Cổ Đại Kiếm Tiền Dưỡng Gia Hằng Ngày

Chương 45

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đường Viễn về đến tiệm, Tô Nặc thấy hắn thì vội chạy ra đón, lo lắng mà gọi Đường Viễn một tiếng: "Đường đại ca."

"Không có việc gì đâu" Đường Viễn trấn an mà cười với cậu một cái, sau đó ôn nhu và xoa đầu của cậu: "Đệ ở đây trông coi một chút giúp ta, ta ra phía sau lấy chút đồ rồi quay lại."

Đường Viễn đi ra sau bếp, kêu Hồ phụ hỗ trợ lấy ra hai mươi mấy ly rượu nhỏ, rồi đổ nước chanh mật ong làm lúc nãy vào từng ly.

Một mình hắn bê ra không hết được, đành gọi Đại Tráng và Hổ Tử phụ bưng mỗi người một khay đi theo ra phía trước.

Chuyện lúc nãy vẫn có ảnh hưởng đến sinh ý của quán ăn một chút. Cũng may Đường Viễn xử lý kịp thời, tổn thất không quá lớn, chỉ là không khí có chút yên tĩnh.

"Vừa rồi làm các vị sợ hãi, ta thành thật xin lỗi! Đây là thức uống mới mà ta vừa chế tạo ra, gọi là nước chanh mật ong. Số lượng không nhiều lắm, thỉnh chư vị nếm thử." Đường Viễn hướng các khách nhân đang có trong tiệm giương giọng nói.

Đại Tráng cùng Hổ Tử đem nước chanh mật ong đưa đến trước mặt từng khách nhân, còn Đường Viễn thì bưng khay đem đến một bàn khách quen.

Ly rượu nhỏ được làm bằng sứ trắng, vách ly mỏng nhẹ. Màu vàng nhạt của nước chanh mật ong dưới sự phụ trợ tinh tế của sứ trắng trông rất đẹp mắt.

"Đa tạ Đường tiểu ca!" Một vị khách quen cười nhận lấy ly nước chanh mật ong, ngắm nhìn một lượt, ngẩng đầu nói với Đường Viễn: "Màu sắc trông giống như rượu vàng, chỉ là nhạt hơn một chút. Nếu không phải ngửi thấy hương thơm tươi mát này, ta thật sự nghĩ đây là rượu đấy!""

"Đúng vậy!" Vị khách nhân bàn bên cạnh nói lớn: "Vừa rồi ta nhấp một ngụm, thấy vị chua của trái cây thật tươi mát, vô cùng dễ chịu, thêm vị ngọt cũng không hề gắt. Lúc nãy có nghe Đường lão bản nói là nước chanh mật ong, chắc chắn trong này có mật ong. Đây đúng là thứ tốt, nếm thấy hương vị này cũng không phải lừa gạt chúng ta, quá hào phóng!

"Đường tiểu ca, đồ uống này gọi là nước chanh mật ong. Mật ong thì chúng ta đều biết, nhưng chanh kia thì chưa bao giờ nghe qua, đó là cái gì vậy?" Vị khách quen uống xong ly nước chanh mật ong, liếm môi, nhìn về phía Đường Viễn.

Đường Viễn vừa định trả lời, bỗng có vị khách khác lớn tiếng nói: "Ngươi quan tâm làm gì, uống ngon không phải là được rồi sao! Đường lão bản, đồ uống này ngày mai sẽ bắt đầu bán đúng không? Số lượng thế nào vậy?"

Người này đối với món Lẩu xiên cay chỉ thích ở mức độ bình thường, nhưng lại có niềm đam mê mãnh liệt với các loại đồ uống như nước ô mai. Mỗi lần đến ăn, một mình người nọ có thể uống đến hai bình ô mai!

Lần này, nước chanh mật ong cũng rất hợp gu của hắn, uống xong một ngụm liền gấp gáp hỏi Đường Viễn.

"Xin lỗi các vị! Nguyên liệu để làm nên đồ uống này cần có chanh và mật ong. Mật ong thì dễ mua không nói tới, nhưng số lượng chanh lại rất ít. Nguồn hàng cũng không ổn định, do thời kì sinh trưởng cũng phải ba tháng mới thu hoạch được. Cho nên hiện tại chỉ có thể làm một ly để tặng cho khách hàng quen thuộc mà thôi."

Đường Viễn cũng muốn bán sớm một chút, nhưng ngoặc nổi số lượng chanh không đủ, hắn cũng không có biện pháp: "Chờ có thể ổn định nguồn cung, ta nhất định sẽ nói ngay với các vị."

