Bình Minh Màu Đỏ - Mạnh Ngũ Nguyệt

Chương 61

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cuối xuân, Diệp Phi vừa bận làm vườn hoa hồng trong tứ hợp viện, vừa bận dẫn dắt đội ngũ quảng bá một dự án, khi đó, Hàn Dịch biết Diệp Phi bận việc gì, cũng nói cô không cần lúc nào cũng có mặt ở công ty.

Diệp Phi sắp xếp thời gian, buổi chiều ghé qua tứ hợp viện chăm sóc hoa hồng trong sân.

Bố cục của tứ hợp viện được sắp xếp để đón nắng, là một khoảng sân nhỏ ẩn sâu trong hẻm, chỉ có một lối đi dẫn vào nhà chính, vườn hoa hồng ở hai bên lối đi, tường vi rậm rạp leo trên mặt tường bên ngoài.

Khi đó, người làm vườn cho Diệp Phi xem mấy bức ảnh, tường vi đỏ vươn ra từ bức tường trong sân, nở rộ tươi tốt, rậm rạp, Diệp Phi rất hài lòng, cây giống mà người làm vườn gửi đến đã rất lớn, còn có nụ, nói nếu chăm sóc kỹ lưỡng, năm nay sẽ nở hoa.

Căn nhà cũ không thay đổi nhiều, chỉ sửa chữa lại vài chỗ, vẫn giữ được dáng vẻ trước kia.

Diệp Phi hơi căng thẳng, chiều nào cũng chạy đến tứ hợp viện tưới hoa hồng và tường vi, còn ngắm nhìn cẩn thận.

Lê Tiện Nam biết Diệp Phi đến đó, anh cũng không quá bận rộn.

Hơn ba giờ chiều, mùa xuân ở Yến Kinh khô ráo lại ung dung, bầu trời xanh thẳm, mấy đám mây lững lờ, ánh nắng ấm áp chiếu xuống sân nhà.

Hoa hồng hai bên đều có nụ, lá xanh tươi tốt, đẹp đẽ, Diệp Phi mặc váy màu xanh thẫm, dài đến đầu gối, thiết kế ôm sát, mềm mại, cô cúi người ngồi xổm xuống, cầm bình tưới thủy tinh trong tay, viền váy hơi loe ra, để lộ cổ tay mảnh mai, trắng nõn, chiếc nhẫn kim cương đỏ trên ngón tay cô tỏa sáng trong trẻo.

Tóc dài buông xõa trên vai, dường như ánh nắng ấm áp nhuộm màu sắc mông lung lên người cô.

Lê Tiện Nam đứng bên ngoài tứ hợp viện nhìn cô, cảm thấy rét tháng ba lạnh giá cũng trở nên dịu dàng.

Diệp Phi đứng trong sân, giống như thần giao cách cảm, cô lắc lắc bình tưới trong tay với anh.

Lê Tiện Nam đi vào, có lẽ là vì trong sân trồng quá nhiều hoa, không khí nơi này cực kỳ tươi mát.

Lê Tiện Nam kéo tay cô qua, đúng là ngón tay lạnh ngắt, anh bao bọc tay cô trong lòng bàn tay anh để sưởi ấm, cầm lấy bình tưới thủy tinh trong tay cô, khom lưng nhìn: “Phi Phi, phương pháp tưới cây của em không tốt, cẩn thận đừng làm úng rễ.”

“Hả? Vậy sao anh?” Nghe thấy lời này, Diệp Phi lo lắng, cô cúi người nhìn, cầm xẻng nhỏ trong tay chọc chọc thử.

Lê Tiện Nam cười khẽ, lúc cô cúi người, anh hôn má cô, nói: “Có anh ở đây, không úng được đâu.”

“Anh còn biết trồng hoa sao?” Diệp Phi nói.

“Sao lại không, anh là người dưỡng cẩm tú cầu và hải đường trong sân nhà ở Tây Giao Đàn Cung đấy.”

“Chậc, em còn tưởng anh chỉ biết mua hoa tươi mới cắt chứ.” Diệp Phi chua chát nói, “Sau đó nhờ người giao đến Tây Giao Đàn Cung, còn nói, Phi Phi muốn ngắm hoa gì thì sẽ có hoa đó.”

Bắt chước giọng điệu của anh, nói xong còn tự cười mình.

Lê Tiện Nam vươn tay chạm vào mấy giọt nước đọng trên nụ hoa, búng búng lên mặt cô, dùng giọng Bắc Kinh lười biếng khen ngợi cô: “Em đúng là quá thông minh.”

