Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ

Chương 44: Hắn ghen tị

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tròng mắt Thanh Nhã công chúa cơ hồ sắp rớt ra, thị nữ áo vàng bên cạnh cũng vô cùng kinh hãi mà nhìn Tô Doanh. Ngàn tính vạn tính, ai có thể tưởng tượng được một thiếu niên anh tuấn lại là tên đoạn tụ!

Hạ nhân trong ngoài đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, thỉnh thoảng còn cúi đầu thì thầm to nhỏ. Ai cũng nói đích tôn của Thừa tướng ngọc thụ lâm phong, là đối tượng mà nhiều nữ tử ái mộ, ai ngờ kết quả lại là như vậy.

Thật là khiến người ta cảm thấy đáng tiếc.

Khiếp sợ qua đi, lúc này trên người Hoàn Nhan Vũ chỉ có tức giận. Hắn hất tay Từ Nhất Thịnh, trầm giọng: "Hoàng đế Tây Lương mời về trước, chuyện của Đông Việt không tiện có mặt mọi người."

Tĩnh Nhi đương nhiên biết hắn đang tức giận, chỉ là chính nàng cũng có chuyện cần phải xử lý, rốt cuộc tại sao Tô Doanh lại nói như vậy?

Bên trong ngoại trừ huynh muội Hoàn Nhan, Từ Nhất Thịnh và thị nữ áo vàng, mọi người đều lui ra. Cửa phòng đóng lại, giờ phút này Thanh Nhã đã không còn khóc, trên mặt cũng không còn vẻ giả vờ ủy khuất, nhưng đâu đó thoáng lộ ra một tia bi ai. Tính lâu như vậy, cuối cùng ông trời lại ban cho nàng trò đùa lớn như vậy!

"Gia tộc Hoàn Nhan không có kẻ không có tiền đồ như ngươi!" Hoàn Nhan Vũ lạnh lùng nhìn nàng.

Khóe miệng Thanh Nhã cong lên một nụ cười lạnh, nhưng không nói gì. Hiện tại nàng đã thất bại, hoàn toàn thất bại rồi.

"Thu dọn đồ trở về Đông Việt!"

Thị nữ áo vàng bị dọa tới chút thanh âm cũng không dám phát ra, nàng ta nhích người lại gần công chúa, lại cẩn thận nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Hoàng Thượng, cả người run rẩy không ngừng.

Thanh Nhã công chúa bỗng dưng ngẩng đầu lên, rưng rưng nhìn Hoàn Nhan Vũ, si ngốc mà cười: "Huynh còn nhớ ngày xuất giá của Tam hoàng tỷ không? Tam hoàng tỷ cũng không được phụ hoàng thương yêu, cho nên hôn sự của tỷ ấy cũng làm qua loa, nghe nói ngay cả Phò mã cũng không đối xử tốt với tỷ ấy, cuối cùng cứ thế mà ra đi. Nghe được tin, phụ hoàng ngay cả nửa giọt nước mắt cũng không rơi, chỉ lạnh lùng gật đầu nói ông đã biết. Huynh từng nói muội năm đó tại sao lại phản bội huynh, lý do rất đơn giản, bởi vì muội không muốn giống Tam hoàng tỷ! Không muốn đạp lên vết xe đổ đó chẳng lẽ là lỗi của muội sao?" Nói tới đây, nàng nhịn không được mà khóc, từng giọt lệ theo gò má rơi trên mặt đất.

Ngũ hoàng huynh đã từng rất yêu thương mình, nhưng huynh ấy không được phụ hoàng sủng ái, ngôi vị hoàng đế kia vĩnh viễn không tới lượt Ngũ hoàng huynh ngồi xuống. Nàng chẳng qua là một công chúa vô sủng, tới lúc đó tùy tiện bị chỉ hôn ra ngoài, phò mã thế nào chắc chắn là người nàng không thể chọn, cuộc sống về sau cũng không do nàng không chế. Nàng không muốn sống một cuộc sống như vậy, nàng sợ mình sẽ giống Tam hoàng tỷ.