"A! Còn phải ba tháng lận sao!" Có người tiếc hận mà than một tiếng, ánh mắt có chút u oán mà nhìn về phía Đường Viễn: "Đường lão bản ngươi cũng quá không phúc hậu! Làm ra thứ tốt như vậy, để cho chúng ta thèm, rồi còn muốn chúng ta chờ thêm ba tháng!"

"Đúng vậy, đúng vậy!" Mọi người đều nói phụ họa. Không khí náo nhiệt hoàn toàn bùng lên, những cảm giác khó chịu lúc nãy đã tan biến hết.

Đường Viễn thấy đã đạt được mục đích, cùng mọi người khách sáo hai câu, liền trở lại hậu viện.

Chu đại nương vẫn chưa đi, nhưng bà cũng không nhàn rỗi, ngồi xổm một bên phụ Hồ mẫu rửa chén. Thấy Đường Viễn đi đến, vội giũ tay vài cái, rồi đứng lên đi về phía Đường Viễn. Sau mắt lại có chút thăm dò nhìn lên phía trước, hỏi Đường Viễn: "Đường tiểu ca! Sao rồi, sinh ý vẫn tốt chứ?"

"Vẫn tốt lắm" Đường Viễn cười một cái: "Lần này còn phải đa tạ thẩm! Bằng không sự tình sẽ khó giải quyết, không thể thuận lợi như vậy."

"Cũng không thể nói như vậy!" Chu đại nương xua tay liên tục, bà cúi đầu có chút hối hận nói: "Đều do mắt nhìn người của ta và nương Nặc ca nhi không tốt, mời về một người như vậy, còn liên luỵ đến Đường tiểu ca."

Thật ra Đường Viễn không có trách cứ gì Chu đại nương, lòng người khó dò, không ai biết được trong lòng đối phương nghĩ gì. Huống chi, tiền tài luôn làm người ta động lòng, có loại người như vậy xuất hiện, Đường Viễn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Lần này kết cục của người đó cũng có thể làm cảnh cáo cho những kẻ có tính toán trong lòng. Về sau, chỉ cần Tô bá mẫu và Chu đại nương giám sát chặt chẽ hơn một chút, nghĩ rằng cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.

Đường Viễn an ủi nói: "Thẩm cũng đừng tự trách bản thân làm gì! Đây là chuyện khó có ai đoán trước được. Về sau thẩm và Tô bá mẫu chỉ cần nhìn kỹ hơn một chút, đừng để chuyện như vậy phát sinh nữa là được."

"Được, được, được!" Chu đại nương thấy Đường Viễn không trách mình, liền vội đáp ba tiếng, nghiêm túc đảm bảo với Đường Viễn: "Đường tiểu ca cứ yên tâm, nếu về sau lại xuất hiện chuyện như vậy nữa, ta với nương Nặc ca nhi sẽ tự động xin nghỉ!"

Chuyện lần này đã khiến bà cảm thấy vô cùng áy náy với Đường tiểu ca. Nếu lại xảy ra chuyện tương tự, bà thực sự không còn mặt mũi để tiếp tục làm việc cho Đường tiểu ca nữa!

Đường Viễn lấy túi tiền từ trong ngực ra, móc ra mười lăm văn tiền, đưa cho Chu đại nương: "Vừa rồi còn chưa thương lượng với thẩm, mà đã mượn quan hệ hán tử nhà thẩm. Đây là mấy văn tiền, thẩm cầm mua cho ngài ấy chút rượu uống đi."

Mười lăm văn đã đủ mua hai lượng rượu vàng bình thường. Đường Viễn không truy cứu sai lầm của bà, Chu đại nương đã rất vui vẻ, sao có thể cầm tiền của hắn được.

Bà vội đẩy tay Đường Viễn trở lại, một bên bước đi ra ngoài, một bên nói: "Việc này vốn dĩ là bọn ta sai, lão ấy lại không xuất lực, sao có thể lấy tiền của ngươi chứ! Đại nương ta về trước đây!"

Đường Viễn thấy Chu đại nương vội bước ra cửa, thiếu chút nữa thì vấp ngã, hắn cười cười, rồi cất tiền lại.

Khách nhân cũng về gần hết, cơm trưa Hồ phụ cũng đã làm xong, mọi người chuẩn bị ăn cơm trưa.

Thừa dịp mọi người đang chuẩn bị đồ ăn, Đường Viễn mặt không đổi sắc mở ngăn tủ trong bếp lấy ra một chén sứ trắng có nắp đậy. Hắn dùng tay áo che chén sứ lại, rồi bước nhanh ra phía trước.

Tô Nặc đang đứng quầy, nghe thấy tiếng va chạm của đồ sứ, liền quay lại nhìn, liền thấy một chén trà đang trên quầy.

