Cực Hạn

Chương 107: Bác sĩ vô lương

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Thực ra cửa sau cũng đầy người, nhưng giờ cảnh sát đã vọt vào đại sảnh khống chế bọn cướp, cho nên cửa sau có vẻ không khiến người tôi chú ý lắm. Diệp Hiểu Hạ dỡ người đàn ông này, duy trì bình tĩnh, theo đám người chật chội chen từ cửa sau ra ngoài, thần không biết quỷ không hay ẩn thân trong đám người rộn ràng nhốn nháo.

Bên ngoài vẫn tắc đường như trước, cũng không vì cướp trong ngân hàng bị không chế mà có vẻ rộng rãi. Thậm chí bởi vì cướp bị bắt, xe cứu thương, xe phỏng vấn, xe cảnh sát đậu dày đặc, người đi đường chen chúc tới lại càng thêm chật chội không chịu nổi.

Diệp Hiểu Hạ đỡ người đàn ông tuổi trẻ, cúi đầu, tận lực khiến hai người có vẻ không dễ thấy như vậy, xuyên qua ngã tư đường chật chội này, quẹo qua, đi đến ngã tư đường không bị kẹt xe.

Sắc mặt người kia tái nhợt, tiếng hít thở cũng rất nặng, Diệp Hiểu Hạ cơ hồ cảm thấy anh sắp không được.

"Anh thế nào? Có thể kiên trì được không?"

Cô vừa đỡ người đàn ông này thong thả đi tới, vừa vội vàng hỏi .

Chuyện này vốn là một chuyện cực kì dọa người, nhưng, không biết vì sao, trong lúc này, Diệp Hiểu Hạ vậy mà một chút cũng không cảm thấy *****. Giờ trong đầu cô tràn ngập một vấn đề, người đàn ông này có thể kiên trì không? Sẽ không có chuyện gì chứ?

Căn bản là không nghĩ, nếu cái người đàn ông này ngã xuống lúc này sẽ tạo thành oanh động cỡ nào. Cũng không nghĩ tới, người đàn ông có gan trực diện đối đầu với họng sung này đến cùng là thần thánh phương nào.

Mấy vấn đề này, trong một khắc rời xa cô.

"Không có việc gì, tiếp tục đi, đi đến đường Bình An thì bắt xe." Người đàn ông chậm rãi quay sang, nhìn Diệp Hiểu Hạ lắc đầu. Trên trán của anh đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt khiếu câu "Không có việc gì" của anh có vẻ hơi lực bất tòng tâm.

Diệp Hiểu Hạ không dám để anh tiếp tục hao phí thể lực, trực tiếp đặt cánh tay anh trên vai mình, cũng không nói chuyện nữa, chỉ là cố sức đi tới đường Bình An.

Thật vất vả đi tới Bình An. Lộ trình bình thường chỉ cần vài phút, lúc này vậy mà hao gần 20 phút.

Hai người đứng ở ven đường, Diệp Hiểu Hạ để người đàn ông này tựa vào đèn đường bên cạnh, mình sốt ruột vẫy tay với xe qua lại.

Có thể là vì hôm nay nhiều việc như vậy đến cùng nhau duyên cớ, bình thường trên đường này rất dễ đón xe vậy mà lúc này cơ hồ không có không xe.

"Sao lại không có xe trống chứ!" Hơn mười chiếc xe hết chỗ, khiến giọng Diệp Hiểu Hạ trở nên hơi khô ráp .

"Đừng nóng vội, không có việc gì. " Người đàn ông không vội vàng xao động như Diệp Hiểu Hạ, anh chỉ chậm rãi lắc đầu, sắc mặt tái nhợt thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh.

Nói đến cũng thật là kỳ lạ.

Trong giọng nói của người đàn ông này hình như mang theo ma lực có thể làm cho người tôi bình tĩnh lại vậy.

Vừa rồi ở trong ngân hàng là thế này, giờ là như vậy, anh chỉ chậm rãi nói chuyện.

