Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
TÃn Tắc nghe nói cung Äan Xuyến muốn thêm cháºu than, nghi là Tố Doanh bị lạnh. Vá»™i và ng bá» việc trong tay xuống, y bèn Ä‘i vá» phÃa cung Äan Xuyến, xa xa trông thấy công chúa Phượng Diệp từ trong cung Ä‘i ra má»›i biết thêm cháºu than là bởi vì nà ng ấy tá»›i.Ngưá»i mang theo tin tức tốt thông thưá»ng sẽ không là m má»™t vị khách mang bá»™ dạng âu lo không má»i mà đến. TÃn Tắc nhanh chân Ä‘i và o cung Äan Xuyến, thấy Tố Doanh ngồi bên cạnh bà n viết gì đó. Sau khi viết xong thì cẩn tháºn gấp gá»n, để và o má»™t cái há»™p bạc, lại xé tá» giấy kia Ä‘i. Sau khi nà ng xé thà nh ba mảnh thì đưa cho TÃn Tắc má»™t mảnh, nói: “Anh xem thá» cái nà y Ä‘i.â€
Thì ra là má»™t phong thư. TÃn Tắc cầm má»™t phần ấy và o tay, nói là đêm mồng má»™t Tết Bạch TÃn Mặc đến thà nh Tuyên uống rượu vá»›i Duệ Tuân, từ đó vá» sau Duệ Tuân liá»n bất tỉnh nhân sá»±, không bao lâu thì qua Ä‘á»i. Trên nà y không thấy danh xưng và lạc khoản, TÃn Tắc thấy mà chảy mồ hôi lạnh, không dám há»i nguồn gốc cá»§a bức thư nà y, cà ng không dám há»i nó đã bị mấy ngưá»i nhìn thấy.
“Sao có thể có chuyện thế nà y được?†Y ấm ức nói vì Bạch TÃn Mặc: “Bạch TÃn Mặc đã rÆ¡i và o nước đó, hại chết thứ dân Tuân thì có Ãch lợi gì vá»›i nó?â€
Tố Doanh dưá»ng như không có hứng thú nghiên cứu ý đồ cá»§a Bạch TÃn Mặc, nói tiếp: “Má»™t ngưá»i như váºy lại là con rể hoà ng gia… Cho dù là gia đình bình thưá»ng, con rể giết chết con trai thì cÅ©ng không có chuyện qua loa lấy lệ đâu!†Nà ng dừng má»™t lát, tiếc nuối nói: “Tá»± gây nghiệt. Ta cÅ©ng không quản được việc nà y nữa.†Vừa nói vừa rút trang giấy trong tay TÃn Tắc vá», để và o trong tay áo, lại nhìn sắc trá»i ngoà i cá»a sổ, “Äến lúc tá»›i cung Ngá»c Tiết rồi.â€
TÃn Tắc trÆ¡ mắt nhìn nà ng ra khá»i cung Äan Xuyến. Y nghÄ© thứ nà y nhất định là do Phượng Diệp cầm đến. Phượng Diệp không phải là ngưá»i gặp chuyện thì sẽ thương lượng vá»›i Tố Doanh trước, trước khi nói vá»›i Tố Doanh sợ rằng đã nói cho phụ hoà ng cá»§a nà ng ấy. Chắc tá» Tố Doanh cầm là má»™t phần chép khác mà thôi? Nếu không… sao lại xé mở qua loa như thế? Äến cung Ngá»c Tiết là để thương lượng ná»™i dung trong thư vá»›i hoà ng đế sao?
TÃn Tắc không tin tất cả những thứ viết trên giấy. Nhưng mà không sợ lá»i đồn truyá»n khắp thiên hạ, chỉ sợ thiên hạ Ä‘á»u biết là lá»i đồn, mấy ngưá»i mấu chốt lại bị che Ä‘áºy. Không, không sợ bá»n há» bị che Ä‘áºy, chỉ sợ bá»n há» mang ý định xấu, tình nguyện tin là tháºt…
Lúc y âm thầm lo lắng thì liếc thấy há»™p bạc cá»§a Tố Doanh, chợt nhá»› tá»›i ngà y mai há»™i chùa trong kinh bắt đầu. Trong cung muốn thả mưá»i mấy tên ná»™i quan cung nữ rá»i cung tham dá»±, thứ nhất là để khen ngợi bá»n hỠân cần hầu hạ hoà ng gia, thứ hai là tỠý vui cùng dân. Xưa nay việc nà y vốn chá»n những ngưá»i lão là ng tháºn trá»ng Ä‘i, TÃn Tắc Ä‘oán trong đó có mình.
Trong há»™p bạc quả đúng là để tá» Ä‘iá»u cho phép xuất cung sẽ phân phát và o ngà y mai. TÃn Tắc lá»›n máºt mở ra, quả nhiên thấy trên tỠđầu tiên viết tên cá»§a mình, cÅ©ng đã ấn xong, chỉ là không viết thá»i gian. Y thừa dịp bá»n cung nữ không chú ý, nhanh chóng giấu tá» Ä‘iá»u cho phép và o trong tay áo, vá»™i vã trở lại chá»— mình ở thay quần áo khác, ngá»±a không ngừng vó câu chạy tá»›i cá»a cung.
Cung vệ ngạc nhiên nói: “Cá»a cung sắp khóa rồi, lúc nà y đại nhân lại Ä‘i ra ngoà i?â€
TÃn Tắc trầm mặt nói: “Há»i nhiá»u như váºy là m cái gì? Lẽ nà o tá» Ä‘iá»u cho phép là giả?â€
“Không phải, đương nhiên là tháºt.â€
“Vì sao còn không cho Ä‘i? Là m lỡ thá»i giá», ngươi gánh vác nổi sao?â€
Cung vệ không dám tranh chấp vá»›i y, đà nh cẩn tháºn hÆ¡n, là m thá»§ tục cẩn tháºn tỉ mỉ trên sổ ghi chép rồi má»›i thả cho y Ä‘i qua.
