Cưng Chiều Ngươi Không Đủ

Chương 34

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

CHƯƠNG 34

Y Ân ngoan ngoãn ngồi trong mã xa nghe tiếng trục xe lăn lăn, mi mắt sợ hãi run lên, tuy nó muốn ở cùng một chỗ với phụ thân nhưng lại sợ mình khiến hai người tranh chấp. Phong Nhã buông màn xe, ngồi xuống kéo Y Ân lên tọa lên chân hắn. Bài trí bên trong xe cũng tương tự như phòng ngủ nhỏ, có gấm thêu, bàn làm từ gỗ lim, chén ngọc lưu ly. . . . . đầy đủ mọi thứ, trên bàn còn bày biện thức ăn nóng sốt. Phong Nhã ôm Y Ân đến trước bàn, gắp một miếng cá vược hấp (*) uy miệng nó.

Y Ân tước vài miếng rồi luyến tiếc nuốt. Đồ ăn vẫn hảo vị như vậy, nhớ lúc trước phụ thân cấp Y nhi, đó là lần đầu tiên Y nhi ăn ngon đến như vậy, cũng là lần đầu được ăn no trong suốt mười mấy năm qua. Sau đó, Phong Nhã thoạt trông có vẻ hung dữ nhưng lại rất ôn nhu uy thật nhiều thứ tốt. Trải qua lần này, về chỗ cũ cũng đủ cho Y nhi chịu đựng thật lâu.

Y nhi không được ai yêu thích. Trước kia, mỗi khi mẫu thân đột nhiên cao hứng cũng khen Y nhi vài câu còn phần lớn thời gian là sinh khí. Không biết hạnh phúc này kéo dài được bao lâu nên không dám dùng nhiều, thầm nghĩ phải giấu đi để đến lúc khổ sở chịu không nổi sẽ lặng lẽ xuất ra một chút.

“Đến, nuốt vào, đừng tước.” Phong Nhã nâng cằm nó lên uy tiếp. Y Ân nghe lời nuốt xuống Nhã liền hôn một cái lên môi nó khen ngợi: “Tốt lắm, không có kiên ăn.” Tiểu đông tây khóe miệng gợn lên, ngồi ngay ngắn trên chân Phong Nhã há lớn miệng nuốt hết đồ ăn hắn đút cho. Mơ mơ màng màng cảm giác như đã quên cái gì, đến lúc ăn no mới đột nhiên nhớ tới liền a một tiếng, không chịu mở miệng ăn nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn vo thành một nắm, bộ dáng như muốn khóc.

“Xảy ra chuyện gì?” Phong Nhã vội buông đũa ôm Y Ân dỗ dành.

Y Ân không dám ngẩng đầu, thanh âm rầu rĩ khóc nức nở: “Thực xin lỗi. . . . . Y nhi chỉ lo chính mình. . . . .” khó trách mẫu thân không thích Y nhi, Y nhi chỉ biết nghĩ cho mình, quên mất Nhã và phụ thân còn chưa ăn.

Phong Nhã đáy mắt ôn nhu hôn lên trán nó, bưng bát canh gà trên bàn uống liền hai ba hơi rồi xoay người Y Ân lại, vỗ vỗ lên khuôn mặt non mềm hỏi: “Khả an tâm?”

“Ân.” Y Ân gật đầu, chôn ở trước ngực Phong Nhã, vẻ mặt bất an không biết đang suy nghĩ việc gì. Phong Nhã hôn lên cổ nó trấn an chậm rãi chờ đợi. “Ân. . . . . ân. . . . . Nhã. . . . .” Y Ân cắn tay áo, mi mắt thật dài khẽ chớp, ngữ khí yếu ớt lo sợ rồi thật kiên định đối Phong Nhã nói: “Y nhi. . . . . ngày mai không ăn cơm, có thể nào cấp phụ thân. . . . .”

Nhã. . . . . cùng phụ thân không tốt. . . . . lúc nãy lên xe còn cãi nhau. . . . . Y nhi cái gì cũng không có. . . . . muốn lưu chút đồ ăn cho phụ thân mà không được. . . . . không biết có thể mang thức ăn bớt lại, chia cho phụ thân. . . . .