“Anh trồng cây hải đường trong sân thật sao?” Diệp Phi quay lại đề tài cũ, trước đây chưa từng nghe anh nói đến.

—— Cũng không hẳn, thật lâu trước đó, Diệp Phi từng hỏi anh về cây hải đường trong sân, nói lúc đó Lê Tiện Nam tiện tay trồng.

“Ừ, nhưng anh chỉ tiện tay chọn thôi, trồng ngô đồng hay bạch quả thì trống trải quá, trông không hợp cảnh.” Lê Tiện Nam vừa nói vừa giúp cô tưới hoa, “Định tìm người trồng, nhưng anh lại không thích người khác đến nhà, sau đó anh tự sắp xếp.”

“Lê Tiện Nam, nếu em rải mấy hạt giống hoa trên bãi cỏ, anh có nghĩ chúng sẽ sống không?”

“Sống.”

“Thật không?”

“Thật cái gì, anh chỉ đùa em thôi.” Lê Tiện Nam cười, tưới xong một luống hoa hồng, anh đặt bình tưới xuống, “Về nhà nhé?”

“Dạ, em mang cái này về!”

Ngày đó, người làm vườn đến, mang thêm hoa hồng và tường vi, trong sân không còn chỗ, Diệp Phi định đưa chúng về Tây Giao Đàn Cung.

Cảnh quan ở Tây Giao Đàn Cung rất đẹp, Diệp Phi cầm mấy gốc hoa, không biết bắt đầu từ đâu, cảm giác như đang phá hoại.

Lê Tiện Nam cưng chiều cô, nói cô trồng ở đâu cũng được, cuối cùng Diệp Phi không cam tâm, lại nâng váy đi trồng cạnh hàng rào, nói trồng ở đây sẽ không ảnh hưởng nhiều, cô ngồi xổm xuống, cẩn thận trồng cây, Lê Tiện Nam ngồi trên ghế lắc lư trước hiên nhà, mỉm cười nhìn cô chạy tới chạy lui.

Diệp Phi làm xong, nhìn lại, tự dưng phát hiện cây hải đường mới trổ đầy nụ mấy ngày trước, không biết đã nở rộ từ khi nào.

Lê Tiện Nam ngồi trên ghế lắc lư nhìn cô, làn gió nhẹ thổi qua, mấy bông hoa trắng hồng run rẩy đong đưa trong gió, thỉnh thoảng cánh hoa rơi xuống, trôi lãng đãng trên mặt hồ.

Lê Tiện Nam cười, hỏi cô: “Công chúa điện hạ, xong chưa?”

“Xong rồi, đợi mùa hè đến, hoa hồng sẽ nở.” Diệp Phi bước nhanh đến, nâng váy chạy qua thềm đá trên mặt nước, đàn cá koi giật mình, nhảy lên khỏi mặt nước.

Lê Tiện Nam từ xa vươn tay về phía cô, Diệp Phi nắm tay anh, xoay người ngồi bên cạnh, hướng vào lòng anh.

Đã từng nghĩ anh là người trong bức họa, nhưng chưa từng tưởng tượng được, thời gian trôi qua, họ phải bên cạnh nhau mới hoàn thành được bức họa.

Cô nâng váy nhảy qua lối đi đá xanh trên mặt nước, nước trong hồ ấm áp, cá koi tạo nên gợn sóng, ngay cả hải đường tĩnh lặng nhiều năm trong sân cũng nhẹ nhàng nỉ non.

Anh ngồi đó đợi cô đến, thanh âm sớm chiều chậm rãi vang lên, tình yêu mềm mại vĩnh viễn không sợ đêm muộn.

Diệp Phi trồng mấy bụi hoa hồng trong góc sân nhà ở Tây Giao Đàn Cung, thường xuyên kiểm tra, tưới nước, nghe nói bã cà phê cũng có thể được dùng làm phân bón,  mỗi ngày tan làm, đi ngang qua tiệm cà phê dưới lầu công ty, cô đều do dự, cũng hơi ngại ngùng.

Kết quả là, ý tưởng này nảy ra được ba ngày, Lê Tiện Nam đến công ty đón cô tan làm, tiện tay đưa cho cô một ly cà phê, Diệp Phi nhìn thấy một chiếc túi giấy bên cạnh, cô cầm lên, hỏi: “Đây là cái gì? Anh còn mua bánh cho em à?”

“Bã cà phê, mang về cho em trồng hoa.”

“Lê Tiện Nam, sao anh biết? Mấy ngày trước em định đến tiệm cà phê hỏi thử, em còn sợ họ không cho…”

“Vậy cứ xem như thần giao cách cảm đi.”

