Đại Đế Cơ

Chương 84: Binh khí

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Thấy trước cửa thành xe ngựa chen chúc nhau chạy, đám thiếu niên đều ngạc nhiên. Nhìn thấy người quen trong đám người, Sở Minh Huy nhảy ra ngăn người đó lại hỏi xem mọi người đang muốn đi đâu.

Người kia nói rằng đang đi thăm người thân, ngoại tổ mẫu của hắn bệnh lâu năm sắp không đợi được nữa nên gấp rút ra khỏi thành.

Tuy rằng người kia nói không có chỗ nào không hợp lý, nhưng nhìn cảnh xe ngựa chen chúc nhau ra khỏi thành không khỏi khiến bọn họ cảm thấy quái lạ. Mọi người chia tay, mạnh nhà ai nhà nấy về. Tiết Thanh lững thững đi dọc con phố, cách cổng thành càng xa người cũng càng ít dần, hoàng hôn tại thành Trường An vẫn như cũ.

Đại thẩm bán cá đang chụm đầu cắn hạt dưa tán dóc với hàng xóm, thấy Tiết Thanh đi qua còn kéo nàng lại cho nàng một nắm hạt dưa. Tiết Thanh vui đùa cùng bà ấy vài câu rồi chào bà ấy ra về. Đi qua tiệm rèn, Tiết Thanh dừng lại ngắm nhìn người đàn ông đang quai búa một cách hứng thú.

Chiều tà mờ mờ ảo ảo, tiệm rèn cũng không đốt đèn, ánh lửa trong lò cũng đủ chiếu sáng cả gian tiệm. Chủ tiệm khoảng 40 tuổi, da ngăm ngăm, diện mạo bình thường, cởi trần lộ ra cơ bắp rắn chắc loang lổ vết sẹo do đốm lửa lò rèn lưu lại... Đa số vết sẹo đều đã cũ, xem ra người này đã làm nghề này rất lâu rồi.

Tiết Thanh vừa cúi đầu cắn hạt dưa vừa nhìn ông chủ tiệm rèn. Qua một lúc lâu, có lẽ bị nhìn chằm chằn khiến ông khó chịu nên quay ra hỏi Tiết Thanh: "Tiểu ca, có chuyện gì không?" Hắn nói, giọng khàn khàn như bị lò lửa đốt qua vậy.

Tiết Thanh xoa mũi, cười nói: "Đại thúc, ta muốn  rèn một thanh thiết thương, không biết có được không?"

Người thợ rèn nói: "Thiết thương?"

Tiết Thanh gật đầu, đem giỏ tre móc vào khuỷu tay, tay còn lại còn đang nắm hạt dưa khoa tay ra hiệu một lát: "Dài chừng này... lớn chừng này... hai đầu nhọn... đừng quá nặng... Trong nhà ta cũng có, chỉ có điều quá nặng, ta cầm không thuận tay."

Người thợ rèn nói: "Như vậy cần mười đồng tiền công."

Tiết Thanh móc túi lấy ra mười đồng đưa cho người thợ rèn. Tiết mẫu mỗi tháng đều cho nàng tiền tiêu vặt, phòng khi đi chơi với người khác cần thì tiêu, không bị người khinh khi, lúc cần mua đồ ăn cũng có tiền mà trả. Giống như rất nhiều người thương con, đều cho chúng tiền tiêu vặt, dù sao tiền này cũng là của Quách gia, Tiết mẫu biết, người khác cũng biết nên dù sao cũng chẳng cần quan tâm họ nhìn thế nào, được người ta coi trọng chẳng qua là vì ngươi tiêu tiền hào phóng mà thôi.

Tiết Thanh cũng không phản đối Tiết mẫu mang tâm tư như vậy, dù sao có tiền trong người cũng tốt hơn.

Người thợ rèn chỉ lấy năm đồng, nói: "Còn lại đợi làm xong rồi hãy trả."

Tiết Thanh ừ một tiếng rồi lấy lại năm đồng, dặn dò người thợ rèn vài câu cái gì mà đừng quá nặng cũng đừng quá nhẹ... Người thợ rèn chỉ ừ vài tiếng rồi tiếp tục làm. Tiết Thanh cắp giỏ tre quay người bỏ đi, sau lưng vẫn vang lên tiếng búa rèn đập trên đe đinh đinh đang đang.

