Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)

Chương 206: Nói lời từ biệt

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Minh Tắc liếc nhìn bọc quần áo cùng hộp đựng thức ăn, chỉ sợ trong đó còn có một tờ hưu thư phụ thân viết cho mẫu thân, vẻ mặt hắn ảm đạm, đối với tính toán của phụ thân, hắn đã chuẩn bị tâm tư, phụ thân không thể chấp nhận mẫu thân, vậy cũng tốt, mẫu thân về với ông bà, hai bên sống yên ổn.

"Vậy... muội muội thì sao ạ?" Minh Tắc hỏi.

Lý Kính Hiền tựa hồ do dự một chút, buồn bã nói: "Tùy con bé."

Minh Tắc nhận được chỉ thị, chắp tay cáo lui, Triệu quản gia cầm theo hộp đựng thức ăn cùng bọc quần áo đi theo. Cửa phủ, hai chiếc xe ngựa đã chờ xuất phát, vợ chồng Minh Doãn cùng Nhược Nghiên đứng chờ đưa tiễn.

"Đại ca, cẩn thận." Minh Doãn chắp tay dặn dò.

Minh Tắc "Ân " một tiếng, chuẩn bị lên xe.

Lâm Lan nhìn thấy hộp đựng thức ăn cùng bọc quần áo trong tay Triệu quản gia, nhỏ giọng hỏi Đinh Nhược Nghiên: "Đại tẩu, những thứ kia là tẩu chuẩn bị?"

Nhược Nghiên lắc đầu: "Hẳn là phụ thân chuẩn bị, xem chừng, phụ thân không muốn mẫu thân trở về nhà này rồi..."

Trong lòng Lâm Lan dâng lên suy nghĩ, cha già đương nhiên không muốn mụ phù thủy trở về rồi, đưa hành lý có thể hiểu được, nhưng lão còn đưa hộp thức ăn cho mụ, đây chẳng phải rất kỳ quái sao?

Lâm Lan nhìn về phía Minh Doãn, Minh Doãn khẽ chau mày, tựa như đang do dự. Mắt thấy xe ngựa sắp lên đường, Lâm Lan bước lên gọi Minh Tắc: "Đại ca, đưa Minh Châu về đây đi."

Minh Tắc cùng Minh Doãn đồng thời sửng sốt. Lâm Lan giải thích: "Hiện tại bà nội bị bệnh, đại tẩu bận rộn quản gia, ta cũng bận việc tiệm thuốc, để Minh Châu về tận hiếu với bà nội."

Nhược Nghiên nghĩ, Lâm Lan nói rất đúng, bà nội hiện giờ nằm liệt giường, bên cạnh không thể thiếu người hầu hạ, mấy ngày qua, nàng cùng Lâm Lan đều quá mệt mỏi, không bằng lưu Minh Châu lại hầu hạ bà nội.

"Đúng thế, để cho muội ấy quay trở lại, dù thế nào, đó cũng là muội muội chàng." Nhược Nghiên nói theo.

Minh Tắc cảm động gật đầu, hắn xưa nay thương yêu Minh Châu, nghĩ đến việc Minh Châu theo mẫu thân về quê với ông bà, khẳng định là cuộc sống không sung sướng gì cho cam.

"Ta sẽ khuyên con bé lưu lại."

Ba người nhìn xe ngựa dần dần biến mất trong bóng chiều, một lúc lâu, Lâm Lan nói: "Đại tẩu, vào nhà thôi, đại ca sẽ bình an trở về."

Nhược Nghiên lưu luyến nhìn theo, hồi lâu thu hồi ánh mắt, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng hoang mang.

Lâm Lan nhìn Nhược Nghiên tâm tình xuống thấp, trò chuyện cùng nàng ta vài câu rồi mới về Lạc Hà trai.

Lý Minh Doãn đứng ở bên cửa sổ nhìn ánh trăng rơi trên hồ sen, nghe thấy tiếng bước chân Lâm Lan, hắn thở nhẹ một hơi nói: "Hai ngày nữa là đêm thất tịch rồi..."