Cậu dùng tay chạm vào, thấy không nóng, quay đầu nhìn về phía Đường Viễn: "Đây là cái gì vậy?" Không giống như là trà.

"Xuỵt! nói nhỏ thôi" Đường Viễn một tay vòng qua phía sau Tô Nặc, chống lên quầy, ôm nhẹ lấy Tô Nặc. Tay còn lại bưng chén trà lên, đưa đến trước mặt Tô Nặc: "Đây là huynh bí mật chuẩn bị cho đệ đấy. Nếm thử xem có thích không?!"

Tô Nặc tiếp được chén trà, mở nắp, liền lập tức cười tươi, vừa định lên tiếng, lại lập tức phản ứng mà nói nhỏ lại: "Là nước chanh mật ong nè!" Ngữ khí khó nén vui vẻ.

Đường Viễn giơ tay nắm lấy tay cầm chén trà của Tô Nặc đẩy đến bên miệng cậu, cố ý trêu cậu: "Uống một ngụm thử xem! Nếu đệ thích, chúng ta liền không bán, đều giữ lại cho đệ uống."

Tô Nặc tưởng thật, vội lắc đầu nói: "Không cần không cần! Kỳ thật đệ cũng không thích lắm đâu!"

"Được rồi, đùa đệ thôi!" Đường Viễn bật cười, xoa nhẹ đầu Tô Nặc, ngữ khí sủng nịnh nói:"Đệ mau uống đi."

"Đường đại ca!" Tô Nặc buồn bực mà trừng mắt nhìn Đường Viễn một cái, xoay người không để ý tới hắn. Rồi nâng chén trà lên uống, sau đó đôi mắt cong lên, cứ từng ngụm uống hết nước chanh mật ong.

"Rồi rồi! Đừng tức giận." Đường Viễn tay vịn lên vai Tô Nặc, đem người xoay lại, sau đó thân mật mà nhéo nhẹ lên mặt cậu: "Nào! Mau vào ăn cơm thôi."

Nói xong, liền rất tự nhiên mà dắt tay Tô Nặc tay đi đến bên cạnh bàn ăn.

Chưa đi được hai bước, Đường Viễn đã bị Tô Nặc tránh ra. Hắn còn chưa kịp mở miệng, liền thấy Tô Nặc vội vã chạy đến bên cạnh bàn, quay đầu nhìn khắp nơi, nhưng không nhìn về phía hắn.

Hắn nhẹ nhíu mày, vừa định đi qua hỏi một chút, thì thấy Hồ mẫu bưng đồ ăn bước ra tới trước bàn, Hồ phụ cùng Đại Tráng, Hổ Tử cũng theo sau tiến vào.

Đường Viễn lập tức bừng tỉnh, nhưng không khỏi cảm thấy bực mình. Hắn quyết tâm ngay ngày mai sẽ tìm bà mối đến Tô gia cầu hôn!

Chờ thành thân xong, hắn muốn nắm tay như thế nào liền nắm tay như thế đó!

"Đường đại ca, huynh mau tới đây ăn cơm a!" Đại Tráng vẫy tay gọi Đường Viễn.

Đường Viễn nhìn Tô Nặc cố ý không nhìn về phía mình, lặng lẽ thở dài, đi qua rồi ngồi xuống.

Hắn vốn muốn ngồi cạnh Tô Nặc, ai ngờ bị Đại Tráng giành trước một bước. Cậu nhóc đặt mông ngồi xuống, còn cười nhe răng với hắn: "Đường đại ca, huynh mau nếm thử! Hôm nay Hồ bá làm thịt kho tàu đấy!"

Đường Viễn cắn chặt răng, hận không thể đánh cho tên tiểu tử vô ý thức này một trận. Ngày thường không phải rất thông minh sao, sao lúc này lại ngu ngốc như vậy!

"Đường đại ca."

Nghe được Tô Nặc nhỏ giọng gọi hắn, Đường Viễn mới nhìn qua, sau đó phát hiện trong chén của mình nhiều thêm một khối thịt kho tàu. Khóe miệng hắn nhếch lên, vừa định nói gì thêm, lại phát hiện Tô Nặc không nhìn hắn.

Nụ cười lập tức cứng lại ở khóe miệng, Đường Viễn cảm thấy trong lòng buồn bực.

Sớm biết vậy, hắn nên trực tiếp đi cầu hôn. Hiện tại thì hay rồi, cứ muốn thể hiện tình cảm thì lại càng làm Tô Nặc ngại ngùng tránh né a!

Đường Viễn tức giận nhét thịt vào miệng, ánh mắt trở nên kiên định.

Hắn! Ngày mai! Nhất định phải đi cầu hôn!