Nghe thấy Nhã tựa như thở dài rồi đột nhiên kéo nó lại cắn mạnh lên vành tai. Y Ân kêu đau, ánh mắt ẩn hiện hơi nước. Quả nhiên yêu cầu quá mức, Y nhi cái gì cũng không có lại ỷ Nhã đối tốt với mình mà muốn đồ vật này nọ. mẫu thân từng nói, cái gì cũng không làm, đói chết là xứng đáng. Bởi vì đồ ăn rất khó kiếm, bình thường trong nhà nhiều ngày thật hảo mới có thức ăn, còn muốn phân cho Y nhi. . . . . Y nhi chỉ biết gây phiền toái. . . . .

“Lại miên man suy nghĩ gì vậy?” Phong Nhã buông Y Ân ra hôn lên môi nó rồi nói: “Ta cho rằng mình đã biểu hiện đủ rõ ràng, sao ngươi vẫn không hiểu a?”

Y Ân mở to mắt nghiêm túc lắng nghe. Y nhi dốt nát cái gì cũng không hiểu, nhưng lời Nhã nói Y nhi đều đã nghe a. Phong Nhã không nói nữa, cầm một hộp điểm tâm tiểu điệp đặt vào tay nó rồi ôm đến bên cửa xe. Giở màn lên thì thấy Tần Sương Kích giục ngựa tiến lại. Dựa vào khả năng của hắn, vừa rồi cả hai ở bên trong nói gì đều nghe được

Y Ân cầm một miếng điểm tâm hình tiểu điệp hướng về phía Tần Sương Kích cười ngọt ngào: “Cấp phụ thân.”

Tần Sương Kích tiếp nhận rồi nắm tay nó, cúi đầu tinh tế liếm lên ngón tay. Y Ân ngứa ngáy cười khanh khách, cảm thấy kỳ quái, trên tay có dính thức ăn sao? Phong Nhã dùng sức rút tay nó về, chửi nhỏ: “Tần Sương Kích, tốt nhất nên chú ý hành vi của ngươi, ta đây không ngại huynh đệ tương tàn đâu.”

Tần Sương Kích nheo mắt tỏ vẻ khinh thường, cười nhạo: “Hiện tại khẩn trương có ích gì? Lúc ta cùng Y nhi mây mưa ngươi không biết nằm úp sấp ở chỗ nào, tiểu đông tây đã sớm thành người của ta, muốn giành sao?”

Phong Nhã tức giận hừ một tiếng, oán hận kéo màn xe xuống đem Tần Sương Kích ngăn bên ngoài. Y Ân ngồi bên cửa xe sợ hãi kéo góc áo Phong Nhã: “Không tranh cãi. . . . .”

“Ngoan, không có việc gì.” Phong Nhã cất tiếng hòa hoãn, hôn lên thái dương Y Ân rồi kéo nó nằm xuống đắp chăn bông lên. “Ngủ đi.” Xem Y Ân ngoan ngoãn nhắm mắt hắn mới ngồi vào bên bàn, cầm bình rượu màu xanh lục trực tiếp đưa lên miệng uống. Hương vị cay nồng cháy sạch những phiền muộn lại tích tụ trong lòng. Khó có được huynh đệ đoàn tụ không lẽ vì tiểu đông tây không ra dáng mà trở mặt thành thù? Còn tên hỗn đản Sương kia, trước đây nhường nhịn như vậy, sao khi trưởng thành lại tranh giành với thân đệ?

“Ân. . . . . ân. . . . . Nhã. . . . .” tiểu đông tây không ngủ, tay nắm mép chăn để lộ ra đôi mắt thật to, thanh âm mang vẻ đáng thương cùng khiếp ý làm cho người nghe thấy trong lòng ngứa ngáy, nhịn không được muốn khi dễ nó, muốn nghe nó khóc.

Phong Nhã thở dài tự  đáy lòng. Được rồi, huynh đệ phản bội thì sao, mặt khác không nói, chỉ riêng tiểu đông tây hắn không thể nhường. Đại ca thì giỏi lắm sao? Để xem ai sợ ai!

“Sao không ngủ?” Phong Nhã cúi xuống đến khi chóp mũi cả hai chạm nhau.

“Ân. . . . . trời lạnh. . . . .”

Phong Nhã vội ôm chặt Y Ân nhưng lại nghe nó do dự nói: “Chăn. . . . . cấp phụ thân. . . . . sẽ lạnh. . . . .” thì sắc mặt sầm xuống, hơi thở phun trên mặt Y Ân, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Không sợ ta đông lạnh sao?”