Về đến nhà vừa bỏ giỏ xuống, Tiết Thanh đã đi đến luyện võ trường. Võ sư của Quách gia như thường lệ đã chờ sẵn ở đó, chỉ vào giá binh khí hỏi: "Tiết thiếu gia, ngươi muốn luyện côn bổng trước hay luyện trường thương trước?"

Giá binh khí chứa các bạch lạp mộc thương, mộc côn dài ngắn, lớn nhỏ đủ loại. Tiết Thanh vui vẻ tới mân mê từng cây, từng cây một. Võ sư Quách gia đã quen nhìn thấy kiểu thiếu niên lần đầu tiếp xúc binh khí, lúc đầu rất vui vẻ hưng phấn, đến khi luyện tập thực tế thì thấy chán nản, cực khổ, đến lúc đó không khóc la đòi nghỉ đã là may rồi.

Trong lúc Tiết Thanh đang mân mê mấy cây mộc côn, mộc thương trên giá thì Quách Tử An cùng Quách Tử Khiêm tới. Thấy nàng, Quách Tử An gật đầu chào, còn Quách Tử Khiêm thì cẩn thận từng tiếng kêu Thanh Tử ca.

Tiết Thanh nhìn hắn gật đầu nói: "... Giờ nên học côn bổng trước thì tốt hay học thương tốt hơn?

Đây là đang hỏi ý kiến hắn sao? Việc này khiến Quách Tử Khiêm thấy được xem trọng mà lo lắng vội nói: "Thanh Tử ca học cái gì trước cũng tốt cả."

Quách Tử An mặt đỏ lên hừ một tiếng, hắn cảm thấy mất hết mặt mũi.

Tiết Thanh quay về phía hắn hỏi: "Theo Tử An ngươi thấy thì sao?"

Tử An...

Hắn lớn hơn Tiết Thanh một tuổi vậy mà Tiết Thanh không kêu hắn một tiếng ca mà lại gọi hắn như là bằng vai phải lứa. Mặt Quách Tử An đỏ bừng, mặt cúi gằm hai nắm tay siết chặt, dường như chuẩn bị chửi ầm lên thì thấy Tiết Thanh cười cười miệng lầm rầm, mặt hắn chợt tái nhợt: "Quách gia đệ tử cũng đến vậy mà thôi, thua cược không dám nhận còn muốn nuốt lời. Tính chơi xấu sao..."

Quách Tử An ngẩng đầu nói: "Ta thấy cái nào cũng tốt cả, côn bổng mỗi ngày dùng nhiều, trường thương thì trên chiến trường dùng nhiều, tùy ngươi cần cái nào thì học cái đó."Tr-uyện được biên tậ-p -tại irea-d.vnTiết Thanh nhìn hắn cười cười, cẩn thận suy nghĩ rồi quay lại nói với võ sư: "Ta định ba ngày luyện côn bổng thì một ngày luyện trường thương."

Võ sư đã được dặn dò trước, không để Tiết Thanh tùy tiện như trước nữa, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Côn bổng cùng trường thương đều có chỗ giống nhau, cùng lúc luyện hai thứ cũng không phải là không được, lấy côn bổng làm cơ sở, chi bằng như vầy, Tiết thiếu gia cứ luyện côn bổng trước nửa tháng, sau đó lại luyện trường thương."

Tiết Thanh dạ một tiếng, bỏ trường thương trong tay xuống cầm một thanh mộc côn lên theo võ sư chăm chú học không thèm để ý tới hai người Quách Tử An, Quách Tử Khiêm nữa. Như vậy cũng rất hợp ý Quách Tử An... nếu cứ tiếp tục dây dưa với Tiết Thanh không biết hắn có nhịn tiếp được nữa hay không.

Quách Tử Khiêm vui vẻ khen: "... Thanh Tử ca hạ bàn thật vững, lần đầu luyện côn mà có thể làm tốt như vậy."

Quách Tử An đạp Quách Tử Khiêm một cái, căm hận nói: "Ngươi từ nay về sau đừng kêu ta một tiếng ca nữa, thật mất mặt." Nói xong liền phẩy tay mà đi, quyết định từ nay về sau không thèm đến luyện võ trường này nữa. Hắn định đến tìm Quách nhị lão gia xin xây một luyện võ trường riêng ở đình viện của mình.