Lần trước TÃn Tắc ra khá»i cung là hÆ¡n má»™t tháng trước, phụng ý chỉ cá»§a hoà ng háºu đến chùa Hoà ng Cá»±c dâng hương. Lần trước vá» nhà cÅ©ng là chuyện tám chÃn năm trước rồi. Lần đó cụt hứng bá» vá» vì cha nên không còn nói chuyện mặt đối mặt nữa. Nhưng mà đưá»ng vá» nhà lại quen thuá»™c hÆ¡n so vá»›i y tưởng.
Cá»a chÃnh cá»§a phá»§ nhà há» Bạch Ä‘ang thay ca, thấy má»™t ngưá»i Ä‘i bá»™ tá»›i, không ai để ý. Ngưá»i ná» lại muốn Ä‘i thẳng và o bên trong, đám ngưá»i giữ cá»a nhao nhao đứng dáºy khá»i bếp lá»a, ngăn y lại. “Tiểu tá» từ đâu tá»›i, không biết đây là chá»— nà o à ?†Nói rồi muốn Ä‘uổi TÃn Tắc Ä‘i.
Äám giữ cá»a đổi ca muá»™n nghe thấy rối loạn, nhao nhao quay đầu lại xem. Má»™t ngưá»i trong đó nháºn ra TÃn Tắc, kêu má»™t tiếng: “Úi, Bạch đại nhân? Còn không và o trong bên báo Ä‘i?†Má»™t gã ngưá»i là m mau chân nghe váºy bước nhanh và o phÃa bên trong.
TÃn Tắc không tÃnh toán vá»›i há», vừa Ä‘i và o trong vừa nói, “Äã không ngồi xe cÅ©ng chẳng ngồi kiệu, chẳng trách bá»n há» không nháºn ra.â€
Äám tôi tá»› sau lưng xem thưá»ng y, “Vệ úy cung Äan Xuyến là hoạn quan à ? Thân thÃch kèm theo cá»§a chúng ta?â€
“Là anh cá»§a phò mã và cáºu ba.†“Thì ra y là cáºu cả. Sau nà y báo và o bên trong chỉ cần nói là ‘Bạch đại nhân cá»§a cung Äan Xuyến’ hoặc ‘Bạch công công’ là được.â€
Mấy năm nay TÃn Tắc ở trong cung, lá»— tai trở nên vô cùng bén. Sau khi toà n bá»™ những lá»i nà y lá»t và o tai, nhiệt cả ngưá»i y vốn nóng vì phải chạy bá»—ng tiêu phân ná»a.
Y vừa đến buồng đứng thì cha y là Thanh Hòa Công đã nhanh chóng xuất hiện. Vóc ngưá»i Thanh Hòa Công cao gầy, bả vai rá»™ng, lưng hÆ¡i còng, râu tóc lÆ¡ thÆ¡ ánh mắt lạnh sắc bén. Lúc không lên tiếng, sá»± nghiêm khắc cá»§a ông ta cà ng khiến ngưá»i khác bị bức bách.
TÃn Tắc hà nh lá»… cá»§a quan, miệng gá»i, “Thanh Hòa Công.†Cha y không có lòng khách sáo vá»›i y, vung tay lên nói, “Bạch công công đến thăm, nhất định có việc.†TÃn Tắc nói lại chuyện Tố Doanh đưa thư cho xem má»™t lần, Thanh Hòa Công không nghÄ© ngợi đã quả quyết, “Việc nà y là vu hãm!â€
TÃn Tắc coi thưá»ng thái độ bảo thá»§ cá»§a ông ta, há»i, “Có phải nên nghe thá» xem TÃn Mặc nói như thế nà o không?â€
“Tôi sẽ không vì chuyện hoang đưá»ng như thế mà chỉ trÃch con trai cá»§a mình.†Thanh Hòa Công cưá»i nhạt nói, “Anh lại cố ý chạy tá»›i nói cho tôi biết những lá»i hoà n toà n không nên dá»… dà ng tin nà y, rốt cuá»™c anh Ä‘ang suy nghÄ© gì đấy?â€
“Ngà i có biết hoà ng đế và hoà ng háºu suy nghÄ© chuyện nà y như thế nà o không?†TÃn Tắc không nhúc nhÃch nhìn cha rồi cụp hai mắt, tà n nhẫn phun ra mấy chữ, “Xuống chiếu hòa ly.â€
“Hoang đưá»ng, là m sao có thể bởi vì lá»i lên án hư vô má» mịt nà y…â€
“Hoang đưá»ng sao? Nếu như TÃn Mặc hoặc TÃn Äoan chết vì tai nạn, ngà i có thể bằng lòng để con gái nhà mình nương nhá» kẻ nghi phạm không?†TÃn Tắc nói, “Hoà ng háºu chÃnh miệng nói vá»›i tôi, ‘Gia đình bình thưá»ng, con rể giết chết con trai cÅ©ng không có chuyện qua loa lấy lệ đâu’. Xin Thanh Hòa Công nói cho ta biết, hoà ng háºu tiết lá»™ là có ý gì? Chồng giết chết anh cả cá»§a vợ thì phải dứt nghÄ©a. Hoà ng gia sẽ để công chúa và kẻ giết chết anh trai ruá»™t cá»§a nà ng sống đến đầu bạc răng long sao?â€
Thanh Hòa Công chán nản gáºt đầu, nói: “Lấy thá»§ Ä‘oạn ép phế háºu chết mà xem thì quả thá»±c là má»™t kẻ giáºu đổ bìm leo, sau khi TÃn Mặc thừa nháºn vu hãm cung biến ngà y mồng tám tháng Chạp, vu oan ngà y cà ng nhiá»u!â€