Y Ân rụt người lại, nghĩ ngợi rồi đứng lên, luống cuống tay chân cởi y phục của mình: “Kia. . . . . Kia. . . . . y phục cấp Nhã. . . . .”

“Không cần.” Xe ngựa chấn động một chút, Tần Sương Kích nhảy vô kéo Y Ân vào lòng ôn nhu nói: “Chăn cấp Nhã, Y nhi giúp phụ thân sưởi ấm được không?”     ^.^

Y Ân vừa nghe vội gật đầu, triển khai y phục đem cả hai quấn lại. Như vậy Nhã sẽ không bị đông lạnh, Y nhi cấp phụ thân sưởi ấm, còn có thể cùng phụ thân ngủ. Y nhi muốn phụ thân, thật muốn!

“Tần Sương Kích, ai cho ngươi vào?” Phong Nhã lạnh lùng hỏi thì thấy hắn ra hiệu chớ lên tiếng đồng thời vuốt ve thân mình tiểu đông tây. Phong Nhã liền cắn chặt răng ngậm miệng lại, không dám tái dọa nó.

Tần Sương Kích xuất ra ba con súc sắc: “So lớn nhỏ.”

Phong Nhã tiếp nhận, vung tay ba cái lục, cười lạnh xem Tần Sương Kích ném ra ba cái nhất liền giơ tay đón Y Ân: “Cút xuống cho ta.”

Tần Sương Kích ôm Y Ân nằm xuống nói: “Ta thua, chăn bông tự nhiên lưu cho ngươi, ta nguyện đổ thua.”     0_0

Phong Nhã gân xanh nổi lên, rất muốn mang Tần Sương Kích đá ra ngoài nhưng lại ngại Y Ân đang thiu thiu ngủ trong ngực hắn nên chỉ có thể căm giận ngồi một bên trừng trừng nhìn bàn tay đang đặt trên lưng nó.

Y Ân đang mơ mơ màng màng trong lòng Tần Sương Kích cảm thấy như thiếu chút gì đó, sao cũng không ngủ được. Tần Sương Kích vươn bàn tay ấm áp dỗ dành nó: “Sao còn chưa ngủ?”

“Ân. . . . . ân. . . . . Nhã. . . . .” Y Ân vươn tay mơ hồ kêu: “Nhã. . . . .”

Phong Nhã nhích lại cầm tay nó hỏi: “Chuyện gì?” đã thấy nó nhắm mắt phát ra hơi thở đều đặn, miệng lẩm nhẩm: “Phụ thân. . . . . Nhã. . . . .” rồi ngủ say sưa.

Phong Nhã rút tay, Y Ân trong lúc mơ ngủ càng nắm chặt hơn. Tần Sương Kích mị mắt xê dịch về phía sau, lạnh nhạt nói: “Chỉ một lần này.” Phong Nhã nằm xuống, một tay bị Y Ân nắm, tay kia vòng qua thắt nó nói: “Đây cũng là điều ta muốn nói.”

Hai người trừng mắt một cái, cùng ủng trân bảo vào lòng nhắm mắt ngủ yên.

Xe ngựa lăng lách cách nhẹ nhàng di chuyển trên sơn đạo. Thanh dựa vào càng xe, miệng ngậm lá cỏ, cười vẻ nghiền ngẫm, ngửa đầu nhìn ánh trăng sáng tỏ than nhẹ:

“Vân dung dung hề mà ở hạ.

Yểu minh minh hề khương ban ngày hối,

Đông phong phiêu hề thần linh vũ.

Lưu linh tu hề đạm quên về,

Tuổi ký yến hề thục hoa dư.

Thải tam tú hề vu sơn gian,

Thạch đá chồng chất hề cát mạn mạn.

Oán công tử hề trướng quên về,

Quân tư ta hề không được nhàn.

Trong núi nhân hề phương đỗ nếu,

Ẩm thạch tuyền hề ấm tùng bách.

Quân tư ta hề nhiên nghi chỉ.

Lôi điền điền hề vũ minh minh,

Viên chiêm chiếp hề tuyệt đêm minh.

Phong ào ào hề mộc rền vang,

Tư công tử hề đồ ly ưu. . . . .”

(*) Cá vược: nguyên bản là cá pecca, thuộc bộ cá vược, truyện cổ trang nên không thể để cá pecca được.

