Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 34: Mẹ Heo của Kiều Kiều.

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Mợ cả rõ ràng không để tâm lắm đến lời này. Dù sao, nhà ai mà chưa từng ăn sủi cảo chứ? Nhưng bà cũng không phản đối, chỉ nhìn đống sủi cảo đã làm xong mà có chút lo lắng:

"Nhiều quá, chắc là không nhét hết vào tủ lạnh đâu."

Tống Tam Thành nhìn qua: "Đúng rồi, tối nay nhiều người như thế này, không lẽ ăn đến ba trăm cái à!"

Mợ cả suýt nữa lật mắt - ba trăm cái?

Bình thường ăn sủi cảo, cố lắm cũng chỉ hai ba chục cái thôi.

Giờ chỉ có tám người mà đã mạnh miệng thế sao?

Có vẻ chuyện Tống Đàm bán rau cũng chẳng đáng tin lắm.

Thế nhưng, cậu cả - một người đam mê sủi cảo, lại tán thành: "Thế thì nấu một nồi trước cho đỡ đói đi."

Thế là mấy người đàn ông đi ra xe chất rơm, còn Ngô Lan ngồi bên bếp, từ từ đốt lửa, vừa đốt vừa chỉ đạo linh tinh:

"Nấu thêm mấy cái nữa đi... nấu thêm đi - đừng vội bỏ vào tủ lạnh, ăn trước đã!"

Mọi người đã nhấn mạnh vậy rồi, nếu không nấu thêm thì lại làm như không để ai ăn no vậy. Mợ cả vừa nghĩ vừa lẩm bẩm trong bụng, cuối cùng cũng nấu một nồi sủi cảo đầy ắp.

Bếp lò lớn ở nông thôn, một nồi này cũng phải được hơn trăm cái sủi cảo rồi!

Rơm rạ cũng không nặng, chỉ cần từ đống rơm chất lên xe là được. Chẳng bao lâu, thùng xe sau đã chất đầy.

Và ngay lúc đó, sủi cảo cũng đã chín.

Cậu cả hít một hơi sâu, vừa rửa tay vừa ngạc nhiên: "Rau tề thái ngon thật đấy, thơm quá, mẹ, mọi người ăn nhiều vào nhé."

Rồi ông cắn miếng đầu tiên.

Cả phòng ăn im lặng ngay tức thì.

Làm sao để tả nhỉ?

Cậu cả nghĩ ngợi mãi, miếng sủi cảo trong miệng cũng không nỡ nuốt xuống, như chợt quay về thời thơ ấu, khi cả năm chỉ được ăn t.hịt một lần...

Sủi cảo này, thật sự ngon không thể tả!

Mợ cả nuốt xuống một miếng, giờ thì lại hối hận - sớm biết sủi cảo ngon thế này, lúc nãy đã không chia bớt cho ông bà rồi!

Rau tề thái quanh vùng này, chắc chắn không có vị như thế này!

Không ngờ giá hai mươi tệ một cân, thật sự là xứng đáng!



Ông bà ngoại lớn tuổi ăn cũng tấm tắc khen, ông ngoại ngồi xe lăn còn phá lệ ăn hết một bát, rồi đưa bát qua bảo: "Cho thêm một chút nhé."

Lần này Ngô Lan đi nấu nồi thứ hai, nhưng vì ông bà lớn tuổi, bà chỉ múc thêm cho mỗi người năm, sáu cái:

"Bố mẹ, từ từ ăn, mai còn nữa. Hôm nay đừng ăn no quá nhé."

Ông ngoại ăn rất ngon miệng, tâm trạng phấn khởi, thậm chí còn khen Tống Đàm: "Con bé Tống Đàm nhà mình, trời sinh đã có duyên với việc trồng trọt!"

Cả nhà đều đồng tình với lời này.

Ngô Lan tự hào, sảng khoái: "Thế nào, rau của Tống Đàm nấu có ngon không? Con đã nói rồi, nó học giỏi, thì trồng rau cũng chẳng kém mà!"

Tống Đàm: Công cụ tốt thì không nên nói khi không cần nói.

---

Ăn uống no say.

Cả nhà bốn người về nhà trong đêm, xe lặng lẽ đi trên con đường núi quanh co, cửa sổ xe hé mở, gió đêm mát lạnh thổi qua mặt, chẳng làm nguội được chút nào nhiệt huyết trong lòng Ngô Lan.

Bà nhớ lại vẻ tiếc nuối lẫn không nỡ của mợ cả, rồi lại nhớ đến gương mặt thoả mãn của ông bà ngoại, giờ bà mới hiểu vì sao con gái cứ mỗi lần có rau tươi ngon là nhất định phải giữ lại cho mình ăn trước!

Vì có một số hạnh phúc, thật sự không thể đo bằng tiền bạc.

---

Sau đêm ấy, Ngô Lan trở nên hăng hái hẳn lên.