TÃn Tắc lạnh lùng kéo căng khóe miệng, không cãi cá» vá»›i cha nữa. Tố Doanh thá»±c sá»± không phụ lòng TÃn Mặc, đáng tiếc ở trong mắt cá»§a kẻ không hiểu nà ng thì má»i thứ nà ng là m Ä‘á»u là sai. Dáng vẻ cá»§a TÃn Tắc đã chá»c giáºn Thanh Hòa Công, “Cách anh nhìn tôi là đang bảo vệ hoà ng háºu trong lòng, thầm oán tôi sao?â€
Äúng lúc nà y có ngưá»i gõ cá»a buồng, gá»i tiếng, “Cha.†Thanh Hòa Công cả kinh, chợt trấn định lại nói, “TÃn Mặc và o Ä‘i.â€
Không có ai trách TÃn Mặc nghe trá»™m ở ngoà i cá»a, y dùng cách nà y gia nháºp và o lại tháo gỡ sá»± xấu hổ cá»§a há». TÃn Mặc hà nh lá»… vá»›i anh cả xong, ánh mắt lấp lánh há»i, “Hoà ng háºu tháºt sá»± nói như váºy ư?†TÃn Tắc lại thuáºt lại đầu Ä‘uôi câu chuyện má»™t chữ cÅ©ng không lá»t. Sau khi nghe xong, TÃn Mặc cúi đầu xuống buồn bã nói, “Em luôn cảm thấy sẽ có má»™t ngà y như váºy, đạp vết thương cá»§a hắn lấy được má»™t số thứ nhất định sẽ do nà ng lấy lại…â€
TÃn Tắc vá»™i nói, “Tháºt sá»± là cáºu đầu độc hại chết Duệ Tuân?â€
TÃn Mặc lo lắng nói, “Tể tướng bị đâm ở trong phá»§ em. Không biểu thị vá»›i hắn thì ngay cả Vinh An ở bên trong và toà n bá»™ nhà há» Bạch Ä‘á»u gặp tai ương.â€
“Em đúng là điên rồi!†Má»™t tia hi vá»ng duy nhất trong lòng TÃn Tắc hóa thà nh hư không, hô hấp trở nên dồn dáºp, “Biểu thị, em là m việc nà y là phải Ä‘á»n tÃnh mệnh, là m sao nhà há» Bạch có thể rÅ© sạch can hệ?â€
TÃn Mặc cưá»i nguá»™i lạnh nói, “Anh cả, lúc tể tướng nói muốn em diệt trừ Duệ Tuân thì tÃnh mạng cá»§a em cùng vá»›i Duệ Tuân đã mất rồi. Duệ Tuân nhất định phải bị diệt trừ, còn em, bất kể là có ra tay hay không, nếu đã biết tể tướng sát hại phế thái tá» thì nhất định phải chết. Tể tướng chỉ cho em má»™t cÆ¡ há»™i, để cho em là m và i chuyện cuối cùng vì Vinh An, vì nhà mình thôi.â€
Thanh Hòa Công chợt tát má»™t cái lên trên mặt y, thấp giá»ng gầm lên giáºn dữ, “Cái thằng đốn mạt nà y, gặp phải chuyện lá»›n như váºy, sao mà y dám tá»± chá»§ trương hả?â€
Sau khi chịu đòn, TÃn Mặc không há» oán háºn, quỳ gối trước mặt cha dáºp đầu nói, “Cha nuôi con đến nay, truyá»n dạy đạo xá» thế gần như không há» sÆ¡ hở, đáng tiếc con không thể giữ lòng cẩn tháºn và tôn kÃnh mà là m, luôn sinh ra rắc rối, cuối cùng gây thà nh sai lầm lá»›n. Con không dám phụ lòng nhà há» Bạch, chắc chắn sẽ cho cha má»™t kết cục tìm được lối thoát trong cảnh khốn khó.â€
Thanh Hòa Công buồn thảm nói, “Con còn có thể là m gì khác chứ? Ngay cả cha cÅ©ng không biết phải là m sao cho phải…â€
“Hoà ng háºu nương nương đã cho con má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng.†TÃn Mặc trà n trá» niá»m tin, nói, “Hiện nay anh cả là vệ úy phụ trách canh phòng cung Äan Xuyến, không có duyên cá»› đặc biệt thì sao hoà ng háºu lại cho phép anh rá»i cung Ä‘i chÆ¡i há»™i chùa? Sao lại đặt tá» Ä‘iá»u cho phép ở chá»— có thể chạm tay đến? Äể có thể thuáºn lợi tá»›i báo tin, nên cảm tạ nà ng, có lẽ ngà y mai hoà ng đế sẽ hạ lệnh cho em và Vinh An ly dị. Nhưng đêm nay em có thể biết thì việc nà y chắc chắn sẽ không xảy ra.â€
Y nói xong lại phục lạy TÃn Tắc rồi bảo, “Con đã dốc hết khả năng vì nhà , xin cha chá»› trách. Thấy hoà ng háºu thì thay em tạ Æ¡n nà ng.†Thanh Hòa Công còn Ä‘ang giáºn y, tức giáºn đến mức quay lưng lại. Trong lòng TÃn Tắc có dá»± cảm loáng thoáng nhưng không biết an á»§i em thế nà o, mắt to mở nhìn y bình tÄ©nh rá»i Ä‘i. Sau khi tiếng bước chân cá»§a TÃn Mặc biến mất, y vẫn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn.
