Có Rồng Đang Nằm - Vô Thủy Bất Độ

Chương 20: Cười sụm nụ!

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Lúc Nguyễn Hành Chu mang khuôn mặt than với cặp mắt cá chết, ôm đầu bị Thiên Kích xách cổ ra ngoài, trong phòng học không còn thấy hai tên người sống là Lang Yên và Phong Hỏa nữa chỉ thấy hai con sói trắng thật lớn có cặp mắt xanh thẫm đang liếm lông cho nhau.

"Những cô cậu sinh viên đó đâu?"

Nguyễn Hành Chu chớp mắt, nghiêng đầu hỏi.

"Bị bọn tôi ăn rồi."

Một trong hai con sói lông trắng phun lông của anh em mình ra, nó há mồm dùng giọng nói của Phong Hỏa để trả lời, sau đó lại dùng cái lưỡi lớn của mình đi rửa mặt cho Lang Yên.

Một con sói khác chỉ híp mắt mặc kệ ông anh liếm mặt mình đến phát đau, đến lúc đau cực kì mới há mồm hớp trọn cái mồm của Phong Hỏa, trình diễn chân thật một nụ hôn đầy mồm mà người ta hay nói.

"Ăn rồi?"

Cái gáy bị nắm của Nguyễn Hành Chu hơi hơi lạnh, anh ngẩng đầu gian nan nhìn Thiên Kích:

"Ăn người là phạm pháp đó."

Dù cho anh không có cảm xúc áy náy hay tinh thần trọng nghĩa nhưng Nguyễn Hành Chu đã được giáo dục bài bản ít nhất cũng hiểu được việc tuân thủ pháp luật.

Thiên Kích vừa rồi bị anh chọc tức đến đau trán, bây giờ nghe thấy anh nói thì trả lời bằng giọng không nói không lạnh:

"Những sinh viên đó cũng không phải là người, bọn chúng đã chết từ rất lâu rồi bị quỷ gương làm hại sau đó biến thành quỷ nô (*), phải để cho quỷ gương xài để hại người."

(*): Là quỷ nô lệ.

"Đầu tiên là giả vờ thành sinh viên gặp nguy hiểm, sau đó nhân lúc người ta buông lỏng cảnh giác thì sẽ ăn."

Những thứ kỹ xảo tép riu đó ở trong mắt Thiên Kích và hai anh em tộc Sói không khác gì trò mất não, Thiên Kích vừa đi vào trong gương, Phong Hỏa và Lang Yên đã chén sạch bọn họ, sau khi ăn no nê xong thì ngồi chờ trong phòng học, chán quá nên đi liếm lông.

Nguyễn Hành Chu rất thông minh, nếu thế thì sẽ không phiền phức gì nữa.

Đã giải quyết xong quỷ gương, mấy người Thiên Kích tất nhiên cũng rời đi, Nguyễn Hành Chu nắm cổ áo báo cho mấy người cấp dưới Mildan có thể rút lui, Mildan lập tức cho người về, miệng hô nghiêm, giải tán.

Bốn người đi dưới ánh trăng đến cửa lớn trường học, Phong Hỏa và Lang Yên chào hỏi hai người rồi lười biếng đi về một hướng khác, trong chớp mắt đã biến mất trong đêm đen.

Ánh mắt của Thiên Kích dõi theo bóng dáng bọn họ rời đi, vừa quay đầu đã thấy gương mặt không chút biểu cảm của Nguyễn Hành Chu, đôi mắt anh nhíu lại.

Thiên Kích: "....."

Long Quân chưa bao giờ biết sợ nhưng khi nhìn thấy ánh mắt này thế mà cũng phải cau mày lui về sau hai bước.

"Ngươi lại muốn làm gì?"

Hai bên khóe môi của Nguyễn Hành Chu chậm rãi nhếch lên, anh giơ tay lên đánh ba cái.

"Bạch bạch bạch."

Sau đó, anh nói:

"Chuyện này, bao giờ mới làm?"

Thiên Kích: "......."

Cái tên mất nết vô liêm sỉ!

Sắc mặt của vị Long Quân trẻ tuổi cứng đờ, mái tóc đỏ được vuốt về sau bay bay, che khuất đôi tai nhòn nhọn giờ đã nhiễm đỏ.

