Công Chúa Kim Ngọc Tại Ngoại

Chương 17

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Mẫu thân, người uống hết thuốc trước đi, uống xong chúng con sẽ cùng mẫu thân dùng bữa.” Ninh Hoài lại đưa một muỗng thuốc tới bên miệng Giang Thị.

Giang Thị uống thuốc rất chậm, trong tay Ninh Hoài vẫn còn lại nửa bát.

Giang Thị cúi đầu uống thuốc mà Ninh Hoài đưa qua, vẻ mặt đau khổ nhấp nhấp miệng: “Đắng quá, ta đã nói sức khỏe ta cũng đã khá lên nhiều rồi, nhưng đại phu kia vẫn không cho ta ra ngoài cửa đi lại, thuốc này không ngừng sắc tới, cái lưỡi từng ngày trôi qua cũng sắp đắng mất rồi.

Ninh Hoài dùng muỗng khuấy khuấy thuốc, “Đại phu không cho mẫu thân ra khỏi cửa là vì sợ mẫu thân trúng gió, cơ thể người vẫn chưa khỏi hẳn nữa.”

Văn Tử Hi nghe thấy Giang Thị nói thuốc này rất đắng, nhìn cái bát thuốc đen sì sì trong tay Ninh Hoài, trong miệng dường như cũng bắt đầu cảm nhận được vị đắng chát đó.

Uống thuốc là chuyện khổ nhất, thuốc quá đắng nên phải dùng tới kẹo để át vị đi, Văn Tử Hi đột nhiên nhớ ra nàng xuất cung lần này, trong hành lý hình như có đem theo một hộp kẹo còn chưa ăn hết. Hộp kẹo đó là nàng vốn dĩ định ăn trên xe ngựa, nhưng Song Duyệt sống chết ngăn cản, chỉ vì sợ công chúa ngồi trên xe ngựa lắc lư, ăn một cái mà không cẩn thận là sẽ nghẹt thở.

Ăn kẹo là chuyện nhỏ, nhưng sặc chết mới lớn chuyện, Văn Tử Hi vốn không dễ dàng gì để mới nhặt lại được cái mạng nhỏ của mình, phải có chút trách nhiệm với bản thân, không có ăn kẹo nữa, bây giờ nhìn mẫu thân của Ninh Hoài uống thuốc vất vả như vậy, liền muốn đi lấy hộp kẹo đến đưa cho Giang Thị.

Văn Tử Hi từ trên ghế đứng dậy: “À mà, ta đi lấy ít đồ, thuốc đắng của bá mẫu Ninh Hoài từ từ đút cho người, ta lập tức quay lại.”

“Đi lấy cái gì?” Ninh Hoài bưng bát thuốc nhìn bóng dáng ra ngoài cửa của Văn Tử Hi hỏi.

“Ta lập tức quay lại.” Văn Tử Hi cũng không nói rõ ràng là đi lấy cái gì, quay người cười ngọt với Ninh Hoài và Giang Thị.

Giang Thị nhìn bước đi thích thú của Văn Tử Hi liền cười một tiếng: “Nha đầu này.”

“Cũng không biết lại làm trò quỷ quái, tinh ranh gì nữa.” Ninh Hoài lắc lắc đầu, cười nói: “Luôn luôn như vậy.”

“Cũng rất tốt mà, con từ nhỏ tính khí đã trầm lặng, lại không thích nói chuyện, công chúa tính tình hoạt bát, nhanh nhẹn, không phải rất phù hợp với con hay sao.” Giang Thị cười, nhìn cậu nhi tử vừa nhắc tới công chúa là trên mặt liền dịu dàng không giấu nổi.

Lúc nãy Ninh Hoài dẫn theo công chúa bước vào, quỳ trước mặt bà và nói đây là thê tử chưa cưới của hắn, làm cho bà bị dọa một trận.

Bà thấy bộ quần áo mà Văn Tử Hi mặc không phải là chiếc váy ngắn mà các cô nương hay mặc, mái tóc cũng là tùy ý buộc cao lên, rõ ràng là kiểu ăn mặc của một thanh niên anh tuấn trẻ tuổi, còn tưởng rằng con trai không biết từ lúc nào giấu bà chuyện có ý với nam nhân khác, bây giờ quay về thẳng thắn thừa nhận với bà.