Thanh Hòa Công không nhìn thẳng và o TÃn Tắc, vá»™i ho má»™t tiếng nói, “Lúc nà y cá»a cung đã khóa rồi, anh ở lại nhà má»™t đêm Ä‘i.†Phá»ng chừng như sợ TÃn Tắc hiểu lầm, ông ta nói bổ sung, “Chuyến nà y anh vá» nhà không khá»i bị phạt. Chi bằng thương lượng vá»›i ngưá»i nhà xem phải qua cá»a ải khó khăn nà y thế nà o.â€
TÃn Tắc buồn bá»±c không lên tiếng, Thanh Hòa Công vừa nghÄ© đến ná»—i lòng vừa nói, “Lúc tể tướng bị đâm, vợ thằng ba lấy thân ra chắn, bị chết thảm. Tướng gia đã thả thằng ba ra, căn dặn nó thu xếp cẩn tháºn chuyện tang cá»§a Dương thị. Äêm nay có thể gá»i thằng ba cùng nhau bà n bạc.â€
“Dá»±a và o ba ngưá»i chúng ta, có thể cứu vãn Cà n Khôn trong má»™t đêm sao? Mấy ngà y nà y, có lẽ TÃn Mặc đã nghÄ© xong hết rồi. Nó nói sẽ tìm được đưá»ng sáng thì ngà i hãy tin nó Ä‘i.†TÃn Tắc không há» quyến luyến, cáo từ rá»i Ä‘i, chá»n má»™t gian phòng thanh tÄ©nh ở nhà trá» gần nhà .
Y mặc quần áo nằm đến ná»a đêm, cảm giác chẳng là nh trong lòng vẫn chưa tan. Trước cá»a truyá»n tá»›i tiếng bước chân vá»™i và ng, có ngưá»i vừa gấp rút gõ cá»a, vừa lo lắng thấp giá»ng gá»i: “Bạch đại nhân, dáºy mau!†Cảm giác tán loạn bất an trong lòng TÃn Tắc láºp tức tụ thà nh má»™t khối. Y bèn vá»™i và ng đứng lên mở rá»™ng cá»a ra, nhìn thấy ngoà i cá»a là má»™t ngưá»i là m, chÃnh là kẻ đốt đèn lồng đưa y Ä‘i tìm nÆ¡i ngá»§ trá».
“Äã xảy ra chuyện rồi.†Tuổi cá»§a ngưá»i là m không nhá», lúc nói chuyện vẻ mặt lại như thể chưa định thần lại được. TÃn Tắc kéo gã, gần như chạy vá» nhà . Ngưá»i là m già lại nói: “Lão gia ở phá»§ cá»§a phò mã.â€
Từng ngá»n đèn trong Bạch phá»§ được thắp sáng, phÃa trên nhà cá»a chụp má»™t vầng sáng thảm đạm. Phá»§ phò mã bên cạnh đèn Ä‘uốc sáng trưng nhưng lại đắm chìm trong yên tÄ©nh. Ngưá»i ở cá»a thấy là TÃn Tắc tá»›i, vá»™i và ng dẫn y Ä‘i và o.
Hai tay Thanh Hòa Công bấm gối, ngồi ở ngoà i phòng ngá»§ cá»§a TÃn Mặc tá»±a như tượng gá»—. Lúc TÃn Tắc Ä‘i và o, ông ta dưá»ng như hoà n toà n không thấy. Trong phòng ngá»§ truyá»n đến tiếng nói chuyện chợt cao chợt thấp cá»§a công chúa Vinh An và má»™t đám ngưá»i, TÃn Tắc không để ý tá»›i Thanh Hòa Công đã đẩy cá»a Ä‘i và o.
“Là có ý gì?†Vinh An mang khuôn mặt tái nhợt bị má»™t đám ngưá»i bao quanh, hồn xiêu phách lạc há»i. “Chết là có ý gì? Ta không hiểu… Vừa rồi chà ng ấy vẫn yên là nh cÆ¡ mà !â€
TÃn Tắc thấy nà ng ấy nổi giáºn vá»›i Lý thái y, bá»—ng nhiên hiểu ra.
“TÃn Mặc?†TÃn Tắc Ä‘i tá»›i bên giưá»ng, thấy khuôn mặt mỉm cưá»i khi ngá»§ cá»§a em trai. Y sá» gò má cá»§a TÃn Mặc thấy hÆ¡i lạnh.
Lúc TÃn Mặc thừa nháºn đầu độc hại chết Duệ Tuân, TÃn Tắc cÅ©ng muốn há»i y: Äá»™c dược ở đâu? Lúc đó có dá»± cảm nhưng mà y nhịn được không há»i ra, sợ TÃn Mặc vốn không có ý như váºy lại bị y nhắc đến.
Dá»± cảm không phải là má»™t loại phán Ä‘oán sao? Thá»±c ra y rất hiểu TÃn Mặc – y đã ngá» tá»›i TÃn Mặc sẽ là m như váºy.
Nhưng mà y đã nhịn được, không nói bất cứ Ä‘iá»u gì…
“TÃn Mặc…†TÃn Tắc đột nhiên cảm thấy buồn vô cùng. Lần nà y quả nhiên không ly dị – Vinh An trở thà nh quả phụ cá»§a nhà há» Bạch, TÃn Mặc giữ nà ng ấy lại nhà há» Bạch. “Cái nà y gá»i là ‘lối thoát trong cảnh khốn cùng’ sao? TÃn Mặc!†TÃn Tắc đánh má»™t quyá»n và o trên gối cá»§a TÃn Mặc, “Sao em có thể cưá»i được?â€
Có ngưá»i lấy tay đẩy TÃn Tắc sang má»™t bên. TÃn Tắc nhìn lại, là cha cá»§a y – Thanh Hòa Công.