"Thiên Kích..."

Nguyễn Hành Chu nhìn hắn không nói lời nào liền thúc giục.

"Câm mồm!"

Dựng đồng màu vàng kim tức giận đi trừng Nguyễn Hành Chu, khuôn mặt anh tuấn, nghiêm nghị hiện lên chút xấu hổ, buồn bực, Thiên Kích quát lớn:

"Tuy ta chưa cưới ngươi, nhưng giờ ngươi muốn hầu hạ ta vì ta sinh rồng con thì cũng coi như đã lên hàng thiếp thất, nếu ngày sau lại không biết xấu hổ thế này..."

"Chuyện đó cũng cần làm sau ngày mà!"

Nguyễn Hành Chu kinh ngạc trừng to đôi mắt đen nhánh.

"Bây giờ cũng có phải là ban ngày...."

"Bộp bụp!"

Bàn tay to với nước da nâu nhạt bưng kín cái miệng cứ há ra là nói lời không lọt tai, Long Quân tuổi trẻ thẹn quá hóa giận dựng lông, à không, dựng vảy mới đúng!

"Ngươi như thế nữa... Ta sẽ dùng phép biến ngươi thành tên câm!"

Miệng của Nguyễn Hành Chu cọ cọ trên làn da ấm áp cũng cực kì khô ráo che miệng mình, ngh Thiên Kích đang phẫn nộ rít gào với anh cùng cặp má đỏ ửng....

Ừm, ảnh đang xấu hổ.

Ok, giám định hoàn tất.

Đôi mắt của Nguyễn Hành Chu sáng lấp lánh: Bé Rồng đáng yêu quá, muốn nựng.

Người một năm một tuổi, rồng thì trăm năm mới tính một tuổi, qua 5000 năm hay vạn năm mùa màng thì cũng chỉ mới qua một nửa tuổi thọ.

Tuy đã sống mấy ngàn năm, nhưng trên thực tế thì hắn còn chưa đến 30 tuổi, chỉ là Long Quân sinh ra trong một thời đại cổ hủ, xa xưa tuy hắn lớn lên cương nghị, thành thục nhưng quan niệm tình yêu vừa cố chấp vừa nghiêm túc, sống đến bây giờ rồi mà ngay cả móng rồng của bé rồng gái còn chưa từng nắm qua.

Mấy trăm tuổi thì cũng chỉ là một bé rồng con, đừng nói đến chuyện có thể nghe hiểu từ ngữ về phương diện kia hay không, chỉ cần nhìn thấy nhân loại hay mấy sinh vật khác đến làm quen thôi đã có khả năng sợ tới mức chạy trối chết...

Cho nên....

Vị Long Quân trẻ tuổi này, cái chỗ "rồng em" đó vẫn chưa, khụ khụ, phá.

Rồng và rắn sau khi thành niên sẽ cực kì khát vọng với chuyện đó, theo định kì tiến vào kì giao phối.

Cho nên, khi Thiên Kích và Nguyễn Hành Chu trải qua cuộc nói chuyện đâm thủng lớp giấy bên cửa sổ kia, Thiên Kích đã nhận định Nguyễn Hành Chu sau này sẽ cùng hắn làm cái chuyện đó đó.

Thiên Kích....

Dọc đường đi, Nguyễn Hành Chu lái xe không hé răng, chở Thiên Kích về chỗ ở.

Cũng không biết có phải vì sau khi xác định quan hệ người trong cuộc sẽ luôn có chút do dự, xấu hổ, ngượng ngùng và xuất hiện nhiều cảm xúc phức tạp hay không mà Thiên Kích vài ngày liền lần nào gặp Nguyễn Hành Chu cũng đều né tránh.

Càng đừng nói đến Nguyễn Hành Chu đều phải úp mặt vào cơ ngực rắn chắc của Thiên Kích để hít rồng nựng long, tứ chi cả hai hơi tiếp xúc một chút thôi là Thiên Kích đã nổi trận lôi đình.

Nguyễn Hành Chu nhíu mày: Có con rồng, lúc chưa ngỏ lời thì nựng sao cũng được, lúc ngỏ rồi thì lại bắt đầu rụt rè.

