Bỏ Ta Còn Ai

Chương 47: Ám sát

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Minh Đang thấy người đi đến, giọng điệu buông lỏng, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt: “A Tiêu, ngươi tới quá chậm.”

Nàng quen hắn lâu như vậy nhưng đến hôm nay mới thấy hắn thuận mắt nhất.

Hai kẻ kia thấy Lý Tiêu khí thế bất phàm, sau lưng còn có mấy tùy tùng, trong lòng rất hoảng loạn: “Cô nương, vị công tử này là ca ca của cô sao?”

Minh Đang cười hề hề như tên trộm : “Là chất nhi của ta.” Giọng nói vô cùng hùng hồn.

Lời của nàng vừa được nói ra, đầu Lý Tiêu đầy hắc tuyến, khóe miệng co giật.

“Cô nương còn trẻ như vậy đã có chất nhi?” Tên côn đồ kia thật không biết nhìn tình hình, không biết nhân cơ hội này mà bỏ trốn, còn khoa trương há to mồm: “Không phải cô nương đang gạt ta chứ?”

Trong lòng Lý Tiêu đang khó chịu, hắn không thể làm gì đối với Minh Đang, nhưng đối với kẻ khác hắn không cần thế.

Mắt ra hiệu một cái, thị vệ phía sau liền đánh ra một chưởng khiến cho hai kẻ kia nằm rạp trên mặt đất.

Toàn bộ hiện trường xôn xao, tất cả mọi người đều trốn ở chỗ an toàn, ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm về phía bọn họ.

“Giết người, cứu mạng.” Hai kẻ kia choáng váng đầu óc một lúc lâu mới kêu to: “Cứu mạng a.”

“Còn nói lung tung nữa thì ta sẽ cắt đầu lưỡi của các ngươi đó.” Trong lòng Lý Tiêu vẫn chưa hết giận, nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm vào bọn họ: “Dám đi lừa gạt thiếu nữ ngu ngốc, các ngươi chán sống rồi hả?”

Tuyệt đối là uy hiếp! Uy hiếp rõ rành rành!

“Chúng ta cũng chỉ có ý tốt muốn mời vị cô nương này vào đại tửu lâu sang trọng ăn cơm thôi.” Trong lòng bọn họ không ngừng kêu thầm không may, vốn định kiếm một chuyến. lại bị đá phải cái thiết bản. Sớm biết như vậy, có đánh chết bọn họ cũng không dám trêu chọc vị sát tinh này. (thiết bản: bàn sắt, vật phẳng được làm bằng sắt)

“Nói bậy, nàng còn cần người khác mời?”

Tên xui xẻo nằm trên mặt đất phản bác lại: “Nàng không có tiền, đến mười văn tiền hai bát tào phớ cũng do chúng ta trả.”

Bọn họ thật đáng thương, không có kiếm được thứ gì tốt lại còn phải bỏ ra mất mười văn tiền.

“Loại mắt chó mù của các ngươi, đường đường là tiểu thư thế gia, sao không thể lấy ra được chút tiền ấy?” Lý Tiêu mắng chửi hăng say, có ý chửi cây dâu mà mắng cây hòe: “Các ngươi mở to mắt ra mà nhìn, bất cứ đồ trang sức nào trên người của nàng đều không phải là món đồ trên trăm lượng bạc, làm sao còn cần người khác trả bạc giúp nàng.”

Minh Đang nghe mấy lời này của Tấn Vương thì cảm thấy có gì đó không được tự nhiên. Hắn ta đang giúp nàng mắng chửi người hay đang mắng nàng?

“Tiểu nhân thực sự không lừa gạt ngài….” Thanh âm tên côn đồ run rẩy, run đến mức không nói được nên câu.

Minh Đang thấy bọn chúng sợ hãi nằm trên mặt đất không dám nhúc nhích, liền nổi lên lòng trắc ẩn: “Thôi, tha cho bọn chúng đi đi, ta cũng không bị tổn hại gì?”

Hơn nữa nàng còn ngầm động tay chân trên người của bọn chúng, đoán rằng bọn chúng sống không bằng chết cả tháng sau. Một ngày không ngủ được có thể sẽ không bị làm sao, nhưng một tháng không thể ngủ được thì……việc đó rất đáng để chờ mong.

“Cút” cặp mắt Lý Tiêu trừng trừng, khí thế bức người.

Hai người kia sợ đến mức tè ra khỏi quần, mau chòng bò từ mắt đất lên, bỏ chạy nhanh như làn khói, ngay cả đầu cũng không dám ngoái lại đằng sau.

