Cực Hạn

Chương 47: Thời điểm vất vả hãy mỉm cười

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cả đường đi về, DiệpHiểu Hạ thậm chí còn quên cô trở về nhà như thế. Khi cô phục hồi lạitinh thần, thì cô đã tựa vào cửa nhà mình, thở hổn hển từng ngụm. Đầu óc trống rỗng dần dần thay thế bằng căn phòng quen thuộc trước mắt, giờphút này cô mới có một chút cảm giác tồn tại.

Hai chân không cókhí lực, thân thể cô trượt dần xuống theo cánh cửa, cuối cùng cả ngườingồi ở cửa. Cô ôm chặt hai tay, cái áo xa lạ mềm mại bao lấy thân thểcô, cô cúi đầu, đem mặt chôn ở cái áo có chút quá to đối với cô, hít sâu một hơi, một mùi thơm ngát từ quần áo sạch sẽ chui vào mũi cô, như mộtcái búa vĩ đại hung hăng gõ vào đầu cô, làm nước mắt cô rốt cuộc khôngnhịn được mà chảy ra.

Cô không bị áp chế, không bị câu thúc, giống một đứa trẻ mà gào khóc.

Lần khóc giống như không có điểm dừng. Cô đứng dậy - khóc, cô đi tắm - cũng khóc, tắm rửa xong giặt quần áo - vẫn khóc như trước. Cho đến khi sứccùng lực kiệt, cô mới ngủ mất ở bên cái giường cũ và máy trò chơi trongphòng ngủ.

Cũng không biết ngủ được bao lâu, Diệp Hiểu Hạ mớinặng nề tỉnh lại. Đầu đau như búa bổ, có lẽ là do khóc quá nhiều, cũngcó lẽ là do bị cảm lạnh, cô cảm thấy toàn thân đều mềm nhũn, vô cùngkhông thoải mái. Cô nằm ở đó, cố gắng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Trời, tối đen, giống như toàn bộ bầu trời đều bị một tấm vải đen vĩ đại baotrùm, giống như mọi tia sáng đều bị màu đen cắn nuốt mất. Cả thế giớiđều trầm mặc, mất đi tiếng động lớn thường lui tới. Diệp Hiểu Hạ nằmtrên mặt đất, nhịn không được nghĩ, nếu cô cứ như vậy chết đi, vài ngàysau sẽ có người phát hiện cô thi thể chăng? Nếu cô cứ như vậy chết đi,có phải là tất cả đều yên tĩnh không, không món nợ vô lý kia, không cóngười xa lạ đến làm phiền, có phải cô sẽ triệt để yên tĩnh không?

Nghĩ như vậy, cô cảm thấy rất có dụ hoặc, chỉ là, trong đầu lại có một ýniệm toát ra, nếu cô chết, nếu cô ra đi, Vương viện trưởng sẽ thế nào?Bọn người này nhất định sẽ mang giấy nợ đi tìm Vương viện trưởng, nhấtđịnh sẽ đi. Như vậy...

Cô không dám nghĩ tiếp, thậm chí bắt đầunhịn không được mắng bản thân, làm sao có thể có suy nghĩ không chịutrách nhiệm như vậy? Cho dù là vì Vương viện trưởng, cho dù là vì kiabọn trẻ ở cô nhi viện, dù thế nào, cũng không được chết.

Giãy dụa đứng lên, cô lung lay đi tới phòng bếp, lấy hai bát gạo, một ít nước,nấu một nồi cháo loãng. Không biết có phải vì trong lòng bùng lên khátvọng sống hay không, cô cảm thấy đói lả, giương mắt nhìn cái gương vỡtrên tường, cô mới phát hiện bản thân thảm hại như thế nào.

Ánhmắt sưng giống như quả đào, sắc mặt trắng bệch, miệng vết thương trênkhóe miệng đã kết vảy, dưới ánh đèn mờ nhạt ảm đạm, cô với quỷ khôngkhác gì nhau.

Nhìn trong gương, cô bỗng nhiên nhớ tới một việchồi nhỏ. Khi ấy Vương viện trưởng còn trẻ, mỗi ngày chăm sóc bọn trẻ rất vất vả, mùa đông còn giúp bọn nhỏ giặt quần áo, khi cô vuốt tay rạn nứt của Vương viện trưởng, cô khổ sở nói: "Viện trưởng, ngài thật vất vả."

Nhưng lúc đó viện trưởng nói thế nào?