Phải không? Thật là nhanh quá, năm ngoái lúc này bọn họ vừa tới kinh thành, hắn bị giam lỏng, nàng bị buộc đi phủ Tĩnh Bá Hầu, mưa gió tiêu sái cho tới hôm nay mới rẽ mây nhìn thấy mặt trời.

Lâm Lan đi tới bên cạnh hắn, ngẩng đầu nhìn vầng trăng cong cong trên trời đêm, ngân hà xa xôi, những ngôi sao lấp lánh, màn đêm tĩnh lặng, bởi vì chuyện tình yêu của Ngưu Lang Chức Nữ mà trở nên ôn nhu.

"Đều nói đêm thất tịch có cầu ô thước, nhưng chưa ai thấy qua Ngưu Lang cùng Chức Nữ gặp nhau thế nào." Lâm Lan thở dài nói.

Lý Minh Doãn nhẹ nhàng mỉm cười, ánh trăng nhàn nhạt chiếu trong mắt hắn, ôn nhu nói: "Cũng chỉ là nguyện vọng tốt đẹp của mọi người thôi, nếu để cho bọn họ xa cách mênh mông mãi trông tinh hà, trọn đời không được gặp nhau thì đó đã là chuyện tốt lắm rồi."

Lâm Lan cười cười, đi qua, Lý Minh Doãn ôm nàng vào lòng, đặt nhẹ cằm lên đầu nàng, có đôi khi thật hi vọng nàng có thể hồ đồ một chút, nhưng hiện tại, hắn rất cảm kích nàng thông tuệ cùng thiện lương, thời điểm thấy hộp đựng thức ăn kia, hắn liền hiểu tâm tư phụ thân, phụ thân muốn xử lý mụ phù thủy thế nào không liên quan đến hắn, nhưng là, mặc dù Minh Châu điêu ngoa tùy hứng, tội không đáng chết, cho nên, một khắc kia, hắn do dự, có lẽ hắn khinh bỉ mình mềm lòng, nhưng là, một mạng sống, hắn không phải là kẻ máu lạnh, cho nên, thật rất cảm kích Lan Nhi giúp hắn quyết định, thật cảm tạ trời xanh, ban Lan Nhi cho hắn, thời điểm hắn vui vẻ cho Lan Nhi chia sẽ, thời điểm hắn thất vọng, có Lan Nhi làm bạn, thời điểm hắn mê mang, có Lan Nhi ở cạnh hắn sẽ không bị lạc mất phương hướng, hắn thì thầm những lời tự tận đáy lòng: "Chúng ta vĩnh viễn ở chung một chỗ, hằng ngày cùng nhau ngắm mặt trời lên, mặt trăng lặn."

Lâm Lan ôm lấy eo hắn, trong lòng ấm áp, dễ chịu, mặc dù hắn không nói những lời khiến cho người phụ nữ tim đập rộn lên, nhưng những chữ thân thương như vậy đã đủ khiến người ta say mê. Hai người yên lặng ôm nhau, quý trọng giờ khắc an bình này, ánh trăng ôn nhu, năm tháng vững bền.

Lý Minh Doãn đến sớm hơn giờ hẹn chừng hai khắc, xe ngựa dừng cách sườn núi chừng vài trăm thước, Lý Minh Tắc một mình ôm trong lòng ngân phiếu tám mươi vạn lượng, đứng ở dưới một cây tùng bách. Cách đó không xa là vài phần mộ, thỉnh thoảng có con cú mèo kêu, quỷ khí lành lạnh, Lý Minh Tắc rùng mình một cái, hai chân không khỏi có chút như nhũn ra, hắn lui về sau hai bước, nương trên thân cây khô, trong lòng lúc này mới yên được chút ít, hít sâu một hơi, nỗ lực khắc chế sợ hãi trong lòng, cứ thế lo lắng mà chờ đợi.

Thời gian đợi chờ luôn cảm thấy rất dài, không biết trải qua bao lâu, rốt cục nghe thấy trong gió truyền đến tiếng vó ngựa vang, chỉ chốc lát, nơi xa thấy một người một ngựa chạy nhanh mà đến.

