Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
Ngà y Quý Nghiêu đăng cÆ¡ thá»i tiết rất tốt, cÅ©ng là ngà y đẹp do Lá»… bá»™ đã chá»n. Trá»i cao trong vắt, gió thu hiu quét sạch mùi máu tanh trong cung khiến nÆ¡i đây sáng bừng lên.Quý Nghiêu và o chá»—, áo Cổn(1) mà u Ä‘en tôn quý, mÅ© miện mưá»i hai chuá»—i ngá»c, y ngồi ở ghế rồng trên cao kia. Dương Hạ Ä‘ang cầm chiếu thư tuyên Ä‘á»c, chất giá»ng nhẹ nhà ng, từ tốn, từng câu từng chữ được Ä‘á»c lên cháºm rãi, rõ rà ng, Ä‘oan chÃnh, nghiêm trang.
(1)Ão Cổn hay còn gá»i là áo Long Cổn, là lá»… phục cá»§a Hoà ng đế
Quý Nghiêu nâng cằm nhìn Dương Hạ. Bên dưới báºc thá»m là bá quan văn võ, Dương Hạ thẳng lưng, những ngón tay mảnh khảnh cầm chiếu thư, vẫn mặc y phục ná»™i thị mà u son như thế, có khác là trên áo thêu mãng xà bốn vuốt và ng, đẹp đẽ mà sắc bén.
Chiếu thư đã được Ä‘á»c xong, Dương Hạ quay ngưá»i lại thì vừa lúc chạm mắt Quý Nghiêu. Hai ngưá»i nhìn nhau. Quý Nghiêu mỉm cưá»i vá»›i hắn, rõ rà ng đã là đế vương rồi những vẫn còn vương lại dáng vẻ thiếu niên, chuá»—i ngá»c trên mÅ© lắc lư, lại hÆ¡i có vẻ dại khá».
Dương Hạ ngẩn ngưá»i nhìn xuống, quỳ ở trước mặt Quý Nghiêu giống như quần thần phÃa dưới.
Tiếng hô dâng lên như thá»§y triá»u.
Báo cáo lên tông miếu, tế trá»i, tân hoà ng đăng cÆ¡ thá»§ tục rưá»m rà , hai ngưá»i báºn rá»™n cả ngà y, đến tối khuya má»›i xong việc.
Và o bên trong Ä‘iện, Quý Nghiêu giÆ¡ tay định tháo mÅ© miện trên đầu xuống, phà n nà n: “Cái nà y nặng quá, suýt thì là m ta gãy cổ.â€
Tiểu ná»™i thị bên cạnh nói nhá»: “Bệ hạ, giá» ngà i là Hoà ng thượng, phải sá»a danh tá»± xưng…â€
Tay Quý Nghiêu gạt gạt chuá»—i ngá»c trên mÅ©, ánh mắt quét sang phÃa tiểu ná»™i thị: “Há»m?â€
Sắc mặt tiểu ná»™i thị trắng bệch, im bặt miệng, quỳ xuống run rẩy nói: “Nô tà i lắm miệng.â€
Quý Nghiêu nhếch môi cưá»i, nhìn Dương Hạ Ä‘ang im lặng đứng má»™t bên, nói: “Thôi, hôm nay không tÃnh toán vá»›i ngươi, xuống Ä‘i.â€
“Công công thì ở lại.â€
Chẳng mấy chốc, kẻ hầu ngưá»i hạ lÅ© lượt kéo ra, trong Ä‘iện láºp tức yên tÄ©nh trở lại.
Quý Nghiêu Ä‘i đến bên gương đồng, mặt gương bóng loáng. Y vụng vá» tháo mÅ© miện xuống. Dương Hạ do dá»± má»™t chút rồi Ä‘i tá»›i đứng phÃa sau Quý Nghiêu, đưa tay lên, thuần thục mà tháo các chuá»—i ngá»c ra.
Quý Nghiêu nhìn Dương Hạ qua mặt gương đồng, nhìn Dương Hạ rồi đột nhiên gá»i hắn: “Dương Hạ.â€
Dương Hạ Ä‘ang cầm chuá»—i ngá»c trên mÅ© miện cá»§a y, mưá»i hai chuá»—i bạch ngá»c sáng lấp lánh, thêm ánh đèn trong cung sáng ngá»i là m ná»n cho là n da hắn trở nên cá»±c trắng, quý giá mà mong manh.