Sáng sớm hôm sau, vừa lúc bình minh ló dạng, bà đã giục Tống Tam Thành nhanh chóng trải rơm ra sân phơi lại. Bản thân bà cũng vội vàng pha hai thùng dung dịch khử trùng, rồi một lần nữa phun vào chuồng heo, thậm chí còn đặc biệt kiểm tra cả hố phân.

Mọi thứ đâu vào đấy, bà mới gọi điện liên hệ, nhanh chóng đưa lứa heo con mới về.

Khi Kiều Kiều nhận ra thì con "Peppa" mà cậu mong chờ đã không còn, trong chuồng heo dưới nắng ấm áp giờ đây nằm cuộn mình năm chú heo con, ba trắng hai đen.

Năm chú heo con không thể không đáng yêu, mũi tròn ướt, sạch sẽ. Cơ thể nhỏ nhắn, tròn trịa, phát ra tiếng "hừ hừ hừ" non nớt.

Nhưng...

Ngoài hai con heo trắng có làn da hơi ửng hồng, thì chẳng có gì giống "Peppa" của Kiều Kiều cả.

Kiều Kiều ngơ ngẩn một lúc, rồi bỗng "oà" lên khóc: "Peppa của con, George của con, mẹ heo của con... đều không còn nữa... đều không còn nữa..."

Mấy con heo trong chuồng cũng ngẩn ngơ, "hừ hừ" mấy tiếng, ngó cậu với cái mũi hồng hồng tròn xoe, đôi mắt đen lánh tràn đầy vẻ tò mò.



Kiều Kiều đã ấp ủ hy vọng nhiều ngày nay, giờ bật khóc nức nở, Tống Đàm đành phải tung chiêu cuối:

"Em ngoan, đừng khóc nữa - không có Peppa, George thì chúng ta xem cái khác được không? Chị lần tới đi thành phố sẽ mua cho em một con thú nhồi bông nhé."

"Bây giờ chúng ta không xem nữa, đổi cái khác nha - em biết Ultraman không? Tiga! Từ giờ chúng ta xem cái đó nhé."

Đồ chơi Ultraman thì dễ tìm hơn nhiều.

Cô thở phào nhẹ nhõm.

Kiều Kiều khóc thút thít mãi mới thôi, còn Ngô Lan thì lại cười đắc ý, như thêm dầu vào lửa:

"Kiều Kiều, không phải con muốn ngủ cùng mẹ heo của mình sao? Con thử chọn xem, con nào là mẹ heo của con?"

Kiều Kiều: …

Cậu khóc to hơn.

---

Heo con còn nhỏ, lại vừa đổi sang môi trường lạ, dù trông chúng không có vẻ gì là khó chịu, thậm chí còn yêu thích nơi này (vì ít nhiều có linh khí dưỡng nuôi).

Dù vậy, Ngô Lan vẫn cẩn thận nấu một nồi thức ăn nóng hổi cho heo: bí đỏ, khoai lang, hạt ngô, cám gạo, cơm thừa, mấy cái rễ rau dại nhặt ra, thơm lừng cả một nồi.

Chỉ ngửi thôi mà đã thấy khá hấp dẫn rồi.

Tống Đàm nghĩ ngợi một chút: "Mẹ, con ra ruộng xem cỏ đậu tím thế nào, tiện thể hái thêm một ít về cho heo ăn nhé."

Rau tề thái mỗi năm còn nếm được vài lần, chứ cỏ đậu tím này, đã mười mấy năm rồi không ăn lại.

Ngô Lan gật đầu: "Đi đi, hái thêm chút nữa chiều làm sạch, con định mai đi bán phải không?"

Tống Đàm lắc đầu: "Con nói với khách trong nhóm rồi, mai sáng con mới bán, không vội sớm đâu."

Cỏ đậu tím dễ làm sạch hơn rau dại, chỉ là quá non mềm, để giữ được tươi ngon thì sáng mai hái xong mang đi thẳng ra phố luôn.

Bây giờ trời ấm hơn rồi, rau dại cũng nhiều hơn, ruộng này trước đây vốn chỉ dùng để bón phân và cho gia súc ăn cỏ đậu tím, giờ lại có thể bán được hai mươi tệ một cân, Ngô Lan cũng có chút hoài nghi.

Nhưng bà cũng không phản đối - hôm qua bà khen tài trồng rau của con gái quá nhiều, đến mức sáng nay bà cũng tự "tẩy não" chính mình, cứ cảm thấy rằng: Biết đâu thực sự có gì khác biệt thì sao?

Tống Đàm dẫn Kiều Kiều - với khuôn mặt vẫn còn vệt nước mắt - cầm cái giỏ ra ruộng, những lá non xanh mơn mởn, thân cây mềm mượt, cô cũng không nỡ dẫm chân lên. Cô khẽ bẻ lấy từng nhánh, và cả một chùm xanh tươi lại rơi vào tay.

Kiều Kiều đã tìm được niềm vui mới, thấy việc hái cỏ thú vị, liền ném ngay mẹ heo ra sau đầu, vui vẻ cười khúc khích bắt đầu làm việc.

 

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...