“Nếu như anh không tá»›i…†Mặt Thanh Hòa Công cứng ngắc, ngây ngốc nhìn chằm chằm TÃn Tắc nói, “Nếu như anh không tá»›i thì dù ngà y mai nháºn được thánh chỉ ly dị, TÃn Mặc vẫn có thể sống được. Sống qua ngà y mai, sau nà y cÅ©ng nhất định có thể… Cho bá»n ta má»™t Ãt thá»i gian, nhất định sẽ nghÄ© ra má»™t chá»§ ý. Cho dù không thể toà n thân trở ra, bị giáng chức là m thứ dân cÅ©ng tốt, bị Ä‘i đà y cÅ©ng được, TÃn Mặc sẽ sống. Tại sao anh lại như váºy? Tại sao lại muốn tá»›i cÆ¡ chứ? Anh Ä‘ang giúp ai? Lẽ nà o anh không biết, anh chỉ mang đến cho cái nhà nà y Ä‘iá»u xấu thôi sao?â€
Ông ta loạng choạng Ä‘i tá»›i bên giưá»ng, đột nhiên mất Ä‘i toà n bá»™ sức lá»±c, quỳ phịch xuống. TÃn Tắc do dá»± má»™t chốc, vẫn muốn Ä‘i lên trước nâng ông ta. Nhưng Thanh Hòa Công láºp tức cá»± tuyệt, hÃt má»™t hÆ¡i kiên quyết nói: “Anh vÄ©nh viá»…n đừng bước và o cá»a cái nhà nà y nữa!†Sau khi nói xong ông ta cà ng bất lá»±c, đầu gần như rÅ© đến trước ngá»±c.
TÃn Tắc trông ông ta tóm lấy tay TÃn Mặc không ngừng vuốt ve. “Con tôi, con tôi…†Trước mặt má»i ngưá»i, Thanh Hòa Công già nua già n giụa nước ắt, gà o khóc, “TÃn Mặc, con tôi!â€
Tất cả ngưá»i trong phòng Ä‘á»u trầm mặc, biểu thị tôn kÃnh đối vá»›i sá»± Ä‘au buồn cá»§a ông lão. Vinh An cố gắng há to miệng, lúc ấy dưá»ng như đã quên cách hô hấp. “Rốt cuá»™c là thế nà o?†Nà ng ấy nhìn TÃn Mặc và Thanh Hòa Công, dùng giá»ng như muá»—i kêu nói thầm má»™t câu, che ngá»±c ngồi liệt trên mặt đất.
Äoà n ngưá»i vây quanh Thanh Hòa Công và Vinh An, không còn ai để ý tá»›i TÃn Tắc. Y dùng sức xoay ngưá»i, bước nhanh rá»i khá»i nÆ¡i tháºt đáng buồn ấy.
Tố Doanh đã mơ một cơn ác mộng.
Nà ng mÆ¡ thấy mình chạy đến cung Ngá»c Tiết, dùng giá»ng gần như Ä‘iên cuồng nói vá»›i hoà ng đế: “Xin cho Bạch TÃn Mặc và công chúa Vinh An ly dị!†Sau đó đạt được chiếu thư cá»§a hắn, Tố Doanh không nhịn được mà chỉ và o khuôn mặt á»§ rÅ© cá»§a TÃn Mặc nói: “Coi hôn ước vá»›i ta như trò đùa, nay hôn nhân cá»§a anh cÅ©ng sắp lá»t và o sá»± sắp đặt!†Nhưng trong nháy mắt nà ng liá»n lạnh cả ngưá»i: Là m sao nà ng có thể biểu hiện ngông cuồng ở trước mặt hoà ng đế? Tháºt là đáng sợ! Äây nhất định là má»™t giấc mÆ¡.
Ở trong thực tế, nà ng chắc chắn không thể đưa ra một loại đỠnghị quan báo tư thù.
Nà ng cÅ©ng sẽ không đắc ý vênh váo mà cưá»i to.
Nà ng là ngưá»i an toà n.
Nghĩ đến hai chữ “an toà n†nà y, Tố Doanh đột nhiên cảm giác được nà ng phải trở lại hiện thực.
Trong má»™ng có rất nhiá»u suy nghÄ© vẩn vÆ¡ không thể dá»± tÃnh được. Nhưng mình khống chế hiện thá»±c thì má»›i an toà n.
Suy nghÄ© má»™t lát Tố Doanh liá»n mở mắt, cảnh trong mÆ¡ bị quên Ä‘i ngay. Nà ng xoay ngưá»i, thấy Hiên Nhân nằm ngá»§ say ở giưá»ng bên ngoà i, nhá»› tá»›i tá» giấy mà anh cả nhá» Hiên Nhân mang và o, nói công chúa Phượng Diệp đã phái Phi Long Vệ đến thà nh Tuyên.
Duệ Tuân vừa chết, hai chữ thà nh Tuyên liá»n thay đổi ý nghÄ©a ở trong lòng Tố Doanh. Nhưng vừa nghÄ© tá»›i Duệ Tuân, nà ng lại cảm thấy gặp phải đối thá»§ Ä‘uổi cùng giết táºn thì trên Ä‘á»i nà y sẽ không có má»™t chá»— nà o an toà n cả. Nà ng lẳng lặng Ä‘i qua ngưá»i Hiên Nhân, Ä‘i tá»›i án thư nâng bút viết thư.
Cung nữ trưởng ca trá»±c đêm là Tống Chi Huệ, thấy nà ng đứng dáºy, vá»™i và ng và o há»i cÆ¡ thể Tố Doanh có khá»e hay không, có cần cái gì không. Tố Doanh há»i là lúc nà o rồi, Chi Huệ đáp: “Sắp đến canh năm rồi ạ.†Tố Doanh nói: “Váºy không ngá»§ nữa.†Chi Huệ vá»™i và ng gá»i đám cung nữ hầu hạ rá»a mặt chải đầu, thay quần áo. Lúc quay lại, Tố Doanh đã ngồi trước bà n trang Ä‘iểm, thứ má»›i vừa rồi viết cÅ©ng không còn trên thư án.
Tố Doanh đợi Hiên Nhân rá»a mặt chải đầu xong, lặng lẽ dặn dò cô ấy vừa mở cá»a cung thì ra ngay, không được nán lại ở trên đưá»ng.