Văn Tử Hi đợi đến nửa ngày cũng không thấy mẫu thân của Ninh Hoài phản ứng gì, bèn nũng nịu mở miệng gọi một tiếng “Giang bá mẫu”, sau đó Giang Thị mới phản ứng lại, nhìn kĩ khuôn mặt đứa trẻ này thì đây thực sự là một cô nương xinh đẹp đến động lòng người, chỉ là đang trang điểm giống một nam nhi.

Ninh Hoài thấy tinh thần mẫu thân cũng rất tốt bèn thở dài một cái, rồi đem chuyện nảy sinh giữa hai người ở trong kinh thành kể đại khái cho mẫu thân nghe một lần.

Giang Thị đang nghe tới đoạn Ninh Hoài nói Văn Tử Hi là Thục Dương công chúa đương triều, lại được thánh thượng chỉ hôn cho hắn, lần này cùng với hắn quay về quê để chăm sóc cho mẫu thân, lúc này bà mới “Hả” lên một tiếng, như là không thể tin được rằng con trai mình lại có phúc khí tốt đến như vậy, lại tiếp tục vội vàng ngồi dậy hành lễ với Thục Dương công chúa, dọa Văn Tử Hi liên tục xua tay nói thật sự không đảm đương nổi trách nhiệm này.

Ninh Hoài nghe thấy Giang Thị nói hắn và Văn Tử Hi rất thích hợp, hai chữ “thích hợp” này làm đôi mắt rũ xuống suy tư trong chốc lát, lại ngẩng đầu nhìn mẫu thân, đôi mắt có chút cẩn thận hỏi: “Mẫu thân, người nói con và công chúa, thực sự xứng đôi không?”

Trên đường về nhà lần này, hắn đột nhiên nhận thức ra được, hắn và Văn Tử Hi từ nhỏ tới lớn hoàn cảnh đã có sự khác biệt quá xa. Nàng được các thị vệ ẵm lấy, cưỡi cao đầu đại mã theo thánh thượng đi săn, lúc đó có lẽ hắn vừa mới nghỉ học ở nhà giúp mẫu thân bận chuyện nhà nông. Hắn thực sự là trèo cao, quá cao rồi.

Giang Thị nhỏ nhẹ, duỗi tay vỗ vỗ vai Ninh Hoài: “Mẫu thân rất thích công chúa.”

Nàng công chúa này mẫu thân vừa gặp là thích liền, đơn giản là diện mạo tốt thì cũng đành, quan trọng tuy là tính khí đầy kiêu ngạo bẩm sinh nhưng không phải không biết đạo lý, trước giờ chưa bao giờ tự cho mình hơn người, nhìn sự đời mà ánh mắt còn trong trẻo, ngây thơ, thậm chí đơn thuần tới để lộ ra chút cái nhìn không rành thế sự.

“Nhưng mà.” Ninh Hoài nhíu mày một chút, “Nhi tử trước đây đến một cô nương thân hào nông thôn cũng trèo không tới, mà nay lại….”

Nay lại được chỉ hôn với công chúa.

Giang Thị lắc đầu không đồng tình: “Con trai ta dung mạo, tướng tài có chỗ nào không tốt? chẳng qua là phụ thân con mất sớm, nhà chúng ta không có chỗ dựa, nhưng giờ con đã Đỗ trạng nguyên, vượt hẳn mọi người, có chỗ nào không xứng chứ? Con cứ một mực nghĩ bản thân mình như vậy, mới là thực sự không xứng với công chúa.”

Cái muỗng trong tay rơi xuống bát kêu một tiếng lanh lảnh, Ninh Hoài đột nhiên ngẩng đầu, lời của mẫu thân giống như một trận mưa bụi gió lạnh thổi tan đi tất cả sương mù dày đặc cứ bao phủ trong đầu hắn.

Hắn vốn dĩ có một hôn ước, chính là phụ thân lúc vẫn còn sống cùng với một người đồng môn kết nghĩa của ông định ước, nói sau này phải làm thông gia. Rồi phụ thân hắn qua đời sớm, người đồng môn đã cùng với phụ thân hắn định hôn ước khi trước cũng không còn đi học nữa mà chuyển sang buôn bán, làm vài năm liền phát tài.

Hai năm trước, Ninh Hoài cầm tờ giấy phụ thân đã định hôn ước đi tìm người đó, nghĩ là đến thực hiện lời hứa cưới con gái nghĩa huynh của phụ thân. Nhưng lại không ngờ rằng, thời gian trôi qua, hoàn cảnh thay đổi, lòng người cũng thay đổi, người đồng môn kết nghĩa năm đó của phụ thân sau khi làm ăn phát đạt liền trở thành một kẻ bợ đỡ, châm biếm hủy bỏ hôn ước, còn nói làm sao có thể đem con gái gả cho một tiểu tử nghèo hai bàn tay trắng như vậy.