Anh cười, nghiêng người thắt dây an toàn cho cô, Diệp Phi ngồi thẳng lại, áp lưng vào ghế, nhân lúc anh tập trung thắt dây an toàn cho cô, cô ghé đến hôn anh, đưa ly cà phê cho anh: “Ngụm đầu tiên là dành cho anh.”

—— Thật ra làm gì có chuyện thần giao cách cảm, chỉ là anh tình cờ nhìn thấy lịch sử tra cứu trên điện thoại của Diệp Phi, cô hỏi trên Baidu, có thể xin bã cà phê từ quán cà phê không?

Anh liếc mắt một cái, hôm sau lại ung dung hỏi một câu.

Anh còn lưu giữ những tâm tư nho nhỏ của cô trong đầu.

Khi đó Diệp Phi rất kiêu ngạo, thấy hoa hồng trong sân nhà lớn lên tươi tốt, nhưng hoa hồng trong tứ hợp viện lại hơi úa vàng, cô gọi người làm vườn đến xem, anh ta nói là có sâu bệnh, hôm sau lại tìm người đến trừ sâu, mấy ngày sau, lá cây mới xanh trở lại.

Lúc đó Diệp Phi rất phiền muộn, ngồi trong sân hỏi Lê Tiện Nam: “Hoa hồng ở tứ hợp viện bị sâu bệnh, chẳng phải đều cùng một lứa sao, hoa ở Tây Giao Đàn Cung vẫn ổn mà.”

Lê Tiện Nam lẳng lặng cười, xoa tóc cô, nói: “Không phải hoa ở Tây Giao Đàn Cung đều do tự tay em trồng sao, hoa ở tứ hợp viện là do người làm vườn trồng, em trồng hoa rất cẩn thận.”

Diệp Phi nghĩ ngợi, thấy cũng có lý, dù sao ngày nào cô cũng ra xem chúng đến ba, bốn lần, hy vọng chúng lớn lên khỏe mạnh —— giống như nuôi con.

Nhưng mấy ngày sau, Diệp Phi đã tìm ra đáp án, tại sao hoa hồng ở tứ hợp viện yếu ớt, còn bị sâu bệnh, hoa hồng ở Tây Giao Đàn Cung lại lớn lên tươi tốt.

Mấy ngày đó, Lê Tiện Nam cũng bận rộn công việc trước khi ngủ, nói dạo này có một dự án phải theo dõi, bảo cô ngủ trước.

Chứng mất ngủ của Diệp Phi biến mất tăm, cô nằm trên giường, trở mình, mở ngăn kéo, trong ngăn kéo vẫn còn ba cặp nút bịt tai mà anh đã chuẩn bị cho cô, thật ra khi đó Lê Tiện Nam không biết cô thích loại nào, cho nên anh mua hết để cô chọn, sẽ có một loại phù hợp.

Diệp Phi nghĩ ngợi, cầm lấy nút bịt tai trong ngăn kéo —— cô đã không còn cần những thứ này.

Khi đó, nút bịt tai nghĩa là cảm giác an toàn vì được hoàn toàn cách ly, là sự yên tĩnh tuyệt đối để cô được ngon giấc, dù cho trước đây chưa từng ngủ yên, sau đó gặp được Lê Tiện Nam, cô luôn có thể ngon giấc, bởi vì cô biết anh yêu cô, trước khi ngủ hay sau khi mở mắt cũng đều như vậy.

Trước đây, nút bịt tai mang lại cảm giác an toàn, nửa đời sau, Lê Tiện Nam mang lại cảm giác an toàn.

Diệp Phi không còn cần đến nút bịt tai, cô cất chúng đi, kết quả là đi ngang qua cửa sổ sát đất trong phòng ngủ, lại lờ mờ nhìn thấy một bóng dáng tới lui trong sân.

Cô đứng đó nhìn Lê Tiện Nam bón thêm phân cho hoa hồng, lại thay đất, anh vẫn mặc áo choàng ngủ, cúi người cạnh hàng rào, tập trung chăm hoa.

—— Cô cẩn thận chỗ nào, rõ ràng là anh chăm hoa cẩn thận vì cô.

Diệp Phi nghĩ đến chuyện cô tiên ốc (*), lấy câu chuyện này để hình dung ra Lê Tiện Nam —— tự dưng bật cười.

