cường công, HEEdit: Thất TịchTa vốn là người thành...

  • Nghịch Mệnh
    Nghịch Mệnh

    Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Sinh tử, Cẩu huyết, Chủ thụ, Đoản văn, Cường thủ hào đoạt.VĂN ÁNCó một...

  • Tiểu Bánh Kem
    Tiểu Bánh Kem

    Tên Hán việt: Tiểu đản cao (ABO)Tình trạng: Hoàn ( 3 chương chính văn + 3 phiên ngoại)Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE,...

  • Trị Liệu
    Trị Liệu

    VĂN ÁNMột câu nói tóm tắt: Bạn trai có bệnh, mau đến trị!“Sáu năm trước, Dư Tuyển mười bảy tuổi gặp Tư Mậu Nam mười tám tuổi.Sáu năm...

  • Thay Thế
    Thay Thế

    Thể loại: Hiện đạiEditor: PimRaw: RabbitlynTruyện ngắn của Đinh Mặc, không có văn án.

  • Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi
    Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi

    Tác giả: yuyu27392Thể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Vương Mẫn Nhi: Nhân vật nữ chính, là 1 người có quá khứ chẳng mấy tốt đẹp. Tuy nhiên...

  • Đô Thị Thần Nhân
    Đô Thị Thần Nhân

    - Lưu Vũ Phi, mười bảy tuổi, vừa bị thi rớt, lại bị bạn gái bỏ rơi, trong lúc đau khổ được cha mẹ cho tiền đi du lịch cho khuây khỏa....