Ninh Hoài đã chịu một sự đả kích rất lớn, từ ngày đó về sau hắn nỗ lực học hành không quản ngày đêm để lấy công danh, ít nhất thì cũng không muốn để người khác xem thường.

Nay đỗ được Trạng Nguyên, trong lòng hắn vẫn còn những khúc mắc châm biếm của hai năm trước, còn âm thầm tính trì hoãn hai năm nữa mới nhắc lại chuyện thành thân, nào biết được nàng công chúa mà ngày lễ hoa đăng hắn cứu được từ hồ Viên Ngọc lại cuốn lấy hắn, một lời tỏ tình “nhất kiến chung tình” suýt chút nữa làm hắn không thở nổi.

Hắn thực sự không dám đón nhận tình cảm của công chúa, khi vừa bắt đầu đã liền lạnh lùng từ chối nàng, dù cho lúc ở gần nàng, tim hắn đập nhanh đến muốn nhảy ra ngoài.

Hắn vốn tưởng rằng vị công chúa này chỉ là vì  sự mới mẻ nhất thời, qua mấy ngày là sẽ quên hắn thôi, nhưng không ngờ rằng Văn Tử Hi toàn thân giống như cái móc dán, cứ dán chặt lấy hắn, Ninh Hoài càng gỡ ra thì nàng càng dính chặt hơn.

Ngày ở thượng thư phòng, hắn thấy công chúa với một gương mặt rạng rỡ, sáng lạn, nghe nàng nói rất nhiều điều minh bạch, chân thành, nói nàng không phải nhất thời cảm thấy mới mẻ, nói nàng biết là hắn rất tốt, nàng là thật lòng thích hắn.

Ninh Hoài liền không khống chế nổi tình cảm như dây leo đang sinh trưởng tốt, ma xui quỷ khiến mà đồng ý nàng.

Sau này, tất cả rồi cũng hợp lẽ hơn, chỉ hôn, dẫn nàng về nhà.

Chỉ là có lúc, nhớ lại tờ giấy hôn ước bị xé bỏ hai năm về trước, nhìn lại vị công chúa bên cạnh khác một trời một vực này, Ninh Hoài vẫn sẽ đột nhiên có cảm giác lo lắng.

Nhưng hôm nay lại được mẫu thân nói như vậy, Ninh Hoài bỗng nhiên lập tức nhìn thấu----không có gọi là xứng hay không xứng với công chúa, chỉ có thích hay không thích nàng mà thôi.

Ninh Hoài lại đút cho Giang Thị uống một ngụm thuốc, Văn Tử Hi ôm theo một cái hộp nhỏ bằng sắt tinh xảo tiến vào.

“Người đi lấy cái gì vậy?” Ninh Hoài hỏi, không biết là vì ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ hay là vì không còn nút thắt trong lòng nữa mà nhìn Văn Tử Hi ánh mắt sáng ngời ngợi.

Văn Tử Hi đem hộp sắt tới trước mặt Giang Thị, nhẹ nhàng mở nắp hộp: “Bá mẫu, cái này cho người.”

Hộp sắt đó được chia làm mấy ô vuông nhỏ, mỗi ô vuông bên trong đều đầy ắp các loại kẹo trái cây đã được tạo hình khác nhau.

“Nếu người uống thuốc đắng quá thì ngậm một viên kẹo, kẹo này là sứ thần mắt xanh, râu rậm của Tây Dương Quốc tới tặng cho ta, ngọt lắm, nhất định có thể át được vị đắng trong miệng bá mẫu đi.” Văn Tử Hi đem hộp kẹo đưa vào trong tay Giang Thị.

Giang Thị nhìn hộp kẹo tinh xảo trong tay, rồi lại nhìn vẻ mặt chân thành của Văn Tử Hi mà lòng nhẹ nhàng xao động.

Giang Thị nhận lấy hộp kẹo của Văn Tử Hi, cười ấm áp nói: “Cảm ơn….. Tử Hi.”

Ninh Hoài đột nhiên có một cảm giác muốn ôm lấy Văn Tử Hi vào lòng vô cùng.