Tác giả có lời muốn nói: Đường Viễn: Buồn bực.jpg.

Truyện full

  • Tiểu Phú Bà, Ta Tính Ra Ngươi Ngày Sau Sẽ Dưỡng Ta
    Tiểu Phú Bà, Ta Tính Ra Ngươi Ngày Sau Sẽ Dưỡng Ta

    Tác phẩm: Tiểu phú bà, ta tính ra ngươi ngày sau sẽ dưỡng taTác giả: Thượng Thang Oa Oa TháiTổng số chương: 44 chươngThể loại: Nguyên...

  • Chờ Anh Đến Cùng Gió
    Chờ Anh Đến Cùng Gió

    Ngày đó trên đường đến trường, Ôn Lê đã gặp Hạ Si Lễ.Hạ Si Lễ chuyển từ Kinh Bắc đến thị trấn Nam Đàn bé nhỏ này, anh lái một con mô tô...

  • Cuối Con Đường Tình
    Cuối Con Đường Tình

    Thể loại: Ngôn tình đô thị.Edit: kaffesuaTôi luôn là kẻ lạc đường, lạc vào con đường chẳng còn anh nữa.Tôi phải đến tìm con đường nào,...

  • Đông Hạ
    Đông Hạ

    Edit: NấmBeta: Nana.Thể loại: hiện đại, huynh đệ niên thượng, HE.Trình Hạ đã đi theo Trinh Đông nhiều năm từ lúc hắn còn là  một đứa...

  • Vừa Yêu Vừa Sủng - Nãi Hoàng Lưu Tâm
    Vừa Yêu Vừa Sủng - Nãi Hoàng Lưu Tâm

    Thể loại:Ngôn tình, Hiện đại, Cổ đại, H văn, Ngọt sủng, Song xử, HE, Kiếp trước kiếp này, Thanh xuân vườn trường, Thanh mai trúc mã,...

  • Phúc Khí Thần Bộ
    Phúc Khí Thần Bộ

    Editor : Lão Xung TửThể loại: Cổ trang, mỹ công, ngốc thụ, hài.Cổ nhân có câu làm người thì cần có thành tựu vang danh của riêng...

  • Có Biển
    Có Biển

    Thể loại: đam mĩ hiện đại, hiện thực hướng, niên thượng, thụ truy côngNhân vật chính: Thiện Kiều x Diệp Tiểu ThuyềnTình trạng:• Bản...

  • Tâm Manh
    Tâm Manh

    Thể loại: tình cảm, hiện đại, trinh thámĐộ dài: 39 chươngEdit: Cải TrắngBìa: Cải XanhMột câu chuyện tình yêu đan xen những vụ án gây...

  • Tiểu Thanh Mai Phật Hệ
    Tiểu Thanh Mai Phật Hệ

    Tác giả: Nghiên Linh NgọcThể loại: Thanh xuân vườn trườngDịch: Hoa TriêuVăn án:Từ lúc Lý Thanh Nhiễm phát hiện mình xuyên vào một cuốn...

  • Hoàng Tước
    Hoàng Tước

    Thể loại: Cổ đại, HEBìa: JasBiên tập: Nguyệt Vi YênChỉnh sửa: Vũ LinhSở Hi không bao giờ ngờ rằng mới ngày hôm qua thôi Thẩm Tranh vẫn...

  • Hôn Lễ Tháng 3
    Hôn Lễ Tháng 3

    Truyện Hôn Lễ Tháng 3 của tác giả Tào Đình là truyện ngôn tình hiện đại với cái kết thật ấm áp và tốt đẹp cho cả hai. Một cái kết...

  • Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám
    Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám

    Thể loại: hiện đại, ẩm thựcSố chương: chưa hoànnEdit: Meo; Beta: Hằng LêTrong giới ẩm thực không ai không biết tới chuyên gia ẩm thực...

  • A Thiền - Đinh Mặc
    A Thiền - Đinh Mặc

    Tên gốc: 阿禅Truyện: A ThiềnTác giả: Đinh MặcDịch: AsariThể loại: hiện đại, xuyên không thay đổi số phận, hoán đổi nam nữ, vòng lặp,...

  • Không Thể Nào Quên
    Không Thể Nào Quên

    Tác giả: Diệp Tích NgữThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Vườn trường, Oan gia, Đô thị, Học báEditor: tvanahhGiới thiệu:Vào...

  • Tàm Thực
    Tàm Thực

    Thể loại:R18, hắc ám, vặn vẹo biến thái, trọng khẩu vị, đoản ngắn, ngược luyến tình thâm, huyền nghi, bí ẩn, kinh dị, bất luân chi...