Lúc nà y trá»i vẫn còn tối, Tố Doanh tạm thá»i chưa có những chuyện khác liá»n mang há»™p bạc tá»›i, kiểm tra tá» Ä‘iá»u cho phép trong đó. Vừa mở ra xem, nà ng đột nhiên biến sắc: “Ai động và o váºt bên trong?†Chi Huệ thấy tiếng nói và sắc mặt nà ng Ä‘á»u nghiêm khắc, vá»™i vã trả lá»i: “Tụi nô tỳ sao dám tá»± ý động và o há»™p bạc cá»§a nương nương?†Tố Doanh cưá»i nhạt bảo: “Hôm qua lúc đặt và o, tỠđầu tiên rõ rà ng là Bạch TÃn Tắc. Cô nói ta nhá»› lầm sao?â€
Chi Huệ gục đầu xuống, mÃm chặt môi không dám chống đối nà ng. Tố Doanh lại lấy tất cả tá» Ä‘iá»u cho phép trong há»™p ra xem má»™t lần há»i: “Bạch TÃn Tắc ở đâu?†Lúc nà y Chi Huệ má»›i bạo gan nói: “Ban đêm không dám quấy nhiá»…u nương nương nghỉ ngÆ¡i, chưa dám bẩm báo. Môn đốc cá»a cung phÃa bắc sai ngưá»i truyá»n má»™t tin tức… nói là đêm qua Bạch đại nhân quanh quẩn ở bên ngoà i cá»a cung phÃa bắc.â€
Tố Doanh dưá»ng như vẫn chưa kinh ngạc, há»i: “Giá» thì thế nà o?â€
“Môn đốc nháºn ra y, mặc dù không dám để y và o nhưng cÅ©ng không tiện để mặc y chịu lạnh ở bên ngoà i. Bởi váºy má»›i đến há»i thăm, Bạch đại nhân Ä‘i ra ngoà i có phải là m việc vì nương nương hay không, nương nương có sắp xếp gì không.â€
“Y là m việc cho ta.†Tố Doanh liếc xéo Chi Huệ, lạnh như băng nói, “Cô phải chá» tá»›i khi Vệ úy chết cóng ở bên ngoà i cá»a cung phÃa Bắc má»›i nói việc nà y cho ta biết đúng không?â€
Chi Huệ vá»™i và ng quỳ xuống nói: “Nô tỳ thá»±c sá»± không dám là m chá»§ đáp lại, lại không dám kinh động nương nương. Nô tỳ nghÄ©, nếu môn đốc cung phÃa Bắc đã nháºn ra Bạch đại nhân thì sẽ không ngồi xem mặc kệ. Cho nên…†Cô ấy nói nghe xong nghe thấy tiếng trống canh năm vang dá»™i trong cung, vá»™i và ng nói: “Nô tỳ Ä‘i nghênh đón Bạch đại nhân ngay.â€
Tố Doanh lại nói: “Bảo y láºp tức đến gặp ta.†Chi Huệ được nà ng dặn dò, bước nhanh Ä‘i là m.
Tố Doanh vẫn tá» vẻ như thưá»ng đến cung Ngá»c Tiết chà o buổi sá»›m, lúc quay lại cung Äan Xuyến, chỉ thấy má»™t mình Chi Huệ quỳ đợi nà ng. Tố Doanh cau mà y nói: “Sao chỉ có má»™t mình cô? Bạch TÃn Tắc đâu?â€
Chi Huệ ấp a ấp úng nói: “Äợi lúc nô tỳ Ä‘i tá»›i cá»a cung phÃa bắc, Bạch đại nhân đã và o cá»a, trở vá» chá»— ở cá»§a mình lâu rồi. Nô tỳ lại Ä‘i và o trong đó gá»i y. Nhưng bất kể nô tỳ nói cái gì, y Ä‘á»u như không nghe thấy… Sau đó lại có mấy ngưá»i Ä‘i qua, ai cÅ©ng không lay động được y. Äến giá» y vẫn còn ngồi đỠra ở đó.â€
Tố Doanh vốn sắp nổi giáºn, nghe lá»i cá»§a Chi Huệ xong, nà ng lại hòa hoãn thần sắc, hiếu kỳ bảo: “Thưá»ng ngà y y không phải là ngưá»i như thế.†Suy nghÄ© má»™t lúc thì còn nói: “Ta qua xem thá».†Thế là dặn dò chuẩn bị lò sưởi bụng và áo choà ng tuyết.
Hoà ng háºu không nên tùy ý Ä‘i tá»›i chá»— ở cá»§a cấm vệ nhưng TÃn Tắc là hoạn quan, thân pháºn lại không như cấm vệ bình thưá»ng. Nữ quan bên cạnh Tố Doanh khuyên nhá»§ và i câu, suy cho cùng thì cÅ©ng biết tÃnh nết cá»§a Tố Doanh, không hết lòng khuyên can mà chỉ truyá»n lệnh xuống quét dá»n đưá»ng, lệnh cho đám cấm vệ ngưá»i nà o ngưá»i nấy ở yên trong phòng không được ra và o.
Sắc trá»i đã tối, dá»c đưá»ng Ä‘i quả nhiên Tố Doanh không thấy má»™t bóng ngưá»i. Trong phòng TÃn Tắc sáng đèn, nà ng dừng lại nghe động tÄ©nh trong phòng nhưng không nghe được bất kỳ âm thanh gì. Cung nữ đẩy cá»a ra cho nà ng, lạnh lùng nói: “Bạch TÃn Tắc, vì sao không quỳ đón nương nương?†Tố Doanh dùng tay ra hiệu ngăn cung nữ lại, tá»± mình Ä‘i và o phòng.
TÃn Tắc ngồi dưới đất rất tùy ý, đưa lưng vá» phÃa Tố Doanh.