"Xuyyyyyy" người nọ cách Lý Minh Tắc độ mười bước thì ghìm chặt dây cương. Lý Minh Tắc cảnh giác nhìn, người nọ một thân áo đen, trên mặt che miếng vải đen, lộ ra một đôi mắt chim ưng sắc bén, ánh mắt sắc bén phóng ra, như muốn ghim trên thân người một cái hố. Lý Minh Tắc theo bản năng, lui ra sau một chút.

Người nọ đánh giá trên xuống dưới Lý Minh Tắc một phen, ồm ồm hỏi: "Mang theo bạc chưa?"

Lý Minh Tắc vội nói: "Đã mang đây, ngân phiếu ngân hàng tư nhân, tổng cộng tám mươi vạn lượng."

Vừa nói vừa móc ngân phiếu ra, tuy nhiên không vội đưa. "Mẹ và muội muội ta đâu?"

Người nọ vung tay: "Đưa ngân phiếu đây."

Lý Minh Tắc cố gắng trấn định, kiên trì nói: "Ta không thấy được mẹ cùng muội muội của ta thì ngân phiếu này không thể đưa cho ngươi."

Người nọ cười lạnh một tiếng: "Nhìn không ra, ngươi cũng có gan to, ngươi không sợ ta sẽ một đao chém chết ngươi?"

Hai chân Minh Tắc run rẩy, giọng nói như hụt hơi: "Làm ngươi phải coi trọng chữ tín."

Người nọ tựa hồ sửng sốt một chút, chợt cười lên ha hả, tiếng cười như chuông, vang khắp mọi góc trong rừng.

"Thật là một con mọt sách." Người nọ xem thường nói một câu, giật dây cương, con ngựa nhằm Lý Minh Tắc mà xông thẳng tới.

Lý Minh Tắc kinh hãi đứng không vững, chỉ cảm thấy trước mắt đen một mảnh, thoáng cái, con ngựa kia như xúc thân thể hắn lên, hướng một phương khác mà chạy.

Lý Minh Tắc kinh hồn chưa định thì lại phát hiện không thấy ngân phiếu trong tay mình đâu, nhanh chóng dậm chân, la lớn: "Này... Làm sao ngươi có thể không coi trọng chữ tín?"

Người nọ không quay đầu lại: "Người ngươi muốn đang ở trong xe ngựa của ngươi."

Lý Minh Tắc không biết tên bắt cóc nói thật hay giả, lúc này ngân phiếu đã bị đoạt đi, còn có thể làm gì? Lý Minh Tắc bán tin bán nghi đi trở về, còn chưa đến nơi dừng xe, phu xe đã tiến tới đón: "Đại thiếu gia, đại thiếu gia, phu nhân cùng tiểu thư trở lại..."

Lý Minh Tắc mừng rỡ, chạy nhanh tới xe, vén rèm lên nhìn, quả nhiên mẫu thân cùng muội muội đều ở trên xe, có điều hai người mặt mũi sưng húp, áo quần rách nát, bộ dạng thật là chật vật. Hàn Thị như được sống lại kiếp sau, gặp lại nhi tử, dường như đã có mấy đời, ôm lấy nhi tử lớn tiếng khóc rống. "Huhu... Mẹ cho là sẽ không còn được gặp lại con nữa..."

Minh Châu khóc còn lớn hơn vài phần: "Đại ca, muội thật sợ hãi..."

Ba người mẫu tử khóc nháo một hồi. Phu xe tiến lên khuyên nhủ: "Đại thiếu gia, phu nhân, nơi đây không nên ở lâu, hay là vừa đi vừa nói chuyện thì tốt hơn."

Ba người dần dần ngừng khóc, Minh Tắc hỏi han hai người, biết mẹ cùng muội muội chẳng qua là bị giam hai ngày, đói bụng mà thôi, còn da thịt không phải chịu khổ, hơi an tâm, đem tình hình trong nhà nói ra.

Hàn Thị nghe nói lão thái thái bị liệt, căm hận nói: "Đáng đời bà ta, báo ứng."