Cho nên nàng đứng ra giúp Nhị hoàng tử, chỉ hy vọng sau khi đăng cơ, hắn có thể cho nàng cuộc sống hạnh phúc, cho nàng lựa chọn vị hôn phu, người thật sự yêu nàng.

Ngũ hoàng huynh tiêu dao bên ngoài quá lâu, nhưng nàng ở trong cung đã quá quen với kết cục bi ai của kẻ thất sủng, nàng sợ, cho nên nàng liều mạng thay đổi tương lại của mình.

Từ Nhất Thịnh phẫn nộ, giờ phút này không màng thân phận tôn ti, hắn cắn răng: "Chỉ vì vậy mà công chúa phản bội Hoàng Thượng, còn muốn giết hại ngài ấy?"

Thanh Nhã không thèm đưa mắt nhìn hắn, chỉ quát lớn: "Câm miệng, ngươi là cái thá gì!"

Lời vừa dứt, "Bang" một tiếng, chén trà trên bàn bị Hoàn Nhan Vũ đập mạnh xuống đất, sắc mặt âm trầm, lồng ngực không ngừng lên xuống.

Thanh Nhã công chúa cười rộ lên: "Nhưng kết quả thì sao? Thì ra hoàng huynh của muội mới là người lợi hại nhất! Cho dù Thanh Nhã thủ đoạn có lợi hại thế nào, huynh vẫn êm đẹp đứng ở đây, tựa như năm đó việc phụ hoàng từng làm với Tam hoàng tỷ! Biết rõ muội không muốn nhưng vẫn kiên quyết gả muội cho Hoàng đế Tây Lương! Bây giờ vừa ý rồi, huynh lại không vui sao?"

Hoàn Nhan Vũ tiến lên, duỗi tay bóp cổ Thanh Nhã công chúa: "Nói nữa trẫm sẽ giết ngươi."

Thanh Nhã nhắm hai mắt lại, nhẹ giọng: "Giết đi, muội biết huynh đã sớm muốn giết muội." Từ ngày nàng dẫn người của Nhị hoàng tử tới truy sát hắn, hắn không phải đã muốn giết nàng rồi sao? Miễn cưỡng giữ lại tính mạng cho nàng, nhưng trong lòng vẫn còn hận ý.

Thị nữ cả kinh, sau một lúc mới hoàn hồn, nhưng vẫn không dám cầu tình một câu.

Lực đạo trên tay ngày càng lớn, sắc mặt Thanh Nhã công chúa dần biến thành xanh tím, nhưng Hoàn Nhan Vũ vẫn không buông tay. Hắn vẫn nhìn chằm chằm nàng, hận không được mà trực tiếp bóp chết!

Hắn đề phòng những huynh đệ đó, nhưng thật không ngờ hoàng muội mà mình yêu thương lại đứng phía sau tính kế.

Kêu hắn có thể không oán không hận sao?

Đầu ngón tay run lên, Hoàn Nhan Vũ rốt cuộc cũng buông tay xuống. Thanh Nhãn công chúa ho khan mấy tiếng, thấy hắn xoay người ra ngoài, nàng nhịn không được mà hỏi: "Trên tay hoàng huynh dính nhiều máy như vậy, chẳng lẽ lại sợ thêm một người sao?"

Người ngoài cửa không quay đầu lại, chỉ khẽ đáp: "Chỉ hy vọng ngươi không chết ở Tây Lương."

Thanh Nhã công chúa không khỏi kinh ngạc, sau đó là cười nhạo: "Vừa đoạt ranh giới của hắn, lại không muốn muội chết ở Tây Lương, chẳng lẽ hoàng huynh cũng giống người vừa rồi, đoạn tụ sao?"

Cánh tay đỡ cửa bất giác căng thẳng, hắn nghiêng đầu nhìn Từ Nhất Thịnh, thấp giọng: "Để ý Thanh Nhã cho trẫm, trẫm muốn nó sống rời khỏi Tây Lương."

"Thuộc hạ tuân mệnh."