(*) Kể về chàng trai nọ ra đồng nhặt được một con ốc, anh ta đem con ốc về nhà nuôi. Hôm nọ anh ta từ ruộng về, phát hiện trên bàn đã bày sẵn cơm canh, không thấy ai, bụng lại đói cồn cào, anh ta cũng ngồi vào bàn ăn cơm. Mấy ngày sau cũng vậy, anh ta nghĩ là chị Lý hàng xóm giúp mình, nhưng chị Lý lại nói không phải, chị Lý còn tưởng anh ta về sớm nấu cơm. Anh ta nhất quyết phải làm rõ chuyện này. Một hôm, anh ta ra đồng, qua một lúc lại về nhà, núp ngoài cửa lén nhìn vào. Sắp đến trưa, nắp chậu từ từ giở lên, một cô gái xinh đẹp bước ra làm cơm, xào rau, bày một bàn thức ăn. Nấu xong, cô ấy lại bước vào trong chậu. Anh ta nghĩ mình nhìn nhầm, mấy ngày sau vẫn lén núp ngoài nhà để xem, đúng là một cô gái xinh đẹp hàng ngày nấu cơm giúp anh. Ngày nọ, nhân lúc cô gái nấu cơm, anh ta giữ cô gái lại, đem vỏ ốc rỗng ra vườn hoa sau nhà. Cô gái vừa khóc vừa kể, cô vốn là con ốc, vì kiếp trước anh ta đã cứu mạng cô ấy, kiếp này lại nuôi ba năm nên cô ấy đền ơn. Anh ta vô cùng cảm động, liền kết hôn cùng cô gái. Hai vợ chồng yêu thương nhau như lúc ban đầu.

Lê Tiện Nam chăm hoa xong, lại cầm túi giấy đựng bã cà phê vào nhà, thấy Diệp Phi dựa vào cửa, mỉm cười ngọt ngào nhìn anh.

Bị cô phát hiện rồi.

Diệp Phi vươn tay ra ôm anh, cố tình nói: “Còn nói em trồng hoa cẩn thận, chứ không phải ban đêm, cô tiên len lén thức dậy chăm hoa à?”

“Chẳng phải đây là hoa hồng Phi Phi trồng sao?” Lê Tiện Nam không phủ nhận, anh cúi người ôm cô, vòng tay qua eo cô, “Hoa hồng Phi Phi trồng phải nở thật đẹp.”

Diệp Phi vòng tay qua cổ anh, nhón gót lên, Lê Tiện Nam tiện tay đặt túi giấy bên cửa, sau đó ôm eo cô bế lên: “Đi thôi, ngủ nào.”

“Lê Tiện Nam, tự dưng em nhớ ra, mấy ngày nữa em sẽ bắt đầu làm video cho dự án mới, em định đến Giang Nam, anh có thời gian rảnh không?” Cô vòng tay qua cổ anh, hỏi, “Nếu anh không rảnh, em sẽ đi với Như Ý… Cô ấy là người Giang Nam, nếu anh rảnh, có thể đi cùng em được không?”

“Được rồi, anh đi cùng em.” Anh nhàn nhã nói, lúc đặt cô xuống giường, anh ghé đến véo mũi cô, “Đi cùng bóng đèn làm gì?”

Diệp Phi bị anh chọc cười, cô vòng tay qua cổ anh, không chịu buông ra, cô nói: “Lê Tiện Nam, mấy ngày nay anh không bận rộn công việc, rõ ràng hoa hồng kia là do em tiện tay trồng thôi, em còn cố tình trồng trong góc, chúng không nở cũng không sao.”

Lê Tiện Nam cúi người, cô đang ngồi bên mép giường, mặc váy ngủ trắng hai dây mềm mại, cổ chữ V rất sâu, trên ngực có một lớp vải thêu, còn đính mấy viên ngọc lấp lánh, tôn lên xương quai xanh xinh đẹp.

“Thế giới này có hai loại hoa hồng, hoa hồng người khác trồng và hoa hồng Phi Phi trồng.

Anh nhìn cô, đôi mắt lưu luyến tựa ngàn vì sao dưới ánh trăng, sóng biển dạt vào bờ, ánh sáng lấp lánh, rực rỡ lại dịu dàng, anh hôn môi cô, hơi thở ấm áp của anh mơn man trên chóp mũi cô.

Cô vô thức hít vào, dư vị thuốc lá câu dẫn cô, lại làm trái tim cô tan chảy, tự dưng nhịp tim của cô tăng tốc, cô cảm nhận rõ ràng nụ hôn của anh, lòng bàn tay anh vuốt ve gáy cô.

Lê Tiện Nam buông cô ra, nhưng làn môi lại di chuyển xuống dưới, lướt qua bên cổ cô, hôn một cái.

Gò má Diệp Phi nóng bừng, tim đập liên hồi, rung động thuần khiết này luôn có thể bị anh đánh thức, một số rung động là bản năng, sẽ sâu đậm theo thời gian.