Trong lòng Minh Tắc ngũ vị tạp trần, bà nội bị như vậy, mẫu thân làm sao còn có thể nói ra những lời độc ác như vậy? Tuy bà nội có điểm không phải, nhưng... những năm này, bà nội đối với mẹ cũng không tệ.

"Mẫu thân, chuyện đã qua cũng đừng có nhắc lại, chỗ này là chút quần áo cùng lộ phí đi đường, là phụ thân chuẩn bị, cái này là Nhược Nghiên chuẩn bị, nhi tử để cho lão Hứa đưa người hồi hương." Minh Tắc chán nản nói.

Hàn Thị nhận lấy bọc quần áo, đầu ngón tay run rẩy: "Đây là chủ ý của con hay của phụ thân?"

Lý Minh Tắc nói: "Là ý phụ thân, cũng là ý nhi tử, trước mắt, mẫu thân vẫn nên hồi hương thì tốt hơn."

Hàn Thị vất vả kìm nước mắt vừa dâng lên rồi lại không nhịn được mà rơi tí tách xuống bọc quần áo, những giọt nước mắt loang trên tấm vải, thổn thức nói: "Nếu mẹ đi rồi, mẹ con ta không biết năm tháng nào mới có thể gặp lại."

"Đại ca, chuyện thật không thể vãn hồi sao?" Minh Châu không cam lòng nói.

Cổ họng Lý Minh Tắc nghẹn đi, khổ sở nói: "Hiện tại bà nội bị bệnh không dậy nổi, phụ thân lại càng nổi nóng, muội nói mẫu thân có thể trở về sao?"

Minh Châu khóc ròng nói: "Vốn là một nhà tốt đẹp, tại sao lại biến thành như vậy?"

Trong lòng Hàn Thị biết chuyện trở về phủ đã là không thể nào, lau nước mắt nói: "Được rồi, mẹ về quê trước, Minh Tắc, con nhất định phải cố gắng, mẹ ở quê chờ con vinh quy trở về."

Minh Tắc khổ sở gật đầu, nói: "Muội muội, theo ta về nhà, hiện tại bà nội bệnh nặng, muội khỏe mạnh, nên tận hiếu."

Minh Châu tham luyến phú quý, nhưng là gọi cô ta hầu hạ bà nội ngã bệnh, cô ta không tình nguyện, rồi lại nói, lớn thế này rồi vẫn chưa xa mẹ một ngày, liền nói: "Muội muốn đi cùng mẹ."

Hàn Thị nói: "Phụ thân con vô tình vô nghĩa, không đối xử với muội muội con như nữ nhi của mình, vợ chồng Minh Doãn xưa nay ghét muội muội con, nếu ta không còn ở trong nhà, không biết muội muội con sẽ bị khi dễ ra sao, Minh Châu, con theo mẹ thì tốt hơn."

Minh Châu tựa sát vào mụ: "Mẹ, nữ nhi đi cùng mẹ."

Lý Minh Tắc bất đắc dĩ thở dài: "Cũng tốt, như vậy hai người có thể chiếu cố nhau lúc đi đường." Mẫu tử ba người nói lời từ biệt xong, Lý Minh Tắc đưa mẫu thân cùng muội muội tới đường lớn, phân phó lão Hứa phu xe chiếu cố phu nhân cùng tiểu thư trên đường đi.

Nhìn xe ngựa dần dần biến mất trên đường, Lý Minh Tắc ngửa đầu thở dài, chia ly lúc này, không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại.

Bánh xe chậm rãi lăn, mẹ con Hàn Thị ôm lấy nhau mà rơi lệ, hồi lâu, Minh Châu nằm trong ngực Hàn Thị, yếu ớt nói: "Mẹ, con đói bụng..."

Hàn Thị nhìn hộp đựng thức ăn trên xe, với tới mở hộp ra, lấy một miếng bánh đưa cho Minh Châu: "Ăn miếng bánh lót dạ, đợi trời sáng, chúng ta sẽ tìm khách sạn, ăn đồ ăn nóng hổi."