Tố Doanh không trách cứ y, trông bóng lưng y, nhìn má»™t hồi má»›i nhá» giá»ng nói: â€œÄÆ°á»ng đưá»ng là vệ úy cá»§a cung Äan Xuyến lại má»™t mình trốn ở trong phòng khóc! Äể ngưá»i ta biết được thì chẳng phải sẽ cưá»i đến rụng răng?â€
TÃn Tắc vốn chỉ lặng lẽ rÆ¡i lệ, vừa bị nà ng nói, y lại nghẹn ngà o má»™t tiếng, không kiá»m chế được nữa khóc nức nở: “Nương nương, TÃn Mặc chết rồi.â€
Tố Doanh vừa nghe thì cứng ngưá»i tại chá»—, má»™t lát sau má»›i nhẹ nhà ng há»i: “Anh nói cái gì đó?â€
TÃn Tắc cố gắng lau Ä‘i nước mắt già n giụa, cố gắng là m cho giá»ng nói bình tÄ©nh lại: “TÃn Mặc chết rồi. Äêm qua, nó uống thuốc độc tá»± sát.â€
“Anh vì chuyện nà y mà tá»± ý rá»i cung?â€
“Không phải.†TÃn Tắc nói, “Là bởi vì tôi Ä‘i nên nó má»›i chết.â€
Tố Doanh không để ý nghiêng mặt sang má»™t bên. Tuy TÃn Tắc Ä‘au lòng nhưng không há»—n loạn. Loại phản ứng nà y cá»§a Tố Doanh khiến trong lòng y hiện lên sá»± lạnh lẽo, bá»—ng bừng tỉnh, cưá»i khổ nói: “Thì ra…â€
“Anh muốn nói cái gì?†Tố Doanh từ tốn há»i.
TÃn Tắc Ä‘au buồn nói: “Thì ra ngưá»i hiểu rõ tôi nhất là nương nương.†Nà ng biết y sẽ để ý mà đi gặp TÃn Mặc. Không có lá»i nói không rõ ý nghÄ©a cá»§a nà ng thì y không biết hoà ng gia má»™t lòng muốn TÃn Mặc và Vinh An ly dị. Không có nà ng để lại tá» Ä‘iá»u cho phép thì y cÅ©ng sẽ không vá» nhà , sẽ không nhắn nhá»§ lá»i như thể ám chỉ cá»§a nà ng vá»›i ngưá»i nhà .
Phản ứng sau khi nghe thấy tin tức cá»§a TÃn Mặc không khó để suy Ä‘oán – y đã bị ép đến đưá»ng cùng, bất kể như thế nà o cÅ©ng không thể mất Ä‘i cô công chúa đã vắt óc tìm kế để lấy được nữa. Y lấy cô công chúa nà y không phải vì mình, y lấy vì nhà há» Bạch.
Không ai có thể khiến Vinh An li dị vá»›i má»™t ngưá»i chết. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, việc nà y cÅ©ng chỉ có thể giữ nà ng ấy hai mươi bảy tháng, nhưng sau khi túc trá»±c bên linh cữu chấm dứt thì lại là cảnh tượng má»›i, có lẽ nhà há» Bạch đã vượt qua thá»i khắc khó khăn nhất.
“Thì ra, TÃn Mặc hiểu nương nương hÆ¡n tôi.†TÃn Tắc hắng giá»ng má»™t cái, tâm trạng giống như cÅ©ng dần dần bình ổn lại, “Nó nói thần có thể vá» nhà báo tin thì phải cảm tạ nương nương.†Miệng Tố Doanh ngáºm chặt, nói không nên lá»i.
TÃn Tắc còn nói: “TÃn Mặc muốn tôi nói lá»i cảm tạ nương nương thay nó.†Tố Doanh láºp tức nói ngắn ngá»§i: “Anh nói láo.â€
“Thần không dám dối gạt nương nương.â€
“Anh nói lá»i nà y là để cho ta cảm thấy là ta ép y chết, vì váºy nên thẹn vá»›i y sao?†Tố Doanh nói xong rất nhanh. Vừa má»›i xấu hổ ở trong lòng, chẳng lẽ không phải sao? Nguồn cÆ¡n má»i chuyện chÃnh là vì biểu hiện cá»§a nà ng!
Äối mặt vá»›i chỉ trÃch dồn dáºp cá»§a Tố Doanh, TÃn Tắc trầm mặc khoảnh khắc, nói: “Ngưá»i thẹn vá»›i nó là tôi.â€
Rõ rà ng cảm thấy tất cả những gì TÃn Mặc phải gánh vác Ä‘á»u do y là m liên lụy. Nhưng sâu trong lòng lại âm hiểm đố kị tất cả những gì TÃn Mặc lấy được… Là y lá»±a chá»n tin tưởng hoà ng gia muốn TÃn Mặc ly dị, cÅ©ng là y lá»±a chá»n không ngăn TÃn Mặc lại, nói vá»›i mình rằng TÃn Mặc sống quá cá»±c khổ, không ngừng dao động ở trong cung đình, đắc tá»™i tất cả thế lá»±c, bị vu oan tá»™i nặng – tá»™i chết là giải thoát duy nhất cá»§a y.