Minh Đang cần thận liếc nhìn Tấn vương mấy lần, vô cùng khẳng định rằng hắn ta đang giận mình, cố nặn ra một nụ cười lấy lòng: “Hương vị tào phớ nơi này cũng không tệ, ngươi có muốn thử một lần hay không?”

Sao lại cho nàng sắc mặt vậy, nàng cũng không phải cố ý. Ai muốn mình bị chen lạc một mình đây?

“Còn ăn?” Lý Tiêu lướt mắt quét trên người của nàng, sắc mắt không mang chút thiện ý: “Ngươi chạy mất hút, không thấy bóng dáng đâu dọa chúng ta sợ hãi, thúc thúc gần như phát điên.” Nhớ tới sắc mặt lúc đó của hoàng thúc trắng bệch như tờ giấy, trong lòng hắn ta không dành lòng vô cùng.

Thử nghĩ xem, một nữ tử mới có mười bốn tuổi bị lạc đến một địa phương xa lạ thì mọi chuyện cũng có thể phát sinh. Có thể không nóng nảy đến mức nổi nóng sao? Lúc đó hoàng thúc liền huy động hết tất cả mọi người đi tìm kiếm manh mối. Ngay cả một vương gia như hắn ta cũng phải bỏ qua mặt mũi, tự mình mang theo người để đi tìm. Chỉ vì muốn tìm nàng sớm chút nào, hoàng thúc sẽ sớm an tâm lúc đó.

Trong lòng Minh Đang đau nhói, sắc mặt chuyển sang trắng bệch, không kịp để ý những thứ khác, gấp gáp hỏi: “Hắn không sao chứ? Những người khác đâu hết rồi?”

“Tất cả chúng ta đều tản ra chung quanh để tìm ngươi.” Lý Tiêu nói qua tình huống: “Ngược lại, ta tìm được ngươi trước, mau trở về với ta.”

“Kia đi thôi, đừng để hắn phải lo lắng.” Minh Đang lo lắng cho Vân Lam, nói xong liễn ra khỏi tiệm đầu tiên.

Lý Tiêu nhìn bóng lưng là của nàng lúc lâu, đuổi theo: “Minh cô nương, nói thật ngươi có ý với hoàng thúc không?” Lời này nói xong, hắn ta nhin đó chút hối hận. Hỏi lời này cũng như không.

Minh Đang tức giận, ánh mắt đảo qua hắn: “Chuyện như vậy không cần phải phải nói cho ngươi.”

Kiểu người gì vậy? Tự nhiên đi hỏi chuyện như vậy? Chuyện riêng của hai người, không cần phải giải thích với bất cứ kẻ nào.

“Ta không có ý mạo phạm ngươi.” Lý Tiêu bất đắc dĩ giải thích: “Nhưng người cũng nên biết rõ tình trạng sức khỏe của thúc thúc ta đi, thật sự ta vô cùng…..”

Cũng không phải hắn ta thích để ý đến chuyện tình yêu, hắn chỉ thấy tình cảm thắm thiết mà thúc thúc dành cho nàng, nhưng không thấy nàng có chút tình cảm gì. Chỉ thấy nha đầu này tùy hứng làm bậy, có chút được sủng mà kiêu.

Minh Đang nghe hiểu được ý tứ của Tấn Vương, yên lặng trong chốc lát: “Hắn là người ta để ý nhất.”

Vốn đang giận giữ, nghe được giải thích của hăn sta liền bình tĩnh lại. Dù sao hắn ta thực sự quan tâm đến Vân Lam, hai người đều cố chung mục tiêu là quan tâm đến một người, cảm giác thân cận không ít.”

Lý Tiêu không hề che giấu sự quan tâm với Vân Lam, còn nhiều hơn cả sự quan tâm của nàng, trong lòng nàng cực kỳ yên lòng.

“Vậy thì tốt” Lý Tiêu gật đầu một cái: “Ngàn vạn đừng làm tổn thương đến hắn, trên thế gian này, chỉ có mình ngươi có khả năng này.”

Lời của nàng ngắn gọn nhưng vô cùng chân thành, thẳng thắn.

Trải qua một loạt chuyện vừa rồi, Minh Đang bỏ rất nhiều địch ý với hắn ta, cười híp mắt nhạo báng: “Tình cảm chú cháu các ngươi thật tốt, ta vẫn cho rằng trong lòng ngươi chỉ có quyền thế.”

Lý Tiêu lườm nàng một cái: “Chỉ bằng một góc nhỏ của Từ phủ mà ngươi cứ thế phán định? Rất khinh suất? Ta chưa từng đắc tội với ngươi.”