Đại trạch Quách gia là ba huynh đệ ở chung, nữ quyến cùng tôi tớ rất nhiều, chỗ đâu mà xây thêm luyện võ trường, cho nên khi Quách Tử An yêu cầu liên bị Quách nhị gia chửi mắng thậm tệ một hồi. Quách Tử An thầm nghĩ, đây rõ ràng là nhà mình lại bị một kẻ ở nhờ khiến cho phải tránh mặt, thật quá ư mất mặt. Do đó ở trong viện của mình chửi chó mắng mèo một trận cho đỡ tức.

Tiết Thanh luyện võ xong thì mang theo một cây côn về nhà cho Thiền Y chơi đùa một lát, lại trêu hai người cười không ngậm được miệng.

Tiết mẫu nói: "Con luyện võ cho cường thân kiện thể, học mấy cái thứ này làm gì?"

Tiết Thanh nói: " Tử An nói côn này thường ngày đều sử dụng được, có thể dùng làm vũ khí đánh người nhưng không sợ gây tai nạn chết người."

Tiết mẫu giật mình, bước lên giật lấy mộc côn, nói: "Không cho con dùng nó đánh nhau với người khác."

Tiết Thanh cười nói: "Mẹ yên tâm, con không đánh nhau với người khác, nhưng nếu có người đánh con thì phải xem lại đã."

Thiền Y hỏi: "Xem lại cái gì?"

Tiết Thanh nói: "Tự nhiên là nếu đánh lại thì đánh, đánh không lại thì chạy chứ sao."

Thiền Y cùng Noãn Noãn bật cười khanh khách. Tiết mẫu cũng mỉm cười, dặn đi dặn lại Tiết Thanh không được đánh nhau với người khác. Tiết Thanh cũng luôn miệng cam đoan không đánh nhau, nói: "Quân tử động khẩu bất động thủ."

Thiền Y thầm nghĩ, không phải người vẫn luôn đánh đám người thiếu gia tiểu thư Quách gia hay sao. Ngay cả tiểu thư cũng không có nhường nhịn chút nào mà đánh cho bất tỉnh. Đây có chỗ nào là quân tử chứ. Tuy nhiên nàng cũng không có trách cứ Tiết Thanh, đám thiếu gia tiểu thư Quách gia đó luôn khi dễ Tiết Thanh, chịu chút giáo huấn như vậy cũng đáng đời. Nàng chống cằm ngồi nhìn thiếu niên đang đùa nghịch thanh mộc côn, càng nhìn càng cảm thấy đẹp trai.

Tiết Thanh đang tuổi ăn tuổi lớn, nay lại thêm việc luyện võ, đọc sách khổ cực, lượng cơm ăn mỗi bữa càng ngày càng nhiều, mới một lát đã la hét kêu đói. Tiết mẫu cùng Noãn Noãn dọn cơm ăn, trong sân nhỏ thật náo nhiệt mà yên bình.

Ngày hôm sau, Tiết Thanh cố ý đến trường muộn. Sáng sớm, đường xá thật yên bình, trước cửa thành cũng không có cảnh tượng chen chúc như hôm qua, có lẽ là nàng suy nghĩ nhiều. Vừa vào trường xã, Sở Minh Huy vốn đang lải nhải với muội muội mình đôi câu, chợt thấy Tiết Thanh liền chạy tới kéo nàng lại.

"Ta biết tại sao hôm qua lại có nhiều người ra khỏi thành như vậy." Hắn nói: "Ngươi có biết là hôm qua vị đại quan nào tới không?"

Là vị quan lớn mà Tri phủ chiêu đãi bên bờ sông Vị Thủy kia sao? Tiết Thanh lắc đầu, hai chuyện này có liên quan sao?

"Là Đại thái giám Tông Chu." Sở Minh Huy nói.

Là thái giám, Tiết Thanh gật đầu, tiếp tục nhìn Sở Minh Huy chờ hắn nói tiếp.

"Ngươi không biết vị Tông đại thái giám này?" Sở Minh Huy hỏi.

Đâu chỉ Tiết Thanh không biết, bọn người ngồi xung quanh vẻ mặt cũng mờ mịt, bọn họ gia cảnh thấp kém, bình thường rất ít khi cùng quan viên liên hệ chứ đừng nói tới thái giám bên cạnh thiên tử... Đâu so được với Sở Minh Huy, con cháu đại gia tộc, có thể tiếp xúc với tầng lớp trên.

Sở Minh Huy nói: "Vị Tông đại thái giám này rất lợi hại..."