Vậy mà khiến nội tâm vội vàng xao động của Diệp Hiểu Hạ bình tĩnh lại, cô nhìn người đàn ông này gật gật đầu, quay đầu, hít sâu một hơi thật sâu, lại bắt đầu đón xe.

Lần này không có mấy chiếc đã để cô gọi được xe .

"Đi đâu ?" Lái xe từ kính chiếu hậu nhìn Hạ người đàn ông tựa vào bờ vai Diệp Hiểu, lộ ra tươi cười mờ ám.

"Đi..." Diệp Hiểu Hạ còn chưa kịp nói đi bệnh viện, đã bị người đàn ông đánh gãy , sau khi anh báo ra một địa chỉ, không nói chuyện nữa.

Diệp Hiểu Hạ nhìn anh, sau đó xác nhận với lái xe: "Phải đi nơi này."

Lái xe cũng không nghi ngờ, khởi động xe đi .

Lái xe này là người rất thông thược với các con đường trong thành thị, ông lái xe xuyên phố qua hẻm, đến mục đích rất nhanh. Diệp Hiểu Hạ thanh toán tiền, vội vàng đỡ người đàn ông này xuống xe.

"Trong ngõ nhỏ phía trước, có một phòng khám không treo biển hành nghề, đi vào trong đó." Giọng nói người đàn ông đã rất yếu ớt rồi, anh nhấc tay chỉ chỉ một hẻm nhỏ cách đó không xa, sau đó, tay anh cúi xuống, cả người không có tiếng động.

"Uy, uy! Anh ngàn vạn đừng ngủ !" Diệp Hiểu Hạ vừa đỡ anh gian nan đi tới hẻm nhỏ kia, vừa lòng nóng như lửa đốt nhắc nhở người đàn ông thần trí cũng đã không rõ ràng kia.

Thật vất vả tìm được phòng khám không treo biển hành nghề kia, Diệp Hiểu Hạ cũng không quản có phải không lễ phép không, một phen đẩy cửa ra hắng cổ họng hô lên: "Có bác sĩ không ! Có người không! Cứu mạng ! Sắp chết người!"

"Ai vậy?" Ở trong nội thất phòng khám truyền ra một tiếng lười biếng: "Sắp chết thì đừng vào, tôi sợ thứ không sạch sẽ."

"Bác sĩ bác sĩ! Người này thật sự..." Diệp Hiểu Hạ nghe thấy nội thất có người nói chuyện, cũng không quản có người xếp hàng không, đỡ người đàn ông này đi về phía nội thất.

"Uy! Xếp hàng hiểu không!" Còn không đợi Diệp Hiểu Hạ tới gần nội thất, lập tức có mấy người ngăn cản cô đường đi. Cô ngẩng đầu nhìn, bọn họ hoặc cao hoặc thấp, hoặc khôi ngô hoặc gầy yếu, nhưng chỗ giống nhau là bọn họ đều có một gương mặt có thể được cho là hung thần ác sát.

Người như vậy làm trực giác Diệp Hiểu Hạ cho là xã hội đen. Nhưng xã hội đen cô cũng coi như tiếp xúc nhiều, tính là bị bọn họ rống hơi hơi dọa đến, nhưng trong nháy mắt sau, cô khí thế dâng cao rống lại."Chẳng lẽ các người muốn xếp hàng chờ chết sao! Không phát hiện đây là khám gấp! Là bệnh nặng!"

"Ai không bệnh nặng chứ! Ai không là khám gấp chứ!" Một cái người đàn ông vóc người thấp bé lập tức ngồi trên ghế tựa ôm bụng tề mi lộng nhãn ai u kêu lên: "Lão Tử là viêm ruột thừa chờ làm phẫu thuật đây này!"

"Sắp chết? Sắp chết thì đi bệnh viện chứ! Tới nơi này làm cái gì!" Vài người ồn ào đứng lên.