Nguyễn Hành Chu dùng chỉ số thông minh không có chút kinh nghiệm tình yêu của mình ngẫm nghĩ, sau đó vào buổi tối, anh xách theo cái gối nhỏ của mình chui vào phòng Thiên Kích.

Hai phút sau.

Nguyễn tổng tài cùng bé gối của anh bị bọc tròn vo ném ra khỏi cửa, Thiên Kích với vẻ mặt tăm tối quét mắt nhìn Nguyễn Hành Chu mái tóc rối bời ngu ngơ, áo ngủ xộc xệch, đóng cửa cái rầm!

Nguyễn Hành Chu nhìn cái chìa khóa phòng khách thứ ba bị vặn gãy trong tay.

Nguyễn Hành Chu:... mạnh mẽ xíu đi.

Chìa khóa (cười): Hờ, em chết rồi.

Cách này không được, Nguyễn tổng tài lại lên mạng trích cực nhiều câu tỏ tình cho Thiên Kích nghe, Thiên Kích không trả lời anh, Nguyễn Hành Chu cũng không tự mình cảm thấy xấu hổ gì cả, dùng cái giọng đọc diễn đọc thơ cả.

Như là:

Nguyễn Hành Chu: "Anh có biết khuyết điểm của tôi là gì không?"

Thiên Kích trầm mặt: "Ngu."

"Không."

Nguyễn Hành Chu kéo khóe môi lên làm thành một nụ cười tổng tài bá đạo: "Khuyết điểm của tôi là thiếu anh."

Thiên Kích: "...."

Nguyễn Hành Chu: "Thiên Kích ơi Thiên Kích ới, anh đoán xem tim tôi nằm ở đâu?"

Thiên Kích rít từ kẽ răng ra hai chữ: "Bên trái."

Nguyễn Hành Chu lắc đầu:

"Không, nó ở bên anh."

Thiên Kích: "....."

Long Quân trẻ tuổi tự vấn bản thân: Rồi mình tức giận làm chi? Đốt luôn cho lẹ đi?

Mấy lời âu yếm cứ nhảy tới nhảy lui từ cái mồm phía bên kia.

Không riêng gì Thiên Kích nổi đầy da gà, ngay cả thư kí Vương vô tình nghe thấy cũng thiếu chút nữa đã cười rụng đầu, cô nghẹn cười ra khỏi văn phòng mới ở bên người cười muốn sụm nụ.

Sau đó cô nắm chặt cửa lớn văn phòng, giơ ngón tay cái lên: Nguyền tổng, ngài há há, cố lên, tranh thủ hốt vị tiên sinh đó về tay, hà há há há!

Nguyễn Hành Chu dựa theo cách cua trai trên mạng, vừa nói lời yêu vừa thường dùng cái kỹ năng diễn xuất thảm đến mức muốn quyên tiền cho đi học mà diễn cái nét nhíu mày, đau lòng hoặc là chớp chớp mắt dễ thương.

Nhưng anh có lẽ không để ý rằng, ánh mắt của anh tuy thay đổi rất phong phú nhưng cái mặt vẫn liệt như cũ...

Thiên Kích nhịn thêm nửa tiếng, bụm mặt, hít một hơi, hắn nghiến răng nghiến lợi cười cười rồi chỉ chỉ Nguyễn Hành Chu, không nói một câu đã biến mất trong nháy mắt.

Để lại Nguyễn Hành Chu khép lại cuốn sổ lời yêu của mình, nhíu mày khó hiểu.

"Thiên Kích vui à? Hay là cảm động? Hay là lại không vừa lòng với mấy câu thả thính của mình?"

"Ảnh không nói gì thì sao mình đoán được đây?"

Nguyễn tổng tài thở dài: Tui khổ quá mà, thật sự khổ quá.

Trên mạng đều viết ai làm công người đó theo đuổi, còn mình thì ngược lại.

Nhưng còn cách nào đâu?

Nguyễn tổng nghĩ, nếu núi không đến chỗ mình thì mình liền đi đến chỗ núi.

Nghĩ xong rồi, Nguyễn tổng gọi điện thoại cho cấp dưới đáng tin cậy của mình để xử lý một số việc.