Dương Hạ ngẩng đầu, bất ngá» nhìn thấy ảnh ngược cá»§a hai ngưá»i trong gương.
Trong gương đồng, hai ngưá»i nhìn tháºt gần gÅ©i.
Trong điện yên tĩnh đến lạ, rút đi sự phù hoa, ồn à o ban ngà y, cung đình lộ ra vẻ tối tăm, cô độc.
Không hiểu sao nhưng Quý Nghiêu bỗng hốt hoảng.
Sau khi gặp giấc mÆ¡ ấy, lúc nà o y cÅ©ng sợ hãi, dưá»ng như đây chÃnh là con đưá»ng cuối cùng mà y có thể Ä‘i, cho nên y má»›i không từ thá»§ Ä‘oạn mà đeo bám má»™t ngưá»i có thể cùng mình Ä‘i trên con đưá»ng nà y.
Hiện giỠđã toại nguyện rồi.
Quý Nghiêu nghĩ, y không phải kẻ cô đơn nữa.
Dương Hạ cũng hơi hốt hoảng, trước khi Quý Nghiêu và o chỗ, Khâm thiên giám đưa niên hiệu lên, tân đế đăng cơ, đương nhiên phải đổi niên hiệu.
Giữa má»™t loạt những cái tên, chói lên má»™t dòng – Trưá»ng Hi.
Dương Hạ chết ở triá»u đại Trưá»ng Hi.
Ngón tay Quý Nghiêu trượt trên mấy chiếc thẻ tên, khó khăn lắm má»›i dừng ở hai chữ “Trưá»ng Hiâ€. Mà mắt Dương Hạ giáºt giáºt, nắm lấy tay Quý Nghiêu, nói: “Trưá»ng Hi mang Ä‘iá»m xấu, đổi Ä‘i.â€
Lần đầu tiên Dương Hạ có ngữ Ä‘iệu như váºy, Quý Nghiêu liếc hắn má»™t cái, cố ý trêu chá»c: “Niên hiệu ở đây Ä‘á»u do Khâm thiên giám lá»±a chá»n kỹ lưỡng, là m sao mang Ä‘iá»m xấu được?â€
Dương Hạ mÃm môi, Quý Nghiêu cưá»i: “Công công không thÃch à ?â€
Dương Hạ đáp: “Không thÃch.â€
“Công công không thÃch thì bá».†Quý Nghiêu nhón thẻ bà i lên bằng hai ngón tay, ném Ä‘i, há»i: “Công công thÃch cái nà o?â€
Trong lòng Dương Hạ bình tÄ©nh lại, hắn đáp: “Chá»n niên hiệu là chuyện lá»›n, nô tà i há lại có thể là m thay được.â€
Quý Nghiêu mỉm cưá»i, ghé lại bên hắn: “Nà y đâu phải chuyện lá»›n gì, Ä‘au cả đầu.â€
Cuối cùng, chá»n niên hiệu Nguyên Cảnh.
Nguyên Cảnh, không phải Trưá»ng Hi, như là má»™t khởi đầu má»›i.
Quý Nghiêu không cưá»i nữa. Äôi mắt ngưá»i thiếu niên sâu thẳm, rõ rà ng là nhìn gương đồng mà lại như nhìn Dương Hạ. Trái tim Dương Hạ run lên, không nói gì, yên lặng nhìn hai gương mặt trong gương đồng.
Trong phút chốc, dưá»ng như bá»n há» nhìn thấy những ngưá»i đã chết trong tay mình ở trong góc tối nhìn chằm chằm và o hai ngưá»i.
Không ai rá»i mắt Ä‘i.
Ngôi Hoà ng đế cá»§a Quý Nghiêu đổi bằng thi thể. Mấy năm nay bá»n há» bà y mưu cÅ©ng chỉ vì ngôi vị nà y, lo lắng hết lòng, sống trên băng má»ng, tháºn trá»ng vô cùng.
Nhưng hôm nay, khi đã ngồi vững và ng rồi, đại cục đã định thì lại thấy hÆ¡i buồn bã, má» mịt. Con đưá»ng phÃa trước như phá»§ sương mù khiến ngưá»i ta không rõ phương hướng, không biết Ä‘i đâu vỠđâu.