"Các ngươi nhanh tránh ra! Anh ta thật sự phỉa lập tức gặp bác sĩ!" Diệp Hiểu Hạ cũng không biết dũng khí từ nơi nào đến, lớn tiếng hô với những người rõ ràng không phải người tốt này.

Nhưng cô la càng khiến cho người trong phòng khám cười vang từng đợt.

"Cút."

Ngay lúc Diệp Hiểu Hạ gấp đến dậm chân, nước mắt cũng sắp rơi xuống, người đàn ông tựa vào vai cô kia bỗng nhiên từ khóe môi toát ra một chữ sạch sẽ lưu loát.

Một đám vừa nãy vẫn còn vui cười, vừa nghe thấy chữ này, hơi ngừng lại, nhìn lại người đàn ông Diệp Hiểu Hạ đỡ. Chỉ liếc mắt một cái, sắc mặt bọn họ lập tức vô cùng kinh hoảng, lập tức vọt sang hai bên, tránh ra một con đường cho Diệp Hiểu Hạ. Yên tĩnh sợ sệt đứng bên cạnh, phảng phất sức lực hô hấp cũng bị thu lại, đâu còn kiêu ngạo vừa rồi?

Tuy Diệp Hiểu Hạ thấy hơi kỳ lạ, nhưng, giờ căn bản không phải lúc nghĩ chuyện này, cô chỉ đỡ người đàn ông này đi vào nội thất. Khi cách nội thất còn có vài bước, chỉ thấy rèm tráng treo ở trên cửa nội thất mạnh mẽ xốc đứng lên, một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo blu trắng, trên cổ đeo ống nghe bệnh đứng ở cửa.

Trên mặt của anh ta mang theo tươi cười xấu xa, ánh mắt không nhìn về phía người đàn ông kia, mà nhìn chăm chăm vào Diệp Hiểu Hạ. Lên lên xuống xuống một lần lại một lần, khiến cả người Diệp Hiểu Hạ đều nổi da gà, cô nuốt một ngụm nước miếng, nhìn vị bác sĩ tuổi trẻ tuấn lãng lại như không có ý tốt này, nhắc nhở: "Bác sĩ, anh ta, anh ta bị thương..."

"Mỹ nữ, hình như tôi từng gặp cô thì phải, có hứng thú ăn một bữa cơm với tôi tối nay không?" Bác sĩ tuổi trẻ phảng phất căn bản không nghe thấy Diệp Hiểu Hạ đang nói gì, chỉ cười tủm tỉm nhìn cô thả ra điện cao.

"Y, bác sĩ... Anh ta, anh ta bị thương..." Mặt mũi Diệp Hiểu Hạ trắng bệch, cô chỉ vào người đàn ông trên vai, liên tục nhắc nhở người bác sĩ có mắt hoa đào này.

"Ai nha, bị thương tốt, chết luôn rất tốt!" Bác sĩ cười càng thêm xán lạn, anh ta thậm chí vươn tay, lôi cánh tay kéo Diệp Hiểu Hạ muốn túm cô vào nội thất.

"Bác sĩ! Bác sĩ..." Giọng nói Diệp Hiểu Hạ thay đổi, nếu nói vừa rồi là tức giận với người bên ngoài, như vậy lúc này là bị dọa .

"Anh muốn chết sao?" Ngay lúc này, người đàn ông cơ hồ đánh mất ý thức kia nâng tay lên, một phen cầm cổ tay bác sĩ trẻ tuổi, trong giọng nói lạnh lùng mang theo nồng đậm cảnh cáo.

Bác sĩ trẻ tuổi có thế này mới keo kiệt dời ánh mắt lên trên người người đàn ông kia, anh cau mày, cong miệng, vẻ mặt khinh thường: "Ai, anh hẳn là nên chết sớm!" Nói xong anh lập tức tiếp nhận cánh tay vốn đắt trên bờ vai Diệp Hiểu Hạ, bước nhanh vào nội thất.