Từ lúc Thanh Nhã công chúa phản bội Hoàng Thượng, trong lòng Từ nhất Thịnh đã bắt đầu chán ghét nữ tử này. Hoàng Thượng đối xử tốt với nàng ta như thế, chẳng lẽ một chút cũng không đọng lại trong đầu sao? Vừa rồi nàng ta còn dám nói Hoàng Thượng mới là người lợi hại nhất, nàng ta có biết năm xưa Hoàng Thượng đã chịu đựng bao nhiêu chuyện không?

Mỗi lần nghĩ tới việc này, Từ Nhất Thịnh càng thêm oán hận.

Nhìn thân ảnh trước mặt lảo đảo một cái, Từ Nhất Thịnh vội đưa tay dìu, lại thấy hắn lắc đầu: "Trẫm không sao, ngươi ở lại canh giữ đi."

....................

Lúc bọn người Tĩnh Nhi đi ra, Tôn Toàn sớm đã sai người chuẩn bị một sương phòng ngoài cung.

Nội thất đã nổi huân hương, Tĩnh Nhi và Tô Doanh đi vào.

Tĩnh Nhi sớm đã nhịn không được, liền mắng: "Đầu ngươi bị đá đập vào hả? Lời này sao có thể tùy tiện nói lung tung chứ?"

Tô Doanh quỳ xuống, cúi đầu: "Hoàng Thượng sao có thể cưới nàng ta? Công chúa tâm địa xảo trá, không xứng với Hoàng Thượng."

Tĩnh Nhi vẫn tức giận, nói: "Vậy thì sao? Trẫm cưới nàng ta chẳng qua là dùng kiệu hoa đưa người từ Hành quán tới lãnh cung mà thôi! Ngươi rốt cuộc có biết nói những lời này sẽ có hậu quả gì không hả?" Tất cả đường lui nàng đã tính kỹ, nhưng giữa đường lại nhảy ra một tên Tô Doanh! Tĩnh Nhi bị hắn chọc cho tức điên, hận không thể một chưởng đánh hắn tỉnh.

Giờ phút này, Tô Doanh không hề sợ hãi, cũng không hối hận, ngược lại ẩn ẩn có chút cao hứng. Thì ra từ đầu tới cuối Hoàng Thượng chưa từng có ý định giết hắn, hoặc ép hắn cưới Thanh Nhã công chúa, như vậy đã đủ lắm rồi.

Hắn cúi người, thấp giọng: "Khẩn cầu Hoàng Thượng ân chuẩn cho thần từ quan."

"Trẫm không chuẩn!" Tĩnh Nhi cơ hồ muốn nhảy dựng lên.

"Vi thần là người thị phi, sợ làm bẩn thanh danh của Hoàng Thượng."

Lời này khiến Tĩnh Nhi bật cười ha ha, trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi sợ làm bẩn thanh danh của trẫm? Trẫm biết ngươi vì không muốn để trẫm cưới Thanh Nhã công chúa nên mới không tiếc nói dối như vậy, chẳng lẽ nói dối dễ làm lắm sao? Chờ người Đông Việt về nước, trẫm sẽ chỉ hôn cho ngươi, để những tin đồn hoàn toàn biến mất." Vừa lúc nàng cũng định tứ hôn cho hắn và Mạnh Ninh, lúc này không phải cơ hội tuyệt vời sao? Đến lúc đó người Đông Việt đã không còn ở đây, không ai rảnh mà đi truy cứu việc này.

Tô Doanh vẫn cúi đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười chua xót: "Vi thần, không nói sai."

Hắn không muốn Hoàng Thượng chỉ hôn, sự việc đã tới nước này, hắn còn nhẫn tâm làm chậm trễ cả đời của một cô nương nữa sao?

Ai đi theo hắn cũng đều không được hạnh phúc.

Tĩnh Nhi khi nãy còn cười, giờ phút này toàn bộ khuôn mặt đều cương nghị, con ngươi bất giác căng lớn, chăm chằm nhìn người bên dưới.

Hắn nói cái gì? Không phải nói dối!

"Tô Doanh!" Tĩnh Nhi tiến lên kéo hắn từ dưới đất, hung hăng trừng mắt, "Là ai?"