Cô cho rằng cô đã quên. Trên thực tế, cô thật sự quên. Hiện tại nhớ tới,mới cảm thấy bản thân thật sự yếu đuối đến mức làm cho người ta phỉ nhổ.

Lúc đó, Vương viện trưởng kéo cô đến trước gương, cười tủm tỉm nói: "Conxem, trên mặt mỗi người đều viết một từ khổ, mỗi người sinh ra đến phảitrải qua vất vả. Nhưng không sao cả, chỉ có vất vả, con mới biết cái gìlà hạnh phúc." Cô chỉ vào gương mặt đang cười của mình trong gương tỉnhtỉnh mê mê nói: "Khi gặp vất vả, hãy mỉm cười."

Diệp Hiểu Hạ vươn tay, nhẹ nhàng vuốt mặt mình, nơi này là một nét ngang, nơi này là hainét thẳng, nơi này là một chữ thập, cuối cùng nơi này là chữ khẩu. Cônhìn mặt mình trong gương, khóe miệng cong lên, độ cong kia làm vếtthương trên môi cô đau nhức, nhưng là, cô vẫn ra sức cười như trước.

Khi cảm thấy vất vả, hãy mỉm cười.

Cười như vậy, làm cả người đều thoải mái hơn. Cô cầm lược, đem tóc chải ngay ngắn lại, nhìn lại vẻ mặt khó coi của mình trong gương, cô không cảmthấy khổ sở như trước. Thậm chí cô còn làm một việc thật ngu ngốc. Hướng về phía mình trong gương hô to : "Diệp Hiểu Hạ, cố lên! Diệp Hiểu Hạ,uy vũ!"

Cô thực ngu ngốc! Nhưng, cô lại cảm thấy tất cả đều thoải mái hơn.

Hít sâu một hơi, tay chân mềm nhũn của cô tựa hồ lại có khí lực, cô còn cóchuyện chưa làm xong! Cô mới hai mươi hai tuổi, chết cái gì! Cô muốnsống tiếp! Cô muốn sống tốt!

Mùi cháo trắng tràn ngập trongphòng, thơm đến mức Diệp Hiểu Hạ muốn rơi nước mắt. Trên thế giới saolại có mùi thơm như vậy? Cháo vừa chín, cô khẩn cấp múc một bát, bê bátcháo lên, cô cũng không chú ý xem có nóng không, uống một ngụm. Tuy rằng cháo nóng làm cô nhịn không được giơ chân, nhưng khi cháo kia theo thực quản chảy xuống bụng, cô mới cảm nhận được sinh mệnh.

Ép buộcmột ngày, cơm ăn lúc trưa cũng không biết đã tiêu hóa đến chỗ nào, côđói đến nỗi ngực dán vào lưng rồi. Lúc này bát cháo này thật sự làm côcảm thấy còn sống thực hạnh phúc. Cô không biết bản thân ăn kiểu gì, một nồi cháo trắng không nhỏ, cư nhiên đã bị cô ăn hết toàn bộ.

Chođến lúc rửa bát, Diệp Hiểu Hạ còn đang suy nghĩ, cô nếu luôn ăn nhiềunhư vậy, đoán chừng bao gạo to kia không đủ để cô ăn mấy bữa. Cô có phải nên ăn uống điều độ không? Dù sao hiện tại cũng không lưu hành kiểu gầy trơ xương mới đẹp nữa.

Rửa bát xong, Diệp Hiểu Hạ thu thập phòng bếp, lại một thân mồ hôi. Nguyên lai việc đau đầu nhức óc, cả người bủn rủn không thoải mái cũng không còn nữa( chị đói ý mà, ốm gì), cô mộtbên nhặt thức ăn cho thú cưng quá thời hạn trên đất, một bên nhìn cái áo trên ban công.

Tuy hắn cũng không nghe thấy, tuy hắn có vẻ cũngkhông muốn nghe, nhưng Diệp Hiểu Hạ vẫn muốn thật chân thành nói cảm ơnngười thanh niên không biết tên kia. Đương nhiên, sau việc xảy ra trongcái hẻm nhỏ kia, cô thề, về sau cả đời cũng không đi vào hẻm nhỏ.

Nếu, nếu có cơ hội gặp lại hắn, cô sẽ thật nghiêm cẩn cảm ơn người trong lúc cô tuyệt vọng mang đến ánh sáng duy nhất.