PS: Ta chưa tìm thấy bản dịch của bài thơ trên, mọi người thông cảm, bằng hữu nào biết thì giúp ta với. . . hu hu hu. . .

Truyện full

  • Đông Chu Liệt Quốc
    Đông Chu Liệt Quốc

    Tuyệt tác văn chương phản ánh một gia đoạn 550 năm bão táp của lịch sử Trung Hoa từ Xuân Thu đến Chiến Quốc, hàm chứa những vấn đề phổ...

  • Mê Đắm
    Mê Đắm

    VĂN ÁN:1.Cố Thanh Sương được mọi người ngợi khen là nữ thần trong giới showbiz, cô có vô số người hâm mộ, thường lọt vào hot search vì...

  • ABO
    ABO

    Thể loại: ABO, AxO, hiện đại, 1x1, HE. Ngoài lạnh trong trung khuyển công x cao lãnh e thẹn thụ (chậm nhiệt thành thục công x thâm tình...

  • Cõi Lòng Cô Đơn
    Cõi Lòng Cô Đơn

    Biên tập: CandyTrong tháng ngày niên thiếu ngát xanh.Tình yêu sâu sắc, quên lãng nhạt nhòa. Có những tình cảm cứ dần phai mờ trong dòng...

  • Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn
    Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn

    Bạn tình cũng có quy tắc của bạn tình.Không hôn môi, không ngủ lại, không tán tỉnh nhau nơi công cộng…Lên giường bung xõa thế nào cũng...

  • Cậu Ấy Là Của Tôi!
    Cậu Ấy Là Của Tôi!

    Thể loại: Truyện teen, truyện tự sáng tácHai con người hai tính cách hoàn toàn trái ngược.Nàng mạnh mẽ, chàng yếu đuối.Nhưng biết đâu...

  • Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới
    Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới

    Biên tập: Tiểu Vô Lại  Thể loại: đam mỹ, cường cường, tiên hiệp tu chân, song trọng sinh, ngụy huynh đệ, hệ thống, xuyên thư  Tình...

  • Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường
    Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường

    ⊹⊱ Phong, anh là ngọn gió mát lạnh thênh thang giữa đất trời trông trói buộc, thế nhưng không biết tự lúc nào, anh đã là ngọn gió ấm áp...

  • Thiếu Nữ Miệng Quạ Đen
    Thiếu Nữ Miệng Quạ Đen

    Tên truyện: Thiếu nữ miệng quạ đenTác giả: Lạc Khê NhiThể loại: ngôn tình, hiện đại, 1v1, HE, hài, truyện ngắnSố chương: 10...

  • Hạ Chí
    Hạ Chí

    Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, ấm áp, nhẹ nhàng, ngọt ngào, ôn nhu  công x manh thụ, HE.Edit : Chanh MuốiThẩm Tu Viễn và Hạ Nhật  không...

  • Lập Quốc Ký I
    Lập Quốc Ký I

    Tác giả: Người Qua Đường AThể loại: Võng DuHắn là đệ nhất danh bộ của Châu thành. Không có vụ án nào vào tay hắn mà không phá được....

  • Cô Nương, Thỉnh Tự Trọng
    Cô Nương, Thỉnh Tự Trọng

    Tên: Thiên Hạ Tối Nhị (Nguyên danh: Cô nương, thỉnh tự trọng)Thể loại: ngôn tình, xuyên không, hài, HENgười convert: armelia – Tàng...

  • Chiếc Hôn Và Đóa Hồng
    Chiếc Hôn Và Đóa Hồng

    Nhà họ Giang và nhà họ Quý đã thân nhau mấy đời, truyền thống hai nhà cũng coi như môn đăng hộ đối. Hai người thông qua lời mai mối, đã...

  • Phía Dưới Hoang Đường
    Phía Dưới Hoang Đường

    VĂN ÁNVĂN ÁN 1: Hồi trung học, Vưu Niệm và nam thần cùng trường Lục Thanh Trạch đã có một tình yêu vô cùng nồng nhiệt.Lục Thanh Trạch...

  • Xướng Nữ Bất Tri - Nam Lễ
    Xướng Nữ Bất Tri - Nam Lễ

    Đại tướng quân muốn cưới đại tiểu thư Ôn gia, người đã làm quân kỹ suốt ba năm ở Bắc Địch.Nàng sớm đã bị hành hạ đến mức phát điên,...