Tĩnh Nhi vẫn nhớ thời điểm bọn họ mới gặp, nàng lừa hắn nói mình đoạn tụ, tiểu tử ngốc Tô Doanh này còn bị dọa tới sắc mặt trắng bệch. Cho nên, Tĩnh Nhi không tin Tô Doanh đoạn tụ, nàng chỉ tin hắn đang sợ tin đồn sẽ gây phiền phức cho nàng, vì vậy mới tình nguyện nói bản thân không hề nói dối.

Ánh mắt Tô Doanh có chút trốn tránh, hắn sao có thể nói cho Hoàng Thượng biết nam tử mà hắn động tâm là ai chứ?

Tĩnh Nhi vẫn kiên định với kết luận trong lòng, cho nên càng thêm kiêu ngạo hỏi: "Đã là người trong lòng ngươi, vậy nói trẫm biết hắn là ai!"

"Xin Hoàng Thượng đừng ép vi thần." Hắn chỉ có thể trả lời như vậy.

Tĩnh Nhi càng thêm tức giận, Tô Doanh này thật cứng đầu ngoan cố!

Nàng buông tay, hắn lại quỳ xuống: "Vi thần khiến Hoàng Thượng thất vọng rồi."

Tĩnh Nhi đang nổi nóng, giờ phút này nghe hắn nói thế, liền nghiến răng: "Vậy quỳ ở đây, khi nào thông suốt rồi kêu người tới bẩm báo cho trẫm!"

Sau đó, "Bang" một tiếng, Tĩnh Nhi bước nhanh ra ngoài, hung hăng đóng sầm cánh cửa.

Bên trong lập tức trở về an tĩnh, Tô Doanh ngẩng đầu, khóe miệng cong lên nụ cười bất đắc dĩ. Chẳng lẽ muốn hắn nói, người trong lòng hắn chính là Hoàng Thượng sao? Nếu hắn nói vậy, ngày sau bọn họ biết phải đối mặt thế nào? Hôm nay Hoàng Thượng còn hẹn với Mạnh tiểu thư, ngài ấy rốt cuộc không hề giống hắn.

Tôn Toàn thấy Tĩnh Nhi tức giận đi ra, vừa định đuổi theo lại nghe nàng nói: "Không ai được đi theo!"

Nàng thật sự tức giận, bước chân bên dưới mỗi lúc một nhanh.

Người phía sau đương nhiên không dám đi theo, chỉ biết trơ mắt nhìn Hoàng Thượng biến mất ở trước mặt.

Trong lòng Tĩnh Nhi còn đang nghĩ tên Tô Doanh kia sao lại hồ đồ như vậy, lại nghe hai cung nữ đứng trên cầu thì thầm chuyện vừa rồi xảy ra trong phòng của Thanh Nhã công chúa.

"Thật không ngờ mà!"

"Đúng vậy, ngươi nói xem tại sao Tô đại nhân lại là người như vậy?"

"A, vậy mà ngày thường mỗi lần thấy Tô đại nhân, ta đều muốn tiến lên chào hỏi ngài ấy mấy câu."

"Cũng không phải là..."

Hai cung nữ mãi mê nói chuyện, ngữ khí lộ rõ vẻ bi thương xen lẫn khinh bỉ. Tĩnh Nhi đang tức giận nên nhanh chóng tiến lên, tát cho một cung nữ cái tát, lạnh giọng: "Dám nói bậy hả? Để xem trẫm xử lý các ngươi thế nào!"

Thấy Hoàng Thượng tới, cả hai cung nữ đều sợ tới trắng mặt, cuống quít quỳ xuống, vừa dập đầu vừa khóc: "Nô tỳ biết sai rồi, thỉnh Hoàng Thượng thứ tội! Thỉnh Hoàng Thượng thứ tội!"

Nhìn các nàng khóc lóc, Tĩnh Nhi vừa định lên tiếng đã nghe giọng của Hoàn Nhan Vũ từ phía trước truyền tới: "Cho dù ngươi có giết bọn họ thì có thể ngăn được miệng lưỡi thế gian sao? Tất cả đều chém? Đó là việc chỉ có bạo quân mới làm."