Đi vài bước, anh ta lại dùng bước, lộ ra biểu cảm cười tủm tỉm với Diệp Hiểu Hạ: "Mỹ nữ, tiến vào chơi một lát đi.

"Tôi... Tôi còn là..." Diệp Hiểu Hạ nhìn biểu cảm cười tủm tỉm kia, nhất thời cảnh giác mãnh liệt, vội vàng xua tay muốn cự tuyệt.

Nhưng phía sau bác sĩ tuổi trẻ kia hình như đột nhiên đen đi, tuy rằng anh ta vẫn cười tủm tỉm, nhưng Diệp Hiểu Hạ cũng có thể cảm thấy uy ***** *****: "Tôi nói, mỹ nữ, tiến vào chơi một lát đi."

Diệp Hiểu Hạ nuốt một ngụm nước miếng, cúi đầu đi theo vào nội thất.

"Hôm nay không đăng ký, muốn xem bệnh ngày mai lại đến!" Bác sĩ trẻ tuổi vừa đi vừa không quay đầu lại mà nói.

Diệp Hiểu Hạ quay đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy, một đám người hung thần ác sát kia giờ này khắc này vậy mà ngoan giống như đứa bé trong nhà trẻ, ngoan ngoãn hành lễ với bác sĩ, sau đó xếp hàng ra khỏi phòng khám.

Nếu không phải tận mắt thấy, Diệp Hiểu Hạ cơ hồ cảm thấy mình đang nằm mơ, bọn họ thật sự xếp hàng đi ra ngoài, hơn nữa người đi cuối cùng còn tự giác đóng cửa lại.

Trời, đây đến cùng là chuyện gì xảy ra.

"Đi mở bếp lò, đun nước, sau đó đi lại hỗ trợ." Bác sĩ trẻ tuổi phảng phất như biến sắc mặt, chỉ là một hồi công phu như vậy mà lại thay đổi một gương mặt khác, anh ta đỡ người đàn ông kia đi vào trong sau một gian phòng rộng rãi của nội thất. Bình tĩnh sai bảo Diệp Hiểu Hạ.

"Được." Tuy Diệp Hiểu Hạ không biết bếp lò ở đâu, nhưng là vẫn đồng ý, vội vàng lấy ấm trong phòng đi tìm vòi nước và bếp lò. Rất dễ dàng đun sôi nước, cô lại cuống quít chạy về, mới vừa đi vào nội thất, lập tức thấy cái kia bác sĩ trẻ tuổi đen mặt nhíu mày.

"Sao cô chậm như vậy! Là rùa biến thành hả!"

Cơn tức trong ngực Diệp Hiểu Hạ cơ hồ vọt ra, ao người này nói chuyện như vậy! Nhưng cô còn chưa phát hỏa, một bộ quần áo tản ra mùi nước tiêu độc bay về phía cô. Cô theo bản năng bắt lấy, tập trung nhìn, chỉ thấy là một bộ đồ hộ sĩ.

"Thay, sau đó đi lại đổi vô khuẩn." Bác sĩ lạnh lùng chỉ huy, sau đó cũng không quay đầu lại đi vào căn phòng rộng rãi kia.

Diệp Hiểu Hạ trừng mắt nhìn bộ đồ hộ sĩ trong tay, đầu giống như hồ. Bây giờ là chuyện gì xảy ra? Cô phải Cosplay hộ sĩ?

Truyện full

  • Nóng Lòng Chữa Trị Bậy
    Nóng Lòng Chữa Trị Bậy

    Converter: Ngocquynh520Editor: AlligatorNàng có vẻ đẹp tựa Phù Dung, nhưng lại là Phi Tuyết Cung chủ có trái tim như Tu LaHắn là sát...

  • Nhất Định Yêu Ngươi
    Nhất Định Yêu Ngươi

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Warning: HNguồn convert:...

  • Sau Khi Dẫn Bóng Chạy
    Sau Khi Dẫn Bóng Chạy

    Editor: QuýtThể loại: Đam mỹ, hiện đại, điềm văn, sinh tửCover designer: NukalyĐộ dài: 33 chươngVăn ánHai người tưởng chừng như ở hai...