Nhìn cái áo kia, Diệp Hiểu Hạ lộ ra nụ cười, cô tắt đèn bếp, xoay người đitới máy trò chơi trong phòng ngủ. Cô phải nhanh chóng kiếm nhiều tiềnmới được, cũng không thể tiếp tục trì hoãn thời gian nữa.

Truyện full

  • Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.
    Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.

    Tác giả: CibiliThể loại: Ngôn tình, truyện teen, hài hước, hiện đại...Giới thiệu nội dung:Mã Mỹ Mỹ: Cô là côi nhi từ nhỏ, sống ngoài...

  • Nô Tài
    Nô Tài

    Thể loại: đam mỹ, cổ trang, hoàng cung, 1 vs 1 (trá hình 3P), cường công cường thụ, gian xảo công (lúc đầu), trung khuyển công (lúc...

  • Vạn Năm, Vạn Năm
    Vạn Năm, Vạn Năm

    Thể loại: Xuyên không, tiên giới, huyền ảo, có yếu tố np nhưng kết thúc không phải np ^^!Muội muội duy nhất của Thiên Hậu – Diễm Hồ...

  • [Hệ Liệt Sơn Đại Vương] Áp Trại Tiểu Tình Nhân
    [Hệ Liệt Sơn Đại Vương] Áp Trại Tiểu Tình Nhân

    Thể loại: Cổ trang, HE.Độ dài: 10 chương.Edit by cafe_chaud.Nhân vật: Hỏa Vô Tình x Thiên Diệp Tuyết.Đầu năm nay hảo tâm không được hảo...

  • Godola Của Cô Ấy
    Godola Của Cô Ấy

    Tác giả: Bi Thương Thất HỉThể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, nhẹ nhàng, tình chị em, truyện ngắn…Số...

  • Hí Hồ
    Hí Hồ

    Thể loại: đoản văn, hiện đại, huyền huyễn, tiên yêu, 1×1, phúc hắc đạo sĩ công x ngây thơ hồ ly thụ, niên hạ, công thâm tàng bất lộ,...

  • Xuyên Qua Hoang Dã
    Xuyên Qua Hoang Dã

    Edit: Cáo ngố Beta Rồng béoThể loại: Ngoại tinh, xuyên không, nhất thụ nhất công, cường công cường thụ, huyền nhuyễn, ma phápGiản giới:...

  • Đoàn Lữ Hành Đầy Nắng
    Đoàn Lữ Hành Đầy Nắng

    Edit: Sam (p3104) / Dịch: KazRaw: 19louĐộ dài: 12 chương lớn (37 chương nhỏ)Thể loại: hiện đạiPoster: nyan_nekoÝ nghĩa của lữ hành là...

  • Trao Anh Trái Tim Em
    Trao Anh Trái Tim Em

    Bởi vì nhất thời giận dỗi, Lục Chẩm Tuyết quyết tâm phải khiến cho Lâm Cảnh yêu cô.Cô trêu chọc anh, trêu chọc anh, một hai phải khiến...

  • Em Chỉ Không Muốn Gặp Gỡ Người Khác
    Em Chỉ Không Muốn Gặp Gỡ Người Khác

    Thể loại: hiện đại, đô thị, ngược, HESố chương: 34 Chương (chính văn hoàn)Editor: Xẩm Xẩm, SammieTác giả: Lục Xu Có điều gì đó luôn...

  • Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu
    Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu

    Người ta thường nói những người giàu sang họ không có tình yêu đích thực. Đến với truyện Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình...

  • Lựa Chọn Muộn Màng
    Lựa Chọn Muộn Màng

    Ngày 14 tháng 3 năm 1976, Tòa án Triều Dương, Bắc Kinh.  Tiếng búa gõ xuống vang lên đầy trang nghiêm, giọng nói của thẩm phán vọng...

  • Bí Mật Của Elsa
    Bí Mật Của Elsa

    Tên truyện: [JELSA] Bí mật của ElsaTên Hán Việt: [JELSA] Elsa đích bí mậtTác giả: Thời Tam ThậpThể loại: Phái sinh, Ngôn tình, Giả...

  • Có Thể Quay Lại Nhìn Em Không?
    Có Thể Quay Lại Nhìn Em Không?

    Editor: RinThể loại: đam mỹ, giới giải trí, ngược tâm, sau ấm áp, tạc mao si tình nhân thê thụ, muộn tao phúc hắc không được tự nhiên...

  • Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc
    Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc

    Chuyện gì sẽ xảy ra khi cô Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc, một câu chuyện thú vị giữa hai nhân vật chính của chúng ta. Cô...