Tĩnh Nhi sửng sốt, bất giác đưa mắt nhìn Hoàn Nhan Vũ cũng đang nhìn nàng. Từ Nhất Thịnh không đi theo, cả người hắn chỉ mặc bạch sam, cả khuôn mặt tái nhợt như tuyết.

Sau một lúc lâu, Tĩnh Nhi mới mắng "Cút". Hai cung nữ ngàn ân vạn tạ rồi nhanh chóng lui xuống, chỉ sợ Hoàng Thượng suy nghĩ lại sẽ bắt họ trở về.

Tĩnh Nhi không đi về phía trước, nàng và hắn cứ đứng xa vậy mà nhìn nhau.

Trong mắt nàng là lửa giận.

Nhưng đáy mắt hắn lại ẩn chứa đau thương.

Cuối cùng nàng cũng lên tiếng: "Muội muội ngươi làm tốt lắm!"

"Không phải ban Thanh Nhã cho Tô ái khanh của ngươi là xong việc sao?" Hoàn Nhan Vũ dám khẳng định, chỉ cần nàng làm như vậy, có lẽ Tô Doanh sẽ không nói ra lời đó.

Tĩnh Nhi lạnh giọng: "Nàng ta không xứng!"

Hay cho một câu "Nàng ta không xứng".

Hoàn Nhan Vũ ghen tị, hoàn toàn ghen tị. Tĩnh Nhi không làm như vậy bởi vì nàng cảm thấy Thanh Nhã không xứng làm thê tử của Tô Doanh, thậm chí nghe đám cung nữ nghị luận nàng cũng phẫn nộ như vậy, điều đó cho thấy tầm quan trọng của Tô Doanh trong lòng nàng.

Trái tim Hoàn Nhan Vũ khó chịu vô cùng, giống như đồ vật vốn thuộc về mình bị người khác nhúng tay vào.

Chỉ là, tiểu tử thúi là đồ vật sao?

Hô hấp bất giác trở nên dồn dập, Hoàn Nhan Vũ không biết bản thân vì sao lại tức giận như vậy. Hắn bật thốt lên: "Thanh Nhã cho dù là công chúa Đông Việt không có giá trị, nhưng chẳng lẽ muội ấy không xứng với một tên tân khoa Trạng Nguyên sao? Hay là tiểu tử thúi ngươi không chịu nổi bộ dáng Tô ái khanh ngọc thụ lâm phong, nên động tâm với hắn?"

Tĩnh Nhi cũng không nhún nhường: "Nếu như vậy thì sao? Ngươi có thời gian rảnh quản chuyện Tây Lương ta, không bằng lo người của Đông Việt ngươi đi! Ngươi không có tư cách khoa tay múa chân với ta!"

"Ngươi..." Sắc mặt Hoàn Nhan Vũ lập tức thay đổi, nhưng Tĩnh Nhi nói đúng, hắn có tư cách gì xen vào chuyện của nàng? Nàng thích ai, nào liên quan tới hắn?

Chỉ là, vì sao nghe nàng xác nhận động tâm với Tô Doanh, trái tim hắn lại khó chịu như vậy. Mặc dù biết nàng giận dỗi nói thế, nhưng hắn vẫn rất khó chịu, giống như có con trăn siết chặt, mỗi lần hít thở đều vô cùng khó khăn.

Hoàn Nhan Vũ không nói gì, chỉ xoay người rời đi. Mãi đi được một đoạn xa, không còn thấy người phía sau, hắn mới run rẩy đỡ vách tường bên cạnh. Miệng vết thương đột nhiên truyền tới cơn đau, thái dương mồ hôi lạnh ròng ròng.

Với nàng, Tô Doanh là sủng thần, nàng che chở hắn, còn Hoàn Nhan Vũ này chỉ là người ngoài mà thôi!

Người ngoài...

A, hắn lạnh lùng cười, quả nhiên là ghen tị.

cách đó không xa, hắn thấy Thừa tướng Tây Lương vội vàng tới, đương nhiên là vì chuyện của Tô Doanh. Mặc dù sự tình đã nháo thành như vậy nhưng Hoàn Nhan Vũ vẫn có chút hâm mộ Tô Doanh, ít ra, bên cạnh hắn còn nhiều người nguyện ý giúp đỡ như vậy.