Truyện full

  • Hận Thù Đến Tột Cùng
    Hận Thù Đến Tột Cùng

    Bị chính bố ruột của mình hại chết mẹ mình.Lại tiếp tục bị chính bố ruột bán cho 1 lão già chết tiệt nào đó để lấy nguồn vốn về cho...

  • Hẹn Mưa Ngày Mưa
    Hẹn Mưa Ngày Mưa

    Thể loại: ngôn tình hiện đại, đoản vănMột câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng và tươi vui như tuổi thanh xuân.Tôi nới với cậu rằng: "Nào nào,...

  • Huấn Tình
    Huấn Tình

    Editor……KumikoThể loại: Phụ tử Huấn- shortCái truyện này có thể gọi là một short fic nhưng thật là không biết tựa đề cũng như tên tác...

  • Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!
    Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!

    [Tác giả Mộ Dung Mậu -- Thể loại: Dị Giới, Truyện ma, Truyện trinh thám ]Đọc truyện ma thường ai cũng trải qua cảm giác hồi hộp, lo sợ,...

  • Phụ Hoàng Của Ta Là Tuyệt Đối
    Phụ Hoàng Của Ta Là Tuyệt Đối

    Tác giả: Song BíchThể loại: Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Trọng SinhGiới thiệu:Thân là độc nhất nhi tử của thượng thư quyền cao...

  • Trói Em Bằng Cavat
    Trói Em Bằng Cavat

    Tác giả: Vũ Thị Thanh UyênThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Cô Mộc Na em song sinh với Mộc Nư. Vì chị cướp bạn trai mình, nên cô bị ép gả...

  • Người Ở Chung Cuồng Ngạo
    Người Ở Chung Cuồng Ngạo

    Chỉ vì nợ mối ân tình, mà người đàn ông cũng là Người Ở Chung Cuồng Ngạo với cô, đã luôn uy hiếp, bắt ép cô trở...

  • Vân Sanh
    Vân Sanh

    Vân SanhTác giả: YangmSố chương: 4 chươngThể loại: Đoản, ngôn tình, HE.Edit: Súp lơVăn án:Tạ Vân Sanh sống trong hố sâu của sự mập mạp,...

  • Lưu Luyến
    Lưu Luyến

    Editor:Mr.DownerThể loại: Tình hữu độc chung, dị thế đại lục, dục vọng chiếm hữu cường hắc long công x cô độc nhu thuận tinh linh thụ,...

  • Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng
    Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng

    MỖI LẦN THỊ TẨM, TA ĐỀU ĐẾN THÁNG (*) Tên do editor đặt.Tác giả: Tiểu Thất Tề Tử.Editor: Ling.- --Hoàng thượng cuối cùng cũng lật thẻ...

  • Anh Là Định Mệnh Của Đời Em
    Anh Là Định Mệnh Của Đời Em

    Tên gốc: Thân cận nhớ thật giả phu quânEditor: mèomỡCó khi nào giữa dòng đời tấp nập, ta vô tình thấy nhau rồi nhận ra rằng đối phương...

  • Tiếng Lòng Sinh Tử
    Tiếng Lòng Sinh Tử

    Tác giả: 半岭石榴Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, yêu sâu sắcEditor + Bìa: Fish From NowhereGiới thiệu;Năm thứ năm sau khi Tạ Trạch chết, tôi...

  • Cưỡng Bức Vợ Yêu
    Cưỡng Bức Vợ Yêu

    Thể loại: Ngôn tình, Sủng, Hiện đại...Nhân vật chính: Mộ Thương Nam x Diệp PhiNội dung:Bị mẹ gả bán cho lão già để hủy hôn. Cô đến một...

  • Bẻ Cong Anh Chàng Quân Nhân
    Bẻ Cong Anh Chàng Quân Nhân

    Thể loại: hiện đại văn, tình hữu độc chung, bẻ thằng thành cong, công sủng thụ, ấm áp, hào môn thế gia, 1×1, HE,Trầm mặc ít nói ôn nhu...

  • Bạn Gái Quái Vật
    Bạn Gái Quái Vật

    Tên khác: Quái vật nữ hữu.Tác giả: Hữu Tình Khách.Thể loại: bách hợp, mạt thế, 1vs1, cường cường, HE, cái này gắn tag thì hơi sai nhưng...