  • Chạm Đến Tim Anh
    Chạm Đến Tim Anh

    [Tác giả Diệp Kỳ Giang -- Thể loại: Ngôn Tình, Truyện trinh thám, Hiện Đại ]Vốn dĩ đã biết không đến được với nhau nhưng sao em vẫn cố...

  • Lão Thấp Của Tôi
    Lão Thấp Của Tôi

    Edit: Nhím Beta: Anne + NhímPS: 1 vs 1, hoàn cảnh mất quyền lực, cảm giác tồn tại thấp, rất trâu bò, xúc tu công X thầy giáo thụ Ở...

  • Nguyện Cùng Người Bạc Mái Đầu Xanh
    Nguyện Cùng Người Bạc Mái Đầu Xanh

    Cô mặc chiếc váy cưới trong ngày tân hôn của mình. Mà ngày này cũng là ngày đầu thất của chị cô.“Cô vẫn mong được gả cho tôi cơ mà? Vì...

  • Trúc Mã Rồi Sẽ Thành Đôi
    Trúc Mã Rồi Sẽ Thành Đôi

    Thể loại: hiện đại, thanh mai trúc mã, võng phối (ít), HE, ban đầu công hơi tra nhưng vẫn là ôn nhu trung khuyển công, tạc mao thụSố...

  • Sự Nham Hiểm Của Tiêu Đồ
    Sự Nham Hiểm Của Tiêu Đồ

    Nguồn cv: Mưa cầu vồngEdit & Beta: Trầm Thảo MySố chương: 92 chương và 2 ngoại truyệnCơ thể anh rất yếu ớt, anh mắc phải một chứng bệnh...

  • Theo Đuổi Tình Yêu
    Theo Đuổi Tình Yêu

    Thể loại: hiện đại, truyện ngắnEditor: SamTrần Tự —— một chàng trai anh tuấn, học giỏi, gia đình khá giả.Mạt Lê —— một cô gái kiên...

  • Cưới Ma Đầu Về Sống Qua Ngày
    Cưới Ma Đầu Về Sống Qua Ngày

    Thể loại: Xuyên việt thời không, linh hồn chuyển hoán, tình hữu độc chung, thiên tác chi hòa.Edit: SóiDiệp Dốc Thanh  đêm tân hôn với...

  • Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau
    Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau

    Thể loại: đam mỹ, hiện đại, huyễn huyễn, ấm áp, thanh thủy văn.  Số chương: 18 chươngEdit: Chen WanMột câu chuyện ngắn gọn kể về câu...

  • Dạo Bước Dưới Ánh Trăng
    Dạo Bước Dưới Ánh Trăng

    TÁC PHẨM: DẠO BƯỚC DƯỚI ÁNH TRĂNG | 踏着月亮的行板TÁC GIẢ: TRÌ TỬ KIẾN | 迟子建ĐỘ DÀI: 10 CHƯƠNGTHỂ LOẠI: HIỆN ĐẠI, LÃNG MẠNCHUYỂN NGỮ:...

  • Ràng Buộc
    Ràng Buộc

    Người dịch: Moonie Love – Chisachi_himeThể loại: Đam mỹ cường công cường thụĐộ dài: 28 chươngKỳ Dịch lần đầu tiên nhìn thấy người nam...

  • Không Thể Ngừng Yêu
    Không Thể Ngừng Yêu

    Tên gốc: Tình nan liễuSố chương: 10Nam 9: Đông Phương Lăng – Nữ 9: Lạc Băng NhiNguồn bản raw: Rich92 – TTVChao ôi! Đại họa xảy đến!...

  • Kiển
    Kiển

    Thể loại: Hiện đại đô thị, nhất thụ đa công, huynh đệ văn, anh tuấn ca ca thụ x niên hạ phúc hắc công, cao H.Tình trạng: 18 chương...