Truyện full

  • Đường Chim Bay
    Đường Chim Bay

    Là một bác sĩ chuyện về những căn bệnh của nam giới, Lý Lộc với những kinh nghiệm mà mình học được cô quyết định mở một phòng mạch của...

  • Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.
    Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.

    Tác giả: CibiliThể loại: Ngôn tình, truyện teen, hài hước, hiện đại...Giới thiệu nội dung:Mã Mỹ Mỹ: Cô là côi nhi từ nhỏ, sống ngoài...

  • Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy
    Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy

    Biên tập: Nguyệt MẫnVăn án:Tam thiếu gia nhà họ Cố, Cố Diệp, trời sinh tính tình chất phác, còn thêm tật nói lắp, một đề bài giảng mười...

  • Bạo Nữ Thuần Phu
    Bạo Nữ Thuần Phu

    Thể loại: Nữ cường, nam nhược,….Độ dài: 14cConverter: meoconlunarEdit: JuliaHệ liệt: Độc thân công hạiCô được miêu tả có tính tình hơi...

  • Cấm Lửa
    Cấm Lửa

    Editor: Kem, Bánh Ú Thể loại: hắc bang, cường x cường, ngược thân ngược tâm. Chống chỉ định với phụ nam phụ nữ yếu tim, thận hư không...

  • Nhập Hí
    Nhập Hí

    Edit: NấmBeta: VũThể loại: Hiện đại, trọng sinh, huynh đệPaparazzi mới vào nghề – Diệp Nhuận Hành một lần ngoài ý muốn trọng sinh vào...

  • Em Rất Cần Anh
    Em Rất Cần Anh

    Tên truyện: Em rất cần anhTác giả: Dư DiệpSố chương: 9 chươngEdit: MâyThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, SE, Tình cảm, Góc...

  • Có Con Chó Nhỏ Tên Du Hoan Hoan
    Có Con Chó Nhỏ Tên Du Hoan Hoan

    Edit: TiaCouple: Du Hoan Hoan – Nhược ThầnTại sao chỉ vì có tên giống như cún con nhà cậu, thì tôi giống như bị bán thân vậy ~Nếu như...

  • Lạc Mất Một Người Thương
    Lạc Mất Một Người Thương

    Cô đã dành cả thanh xuân của mình để yêu anh nhưng anh lại vì thanh mai trúc mã đã phản bội mình mà dùng dao cứa vào tim khiến cô bị...

  • Việt Cổ Di Tình
    Việt Cổ Di Tình

    Convert: Candy_heart – TangthuvienTranslator: Anonymoushương Khung khẽ híp mắt cúi xuống nhìn cô, lạnh nhạt hỏi: “Nàng yêu ta?”…Diệp...

  • Hướng Nhật Quỳ Tinh Dữ Tiểu Đạo Sĩ
    Hướng Nhật Quỳ Tinh Dữ Tiểu Đạo Sĩ

    Thể loại: Siêu đoản văn, ngọt, yêu x ngườiĐộ dài: 6 chươngEdit: SóiTrước đây có một hoa hướng dương tinh.Niềm vui lớn nhất của nó là...

  • Ác Long Thiếu Nữ
    Ác Long Thiếu Nữ

    Dịch: YêuÁc long thiếu nữ lại bị lừa trở thành cô dâu, thiếu nữ than vãn suốt cả đời.- Ngài là rồng à?- Đúng vậy

  • Mùa Hè Xa Xôi
    Mùa Hè Xa Xôi

    Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lànhBiên tập: mushr00mGiới thiệu tác giả:Nhân Gian Tiểu Khả là cô gái có tính cách mơ hồ, có một chút...

  • Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc
    Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc

    Truyện Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc của tác giả Quan Tịnh có nội dung gây cấn, xoay quanh những thế lực xã hội đen và...

  • Phá Kén
    Phá Kén

    Bạn đang đọc truyện Phá Kén của tác giả Thư Tự Thanh. Hết thảy cơ cực đau khổĐều để chuẩn bị cho chúng ta phá kén mà ra...Sâu róm hóa...