Tiết Thanh hiếu kỳ nói: "Lợi hại... có thể ăn thịt người sao?"

Truyện full

  • Cậu Đàn Em Lắm Chiêu Nhiều Trò
    Cậu Đàn Em Lắm Chiêu Nhiều Trò

    Tác giả: Toán Liễu Bất An ToànThể loại: Hiện đại, ngọt, hài hước, thanh xuân vườn trường, tình chị em, HESố chương: 8 chươngDịch: Tiểu...

  • Xuyên Qua Nhà Có Hảo Phu
    Xuyên Qua Nhà Có Hảo Phu

    Tác Giả: Phi Thiên Thể loại: Xuyên việt, không gian, chủng điền, 1 x 1, ngọt, hài, ấm áp, có H. Edit: NTVăn ánKhông thể tin được rằng...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Tình Yêu Trong Bóng Tối
    Tình Yêu Trong Bóng Tối

    Tên gốc: Love In The DarkĐánh máy: thasquall, poko-poko5000, hpsaomai, XUONGRONGDENHắn luôn là một mối hiểm họa.Stephanie đã đi nửa...

  • Truyện Kể Chín Đêm
    Truyện Kể Chín Đêm

    Nguyên tác: Lâm song dạ ngữ – 临窗夜语)系列Thể loại: Danmei, huyền huyễn, cổ đại, 1 vs 1, thanh thủy văn, HE.Tình iu: Tiêu Tịnh Thủy x Kiều...

  • Anh Trai Em Gái - Mộc Đầu Khai Hoa
    Anh Trai Em Gái - Mộc Đầu Khai Hoa

    Tác giả: Mộc Đầu Khai HoaChuyển ngữ: Minh Tiểu LanTag: Duyên trời tác hợp, Đại thúc vs loli - Trâu già gặm cỏ non, Hài hước, Hào môn...

  • Đắm Chìm
    Đắm Chìm

    Bố tôi đã dẫn đứa con gái ngoài gi.á thú của mình đến tham gia bữa tiệc của gia tộc.Cô ta mặc một bộ lễ phục không đúng size, sợ hãi...

  • Phi Gien Hoàn Mỹ
    Phi Gien Hoàn Mỹ

    Thể loại: trùng sinh, cường cường, 1×1, có cơ giáp.Editor: meoconxuixeoMọi chuyện đều dựa vào gien để định đoạt.Vinh Thanh cứ nghĩ mình...

  • Dị Thế Chi Tiện Nam Nhân
    Dị Thế Chi Tiện Nam Nhân

    Thể loại: Sinh tử, xuyên qua thời không, cường cường, dị thế đại lục .Tình trạng bản gốc:  94 chương (Hoàn)Edit: kybangha54321.Mục Mộc...

  • Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế
    Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế

    Nhân vật chính: Ngọc Thiên Di, Triệu Hàng, An Thế Kiệt, Ngô Lâm, Đường Nhiên, Đường Hiên, Âu Dương Hạo, Âu Dương Minh.Giới thiệu: Sống...

  • Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi
    Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi

    Bạn đang đọc truyện Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi của tác giả Giang Hoa Tự Hỏa. Mọi người đều biết Thịnh Diễn Chi có một người yêu tên...

  • Ăn Miếng Trả Miếng
    Ăn Miếng Trả Miếng

    Bạn đang đọc truyện Ăn Miếng Trả Miếng của tác giả Thập Tam Cửu Nguyệt. Tại võ đường, ai cũng thán phục và ngưỡng mộ trước sự cần cù,...

  • Bộ Đồ Mới Của Hoàng Hậu
    Bộ Đồ Mới Của Hoàng Hậu

    Editor: Song Ngư + NgáoTô gia là một danh môn vọng tộc, nhiều đời ra các vị tướng môn chiến công hiển hách, được người người ca ngợi.Tô...

  • Mackenzie's Mission
    Mackenzie's Mission

    Mackenzie Family #2Chuyển ngữ và đánh máy: portuguese & xraineeAnh là một đại tá tài năng, “cục cưng” trong Không quân Hoa Kỳ bất chấp...

  • Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần
    Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần

    Công chúa hồ ly Tang Chỉ - à không, bây giờ phải gọi là thổ thần Tang Chỉ mới đúng - ngay lúc này đây, ở cái trấn Bình Lạc khỉ ho cò...