Truyện full

  • Không Phải Chúng Ta Chia Tay Rồi Sao
    Không Phải Chúng Ta Chia Tay Rồi Sao

    Thể loại: Hiện đại đô thị, 1×1, HENhân vật chính: Phong Cảnh x Kỉ TầmEdit: ZenoKỉ Tầm mặc áo cử nhân, trên mặt là nụ cười thản nhiên...

  • Đá Quý Khó Trộm
    Đá Quý Khó Trộm

    Thể loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, ôn nhu mà cường thế tiểu công, thiện lương tiểu thụ, ấm áp, HEEdit: Farm, Mèo NgốBeta: Tiểu ĐộcBản thân...

  • Taobao Tình Thú Kí Sự
    Taobao Tình Thú Kí Sự

    Tên khác: Đào bảo tình thú kí sựThể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, thoải mái văn, phúc hắc công x ngốc manh thụ, cao H, HEEditor:...

  • Tu Tẫn Hoan
    Tu Tẫn Hoan

    Thể loại: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, nữ phẫn nam trang, hỗ công, cưới trước yêu sau,...Bản QT: ks1999___Người edit: fsxh...

  • Lập Quốc Ký I
    Lập Quốc Ký I

    Tác giả: Người Qua Đường AThể loại: Võng DuHắn là đệ nhất danh bộ của Châu thành. Không có vụ án nào vào tay hắn mà không phá được....

  • Công Chúa Kim Ngọc Tại Ngoại
    Công Chúa Kim Ngọc Tại Ngoại

    Tác giả: Ma An.Chuyển ngữ: SACTag: Cổ đại, Cung đình hầu tước, HE, Ngọt, Oan gia, Nham hiểm, Sạch, Cưng chiều, Ngây thơ, Song trọng...

  • Tiểu Bảo Bối Của Bạch Ly
    Tiểu Bảo Bối Của Bạch Ly

    Editor: LinhThể loại: Huyền huyễn, sinh tử, công sủng thụ.Câu chuyện kể về cuộc sống hôn nhân của cặp đôi đáng yêu Bạch Lang cùng với...

  • Tiến Vào Thâm Cung - Diệp Tử Hữu Điểm Trì
    Tiến Vào Thâm Cung - Diệp Tử Hữu Điểm Trì

    Phụ thân ấn đầu ta xuống nước, kỳ cọ liên tục cho đến khi lộ ra một gương mặt trắng trẻo xinh đẹp.Quay đầu lại, ông tát mạnh vào mặt di...

  • Ám Dạ Tình Nhân
    Ám Dạ Tình Nhân

    Editor : Lợi AnhThể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công, cường x cường, băng lãnh bá đạo đạo tặc công x ốm yếu quật cường đại thiếu gia...

  • Gấp Gáp Để Mắt Nhà Tù Vàng
    Gấp Gáp Để Mắt Nhà Tù Vàng

    Thể loại: ngôn tình, hài hướcConvert: ngocquynh520Edit: VyYen9xĐộ dài: 10 chươngTổng giám đốc công ty nào lại xui xẻo như vậy,Lại bị...

  • Là Gã - Hỉ Hà Sơn
    Là Gã - Hỉ Hà Sơn

    Giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi biến mất, cảnh sát đã đến trường thăm hỏi nhiều lần.Tôi lo lắng lắm bởi lẽ thầy chủ nhiệm tốt với...

  • Muốn Làm Ông Xã Của Em
    Muốn Làm Ông Xã Của Em

    Edit: TieumanulkThể loại: Vườn trường, ấm áp, 1 & 1, vui vẻ, ngọt ngào, bá đạo niên thưởng & tiểu bạch thỏ học đệ, tưng tửngTô Tiểu...

  • Chàng Gay
    Chàng Gay

    Tên gốc: 《老gay》-Chàng GayTên khác: 《我儿子的语文老师贼帅》- Thầy giáo dạy văn phúc hắc của con trai tôi.Editor: Cá VoiThể loại: điềm văn, 1×1....

  • Tôi Ghét Thần Tượng
    Tôi Ghét Thần Tượng

    Tác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Đã tám giờ sáng mà Thanh vẫn còn nướng ở trên giường, phải dậy sớm ư, quên đi...

  • Sau Khi Bị Cắm Sừng Tôi Trùng Sinh Rồi
    Sau Khi Bị Cắm Sừng Tôi Trùng Sinh Rồi

    Quý Kiều đã dành 7 năm bên cạnh Thường Ninh Viễn, từ khi cả hai khởi đầu từ con người chưa có gì khi thành công trong sự nghiệp và trở...