“Đó là hoa hồng Phi Phi trồng, trồng ở góc tường cũng nở hoa.”

Anh cong môi, véo má cô: “Ngủ đi.”

Truyện full

  • Thiên Táng
    Thiên Táng

    Nguyên tác tiếng Anh: Sky Burial (2004)Dịch giả: Trần Thị Thanh LoanĐánh máy: picicrazy - Hỗ trợ sửa lỗi: GassieBìa & Ebook: inno14 -...

  • Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc
    Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc

    Tình yêu phải đến từ hai phía, không phải cứ một người yêu là được. Đọc truyện Cuộc Đấu Tình Yêu Tàn Khốc của Mai Tử bạn...

  • Tận Thế Song Sủng
    Tận Thế Song Sủng

    Thể loại: Nguy cơ tận thế, khoa học viễn tưởng, dị năng….Nhân vật chính: Đường Nhược, Bạch Thất……Tình trạng sáng tác: đã hoànĐộ...

  • Tiên Đế Trùng Sinh
    Tiên Đế Trùng Sinh

    Tiên Đế tung hoành ngang dọc khắp vũ trụ - Diệp Thành bị rơi xuống thiên kiếp, trùng sinh về Địa Cầu lúc mình 20 tuổi.Kiếp trước anh có...

  • Bí Mật Của Cô Vợ Tổng Giám Đốc
    Bí Mật Của Cô Vợ Tổng Giám Đốc

    Tác giả: Gia Tộc Tiểu LyThể loại: Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Đêm nay là tiệc liên hoan tốt nghiệp đại học.Tại nhà hàng White...

  • Danh Môn Nhất Phẩm Quý Nữ
    Danh Môn Nhất Phẩm Quý Nữ

    Thể loại: xuyên không, gia đấuEdit + Design: Ndmot99 ???Beta: Yuri318Bỗng chốc môt ngày nàng lại được xuyên không về cổ đại vào thân...

  • Cùng Cậu Chủ Đi Học
    Cùng Cậu Chủ Đi Học

    - Này.- Gì?- Tôi ra lệnh với tư cách là một cậu chủ.- Hả?- Tôi không cho phép cô cưới ai ngoài tôi.- Hả? Tại sao?- Vì....Quốc Bảo ngồi...

  • Cô Vợ Bưu Hãn Thập Niên 80
    Cô Vợ Bưu Hãn Thập Niên 80

    Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Bưu Hãn Thập Niên 80 của tác giả Thư Vu Thả. Cả đời người đều phải sống cứng rắn, mạnh mẽ, nửa đời còn lại...

  • Uyên Ương Lâu Chi Họa Sư Đan Phượng
    Uyên Ương Lâu Chi Họa Sư Đan Phượng

    Edit: Diệp Mạn ThanhBeta: ngoctram631992Thể loại: cổ trang, hài, nhất thụ nhất công, HEĐộ dài: 3 chương (hòan)" Phong hóa đô" là cái...

  • Người Hầu Hoàn Mỹ
    Người Hầu Hoàn Mỹ

    Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (56 chương + 4 phiên ngoại)Thể loại: Nguyên sang, ABO, tương lai, khoa học viễn tưởng, SINH TỬ, HEBiên...

  • Quý Nữ Khó Cầu
    Quý Nữ Khó Cầu

    Truyện xoay quanh những bài học kinh nghiệm đã từng thất bại ở kiếp trước của nhân vật chính, khiến cho nàng luôn cảnh giác với từng...

  • Đương Niên Ly Tao
    Đương Niên Ly Tao

    Edit: Fangsui FanThể loại: Trùng sinh, niên hạ, cung đình quyền quý, tiền thế kim sinh.Nhân vật: Chính: Lạc Bình, Chu Đường – Phụ:...

  • Rơi Vào Ánh Sáng
    Rơi Vào Ánh Sáng

    Tên gốc: Trụy QuangTác giả: Di Tha Cư NhiênThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm,Ngược luyến.Edit: Ly TranSố chương:...

  • Ngôi Sao Thất Lạc
    Ngôi Sao Thất Lạc

    Văn án:Du Duyệt tuy rằng tên là Du Duyệt, nhưng đã hơn hai mươi tuổi cũng không có ngày nào sung sướng.Mười lăm tuổi xảy ra tai nạn xe...

  • Vương Gia, Hãy Để Ta Bảo Vệ Ngươi
    Vương Gia, Hãy Để Ta Bảo Vệ Ngươi

    Giới thiệu:"Một cuộc đời mới mở ra trước mắt, Hồ Thủy Linh, một đại sát thủ từng giết người không chớp mắt, quyết định rũ bỏ quá khứ...