Sắc mặt Hoàn Nhan Vũ tái nhợt, nếu hắn đổi vị trí cho Tô Doanh, dù có xảy ra chuyện gì hắn cũng không sợ.

Truyện full

  • Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương
    Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương

    Dịch: MaccaooVăn ánCông ty của gia đình Dụ Thần chỉ cách bờ vực phá sản một tờ hợp đồng thôi. Nếu ký hợp đồng thì sẽ khởi tử hồi sinh,...

  • Hoàng Cung Kỳ Ngộ
    Hoàng Cung Kỳ Ngộ

    Thể loại: Lãng mạn, vượt thời gian, hài hước*Chống chỉ định những ai thích nữ chính ngây thơ, mang hình tượng nữ thần cứu thế.**Chống...

  • Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
    Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng

    Tác giả: Duy Hòa Tống TửSố chương: 16Câu chuyện kể về tình yêu thầm lặng và quá trình thay đổi đáng kinh ngạc của cô, phải lựa chọn...

  • Độc Chiếm
    Độc Chiếm

    Thể loại: Đô thị, ngôn tình, cưới trước yêu sau, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã, hắc bang, tàn bạo luyến.Converter:...

  • Béo Mới Là Đẹp
    Béo Mới Là Đẹp

    Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, hài hướcEditor: Minh HạĐộ dài: 46 chương 1 NTNhân vật chính: Lý Viện Viện – Yến Tư ThànhLý Viện Viện...

  • Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ
    Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ

    Thể loại: cổ đại, cung đấuTên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Toàn quân thiên hạEdit: Ndmot99Design: Chopper57Quang Khải năm...

  • Tình Cờ Yêu Một Người
    Tình Cờ Yêu Một Người

    Tác giả: Anh LotusThể loại: Đam mỹ, khác...Giới thiệu:Truyện viết nối tiếp vào đoạn cuối phim "Love by chance".

  • Nhất Niệm Chân Ái
    Nhất Niệm Chân Ái

    [Thể loại: Đô thị, Ngôn Tình, Truyện Teen ]Bạn đang đọc truyện Nhất Niệm Chân Ái của tác giả Hạ Mẫn. Cuộc đời này, có thể là thật cũng...

  • "Thú" Y
    "Thú" Y

    Tên truyện: “Thú” Y (bác sĩ ác như thú =]])Thể loại: hiện đại đô thị , hài , H , nhất thụ nhất côngDịch giả: QT caca, từ điển H-V đại...

  • Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu
    Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu

    Tác giả: 别搞笑了Thể loại: Nữ Cường, OE, Hành Động, Học Đường, Trả ThùTeam dịch: Liễu Như YênGiới thiệuCon nhỏ chuyên bắt nạt kia dám tự...

  • Tuyệt Ngạo Diễm Thần
    Tuyệt Ngạo Diễm Thần

    Lão bản đứng đằng sau của phố hoa ( chậc, chính là phố thanh lâu  nhé, đừng nhầm * ha ha *) Lạc Dương  — Kỉ Thanh Diễm, diễm lệ tuyệt...

  • Mua Được Tiểu Đào Thê
    Mua Được Tiểu Đào Thê

    Thể loại: sủng, bá đạo, 1x1, heAnh là kẻ tài mạo song toàn, âm lãnh như băng sơn, trong giới hắc đạo lại là vị lão đại khét tiếng khiến...

  • Người Thay Thế Hoàn Hảo
    Người Thay Thế Hoàn Hảo

    Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Vì được ở bên người mình yêu, tôi không ngại làm một người thay...

  • Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp
    Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp

    Tên truyện: Định luật tình yêu trực tiếpTác giả: 数字七Người dịch: Hiên nhà mùa xuânThể loại: ngôn tình, hiện đại, vườn trường, đoản văn,...

  • Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ
    Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ

    Văn án:Làm một Alpha siêu cấp, giáo thảo trường Tam Trung - Giang Vân Biên khinh cuồng kiêu ngạo, không yêu sớm, tự chủ mạnh đến dọa...