“Thá»±c ra là tôi muốn nhìn thấy nó mất Ä‘i tất cả, tháºm chà muốn Ä‘Ãch thân cướp Ä‘oạt tất cả cá»§a nó mà thôi!†Y nói rồi chôn mặt và o giữa đầu gối lại khóc lên, “Cả Ä‘á»i nó có lá»—i vá»›i rất nhiá»u ngưá»i. Còn tôi lại có lá»—i vá»›i nó cả má»™t Ä‘á»i.â€
Tố Doanh bá»—ng nhiên cảm giác không phải sợ hãi nữa. Nà ng mặc cho y khóc má»™t tráºn, đứng lên nghiêm mặt nói: “Ở chá»— nà y, ở trước mặt ta, anh là vệ úy cá»§a cung Äan Xuyến. Sao có thể để má»™t kẻ khóc sướt mướt bảo vệ tÃnh mạng ta? Anh liá»u mình đổi lấy chức vệ úy cá»§a cung Äan Xuyến, lại muốn chôn vùi trong nước mắt sao? Muốn khóc thì vá» nhà há» Bạch mà khóc.†Nà ng thở dà i, nói, “Nhà anh liên tục gặp bất hạnh, cho phép anh trở vá» lo liệu tang sá»±.â€
TÃn Tắc thuáºn theo đứng lên, khom ngưá»i tháºt sâu nói vá»›i Tố Doanh: “Äa tạ nương nương thương xót. Nhưng thần đã từng nói vá»›i nương nương rồi, cung đình má»›i là nhà cá»§a thần. Thần sẽ không rá»i khá»i nhà .â€
“Anh…†Lông mà y Tố Doanh khẽ rung động, nói, “Cha anh đã lá»›n tuổi, anh vá» táºn hiếu Ä‘i.â€
Nhắc tá»›i Thanh Hòa Công, giá»ng Ä‘iệu TÃn Tắc lãnh đạm Ä‘i: “Nương nương, tôi đã là má»™t đứa trẻ mồ côi từ lâu rồi.â€
Tố Doanh không hiểu nhìn khuôn mặt trà n đầy nước mắt cá»§a y, nở má»™t nụ cưá»i tá»± giá»…u: “Ở trong căn nhà như váºy, biến thà nh má»™t đứa bé là m sai chuyện, bị ngưá»i khác lạnh nhạt đã đáng sợ lắm rồi. Nếu như lại mất Ä‘i cả nhà thì ở trong cung phải đối mặt vá»›i bao nhiêu chuyện đáng sợ nữa, quả thá»±c không cách nà o tưởng tượng nổi.â€
Y cúi đầu buồn bã nói: “Muốn là m và i chuyện để liên hệ giữa tôi và cha không thể cắt đứt. Nhưng cà ng ná»— lá»±c thì cà ng e ngại, cà ng cảm giác rằng tôi đã là má»™t đứa trẻ mồ côi không ai quan tâm từ lâu. Cuối cùng bây giá», ngay cả lừa gạt mình cÅ©ng không cần thiết nữa.â€
Lá»i nói nà y là m cho Tố Doanh nháy mắt cảm động lây. Nà ng há miệng nhưng không nghÄ© ra lá»i lẽ thÃch hợp. Vừa may cung nữ ngoà i cá»a thông báo: “Thánh thượng cho đòi, má»i nương nương mau đến cung Ngá»c Tiết.â€
Tố Doanh vá»— vai TÃn Tắc tá» vẻ an á»§i rồi Ä‘i ra ngoà i.
Trong lòng TÃn Tắc còn có má»™t Ä‘iểm khả nghi, lá»›n máºt há»i: “Tối hôm qua nương nương đến cung Ngá»c Tiết có liên quan đến TÃn Mặc không?â€
Tố Doanh vịn khung cá»a, quay đầu buồn bã cưá»i: “Tối hôm qua và cả sáng nay, thánh thượng vẫn luôn mê man. Ta chẳng nói gì vá»›i ngưá»i cả!†Nà ng dừng lại khoảnh khắc, tiếc nuối nói, “Cho dù thánh thượng tỉnh, chuyện ta muốn nói vá»›i ngưá»i cÅ©ng chỉ là cầu xin ngưá»i đón hoà ng tôn trở lại trong cung mà thôi.â€
Thân thể TÃn Tắc lảo đảo.
“Có đôi khi trong lòng ta cÅ©ng sẽ có ý nghÄ© ác độc, và dụ như lần nà y, ta muốn má»—i ngưá»i Ä‘á»u biết Bạch TÃn Mặc đã là m những chuyện xấu cỡ nà o, nhất là để cho ngưá»i anh cả yêu thương anh ta biết. Ta sẽ âm thầm kỳ vá»ng chuyện nà y có thể truyá»n ra, thánh thượng hạ chiếu lệnh cho anh ta và Vinh An ly dị… Thỉnh thoảng ta không khắc chế nổi bản thân, biểu lá»™ tình cảm ra.†Tố Doanh nói, “TÃn Tắc, anh quá hiểu quan sát ta nhưng lại không đủ hiểu ta. Ta sẽ không thá»±c sá»± nhúng tay và o đâu!â€
TÃn Tắc trông nà ng, trong đầu trống rá»—ng.
Thanh Hà Công, TÃn Mặc và má»i ngưá»i nhà há» Bạch, bá»n há» vẫn luôn Ä‘ang e sợ. Từ khi cô gái bị từ hôn trở thà nh hoà ng háºu, bá»n há» vẫn âm thầm đỠphòng nà ng, rất sợ nà ng ghi thù lúc trước, lần sau sẽ rút cá»§i dưới đáy nồi để trả thù. Lần nà y thá»±c sá»± rất giống báo thù trong tưởng tượng cá»§a bá»n há». Ngay cả TÃn Tắc và o thá»i khắc ấy cÅ©ng đã quên, giá trị báo thù thua xa việc giữ gìn danh dá»± hiá»n lương thục đức, lòng dạ rá»™ng rãi cá»§a hoà ng háºu. Má»™t ngưá»i hoà ng háºu thưá»ng sẽ không đối phó vá»›i kẻ thù cá»§a nà ng mà má»i ngưá»i Ä‘á»u biết. Nà ng luôn luôn có thể mở to đôi mắt vô tá»™i mà thương hại nhìn những kẻ lo sợ nà ng tá»± loạn.
TÃn Tắc thở tháºt dà i: Chỉ có ngưá»i ở vị trà cao má»›i có ưu thế có thể khiến ngưá»i ta hoảng loạn nà y. Bất giác, nà ng đã lại há»c được tuyệt kỹ bình chân như vại cá»§a hoà ng đế rồi!