Quý Nghiêu đột nhiên nắm lấy cổ tay Dương Hạ, nắm tháºt chặt, kéo lại mà ôm chầm lấy eo hắn. Y như đứa nhá» sợ hãi, chôn mặt trên ngưá»i Dương Hạ. Dương Hạ giáºt mình, tay cứng Ä‘á», mấy chuá»—i ngá»c chạm nhau vang lên tiếng va Ä‘áºp.
Trong Ä‘iện yên lặng như chết. Tẩm Ä‘iện Äế vương bà i trà không gì không có, diện tÃch rá»™ng lá»›n nhưng lại cà ng là m nổi báºt vẻ trống trải.
Dương Hạ đặt mũ miện lên trên bà n, bất tri bất giác nghĩ, Quý Nghiêu cũng sẽ sợ hãi ư?
Hắn thấy buồn cưá»i, Quý Nghiêu tuổi còn nhá» mà lòng dạ đã như váºy, lừa gạt tất cả má»i ngưá»i, hà nh thÃch vua, giết ngưá»i thân, không kiêng nể gì, vừa ác vừa tà n nhẫn, ngưá»i như váºy sẽ biết sợ ư?
Nhưng Dương Hạ bất chợt cảm thấy tháºt mệt má»i. CÆ¡n mệt má»i nà y thổi quét qua thần kinh Ä‘ang căng như dây đà n cá»§a hắn, như má»™t tráºn đại hồng thá»§y khiến tay hắn như nhÅ©n ra. Má»™t lát sau, Dương Hạ nhẹ nhà ng khoác lên vai Quý Nghiêu, cố gắng không lá»™ ra má»™t chút yếu Ä‘uối nà o.
Sau, Quý Hoà n được an táng tại lăng vua.
Ngay khi chuông báo tang vang lên, Trần Uyển Uyển cắt cổ tay, dùng dao mà Quý Hoà n hay sá» dụng để Ä‘iêu khắc mà cắt. Khi ná»™i thị phát hiện thì đã không cứu được nữa, máu nhuá»™m đỠchăn gối. Nà ng mặc đồ trắng, vẻ mặt thanh thản, khóe miệng cong cong, ngây thÆ¡ mà kiên định, dưá»ng như chuẩn bị tá»›i má»™t buổi hẹn lãng mạn.
VỠsau, Quý Nghiêu quyết đoán nói để cho chị dâu nhỠhợp táng với Hoà ng huynh đi.
Quần thần ầm ầm phản đối, à o à o quỳ xuống.
Quý Nghiêu báºt cưá»i, há»i: “Sao? Ai muốn tuẫn táng vá»›i Hoà ng huynh cứ việc quỳ, quỳ chừng ba ngà y ta thà nh toà n cho các ngươi.â€
Dứt lá»i, Cẩm y vệ đứng bên cạnh đồng loạt rút Ä‘ao ra, mặt lạnh như Diêm Vương, cá»±c kỳ có tÃnh uy hiếp.
Quý Nghiêu cứng đầu quái đản, là m việc không câu nệ lá»… pháp, dám đè ép tiếng phản đối cá»§a triá»u thần xuống.
Trần Uyển Uyển được đặc biệt dùng thân pháºn Quý nhân hợp táng vá»›i Quý Hoà n.
Quý Nghiêu lại gá»i má»™t tiếng, Dương Hạ.
Dương Hạ nhìn xuống, cúi đầu mà đáp Quý Nghiêu.
Äèn cung đình lay động, ánh nến Ä‘an nhau.
Quý Nghiêu như con thú con mà cá» Dương Hạ, hÆ¡i thở nhẹ nhà ng nhưng siết eo Dương Hạ như muốn bẻ gãy, dÃnh lên ngưá»i hắn như không muốn xa rá»i: “Dương Hạ Æ¡i.â€
Dương Hạ đứng yên, tay vẫn đặt lên vai Quý Nghiêu, kìm nén áp lá»±c mà đáp đầy thân thiết, hắn nhẹ giá»ng: “Bệ hạ, nô tà i đây.â€
Khiến Quý Nghiêu cảm thấy an tâm ngay láºp tức