“Ban đầu, ngươi khá lịch sự đối với ta, nhưng mà sợ rằng lúc đó ngươi đang cân nhắc được mất trong lòng?” Theo bản năng, Minh Đang coi Tấn Vương là người của mình, nói chuyện cũng thẳng thắn tự tại hơn nhiều: “Đối với Minh Tuệ, ngươi cũng không có bao nhiêu chân tình thật lòng.”

Nói thật, chưa bao giờ Lý Tiêu gặp qua người nói chuyện thẳng thắn như nàng: “Từ trước đến này, ngươi với nàng ta không hợp nhau, chẳng nhẽ vì nàng ta gây nhiều tổn thương bất công với ngươi sao?”

Lời này trực tiếp thừa nhận lời của Minh Đang, lý do hắn cười Minh Tuệ phần lớn là vì suy tính chính trị.

“Cái đó không liên quan đến ta, không phải chuyện của ta.” Minh Đang bĩu môi, nàng không có chút tình tỷ muội nào với Minh Tuệ, nàng không có hứng thú bất bình thay nàng ta: “Ta chỉ muốn nói ra sự thật ta thấy thôi.”

Chuyện giữa phu thê bọn họ, người khác muốn quản cũng không quản được.

Lý Tiêu phản bác cùng trào phúng lại: “Ngươi biết không? Sống quá tỉnh táo sẽ rất khổ cực, làm người thì nên nhắm một mắt, mở một mắt.”

“Ta cũng muốn làm người hồ đồ, nhưng đáng tiếc….” Lời còn chưa dứt thì bị cắt đứt vì một chuyện ngoài ý muốn.

“Giao mạng ra đây.” Một tiếng kêu như tiếng sét vang lên, cùng lúc đó có mấy người áo đen từ trong đám người chui ra, tay cầm lưỡi đao sắc bén xông thẳng vào nhóm người bọn họ. Mũi kiếm sáng loáng tỏa ra hàn khí lạnh lẽo.

Nhất thời, cả con đường căng thẳng, khẩn trương như dây cung, những người đi đường đang thỏa mái dạo phố liền hét ầm lên, chạy trốn theo bốn phía.

Bọn thị vệ liều mạng tách đám người đang chạy trốn để chen đến cho hai người Minh Đang, nhưng tình hình lúc này đang rất rối loạn, bọn họ không có cách nào đi được.

Ngược lại Lý Tiêu không có chút sợ hãi, vẻ mặt bình tĩnh. Hắn rút thanh nhuyễn kiếm từ bên hông ra, thân kiếm hàn quang bắn ra bốn phía, cho thấy đây là một thanh bảo kiếm. ‘keng’ một tiếng, đao kiếm đụng vào nhau, đao của đối phương như một sợi mì bị cắt thành hai khúc.

Thích khách ngẩn người, nhìn đoạn kiếm trong tay mà không dám tin vào mắt mình, hành động càng thêm cẩn thận. Không ngờ mục tiêu lại có võ công, tin tức tình báo có sự sai lầm.

Thừa dịp thích khách ngẩn người trong chốc lát, hai thị vệ đã chen được đến chỗ bọn họ, tiến lên quát: “Thật to gan, dám hành thích trên đường phố.”

“Bớt nói linh tinh đi.” Bọn thích khách nhún thân tiến lên, đấu với đám người Minh Đang.

Lý Tiêu thấy thuộc hạ tới, liền thở phảo nhẹ nhõm. Lui từng bước về phía sau, giao mọi việc cho thuộc hạ.

Hắn giơ nhuyễn kiếm chắn ngang trước người, toàn thân vào trạng thái đề phòng: “Ngươi tranh sau lưng ta, ta che chở cho ngươi.” Vì hoàng thúc, hắn không thể để nàng gặp chuyện không may.

Thần sắc Minh Đang lạnh nhạt, quan sát tình huống trước mắt: “Không phải gấp gáp, trước tiên ngươi tự che chở cho bản thân thật tốt, ngàn vạn lần đừng để mình gặp phải chuyện gì.”

Nhìn tình huống trước mắt, rõ ràng mục tiêu của đám thích khách này là Tấn vương Lý Tiêu. Mục tiêu rõ ràng, thủ đoạn tàn nhẫn, chiêu nào cũng là chiêu lấy mạng người. Loại người như vậy không phải tử sỹ thì cũng là sát thủ, sẵn sàng không trừ thủ đoạn nào để diệt trừ mục tiêu, chỉ có diệt trừ mục tiêu thì mới dừng tay.

Thấy trong thời khắc nguy hiểm này nàng vẫn còn bình tĩnh tin tưởng mình như vậy, không giống như mấy nữ tử bình thường khác, gặp chuyện như vậy đã thất thanh thét chói tai, hoa dung thất sắc. Nàng như vậy không khỏi khiến hắn nhìn với cặp mắt khác xưa, không hổ là người con gái mà hoàng thúc coi trọng, quả nhiên khác người. (hoa dung thất sắc: hoa dung chỉ người con gái, thất sắc: vẻ đẹp bị lu mờ => ta cũng không biết giải thích cả câu thế nào nên chỉ giải nghĩa từng từ thế thôi >.

Truyện full

  • Bắt Tay Với Trà Xanh
    Bắt Tay Với Trà Xanh

    Giới thiệu:Đại học A tổ chức lễ chào mừng tân sinh viên, em trai của nữ thần học viện nghệ thuật Ôn Nhiễm đúng giờ đi đến nhập học,...

  • Mạn Đà La Dữ Anh Túc
    Mạn Đà La Dữ Anh Túc

    Thể loại : Mafia, ngược tâm, HETiết tử: Mạn đà la vốn là một loại hoa chỉ được trồng ở vùng tại bờ sông Tam Đồ với đặc tính không có...

  • Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên
    Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên> tại {domain}========Thể...

  • Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục
    Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục

    [Tác giả Tương Tử Bối -- Thể loại: Đô thị, Đam Mỹ ]Bạn đang đọc truyện Ngài Cố Và Chú Chó Dữ Họ Lục của tác giả Tương Tử Bối.Một hôm...

  • Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ
    Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ

    Edit: Tiểu Hồ.Thể loại: Hiện đại, 1 vs 1, Thoải mái, hài hước, tổng tài công, tác gia thụ, không ngược, HE.Truyện Tổng Tài Khốc Suất...

  • Kế Thê
    Kế Thê

    Số chương: 365Nguồn: tangthuvienEditor: Bộ Yến Tử + Trương Phi YênThường Nhuận Chi tỉnh lại, đập vào mắt cô là khung cảnh cổ đại. Cô...

  • Quân Cưới
    Quân Cưới

    Truyện Quân cưới của Đệ Tứ Cá Bình Quả L kể về câu chuyện của một cô gái lúc còn trẻ đã từ chối một người con trai tốt, để rồi sau này...

  • Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​
    Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu​

    Editor: Quýt đường​Số chương: 143 chươngNhìn Hàn Anh dùng ánh mắt long lanh, trong veo nhìn mình khiến Phó Tạ cảm thấy đầy bất đắc...

  • Chỉ Muốn Yêu Em Nhiều Hơn
    Chỉ Muốn Yêu Em Nhiều Hơn

    ✨Văn Án✨Ngày đầu tiên Tống Âm về nước.Bạn tốt kiêm đồng nghiệp nhiều năm của Giang Tu Viễn điên cuồng nhắn tin riêng cho anh trong...

  • Chạm Đến Tim Anh
    Chạm Đến Tim Anh

    [Tác giả Diệp Kỳ Giang -- Thể loại: Ngôn Tình, Truyện trinh thám, Hiện Đại ]Vốn dĩ đã biết không đến được với nhau nhưng sao em vẫn cố...

  • Chuyện Tình Hoàng Gia
    Chuyện Tình Hoàng Gia

    Nữ chính là một cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng vì gánh nặng của gia đình mà bản thân phải ký vào một bản hợp đồng vô cùng kỳ lạ.Nam...

  • Ngại Gì Lên Giường
    Ngại Gì Lên Giường

    Nội Dung Truyện:Ngại Gì Lên Giường kể về chuyện tình yêu giữa 2 con người với 2 tính cách kì lạ. Một người đàn ông cứng nhắc lạnh lùng...

  • Định Mệnh Ta Bên Nhau
    Định Mệnh Ta Bên Nhau

    Tên gốc: Nếu tình yêu quay lạiEdit + beta: Elvie YuenSố chương: 9 chương + 6 phiên ngoại ngắnĐịnh mệnh là gì? Theo bạn đó nghĩa là...

  • Rồng Bay Phượng Múa
    Rồng Bay Phượng Múa

    Thể loại: cổ đại, HESố chương: 81 chương + 1 Kết thúcChuyện xưa yêu đương của một nữ nhân mất trí nhớ cùng vị tướng công phong lưu của...

  • Nàng Tựa Mật Đào
    Nàng Tựa Mật Đào

    Tên Hán việt: Tự mật đàoTác giả: Hứa Thừa NguyệtThể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, cưới trước yêu sau, duyên trời tác hợp, 1v1,...