Binh Lâm Thiên Hạ

Chương 89: Cùng tiến cùng lui

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đầu thành Tân Dã, năm ngàn binh sỹ và hơn một vạn dân phu được huy động nghiêm mật phòng ngự thành trì, ngày đêm tuần tra, bày trận sẵn sàng đón quân địch.

Bắc thành, Lưu Bị nhìn chăm chú vào màn đêm bao phủ cánh đồng bát ngát ngoài thành, nhưng y cũng không nhìn thấy gì. Vừa rồi, Lưu Bị nhận được trinh thám tình báo, đại đội quân Tào hẳng hái đi vė hướng nam. Đường vào Điểu Tước cốc đã không còn quân Tào, việc này khiến trong lòng Lưu Bị có chút khẩn trương.

Có lẽ là quân Kinh Châu đã đi lên phía bắc rồi, Hạ Hầu Đôn phải toàn lực ứng đối quân Kinh Châu, nhưng mặc kệ như thế nào, cơ hội của y đã xuất hiện, Lưu Bị lập tức ra lệnh:

- Nhanh chóng lệnh Dực Đức tới gặp ta!

Một lát sau, Trương Phi tiến lên ôm quyền thi lễ:

- Tham kiến đại ca!

Lưu Bị dặn dò y:

- Tam đệ, đệ có thể dẫn một ngàn kỵ binh, hoả tốc tiến đến huyện Diệp, dùng một mồi lửa đốt rụi hết hàng hóa lương thực của Tào quân ở huyện Diệp. Sau đó xuôi nam giả vờ tiến công Uyển Thành, phải tạo ra thanh thế, nhanh đi!

- Đại ca yên tâm, đệ sẽ xuất phát ngay!

Bản thân Lưu Bị chỉ có ba trăm kỵ binh, hai ngày này từ trong tay quân Tào lại lần lượt chiếm được bảy tám trăm con chiến mã, gom góp được thành một ngàn kỵ binh, trở thành quân đội tỉnh nhuệ nhất của Lưu Bị, giao cho Trương Phi Thống soái. Không bao lâu, Trương Phi dẫn một ngàn kỵ binh lao ra bắc thành, gấp gáp chạy đến huyện Diệp ở phía bắc.

Lưu Bị nhìn Trương Phi đi xa, trong lòng hơi thở dài, có thể chiến thắng Tào quân hay không, chính là hành động lần này.

Lúc này, bên trong thành truyền đến một trận xôn xao, có người hô to:

- Nhanh chóng bẩm báo hoàng thúc, chúng ta phải ra khỏi thành!

Lưu Bị nghe ra đậy là thanh âm của Lưu Hổ, trong lòng của y ngẩn ra, bước nhanh đi xuống đầu thành. Chỉ thấy ánh lửa xuống, Lưu Hổ lôi kéo Đặng Võ, còn có hơn mười người quan quân Kinh Châu, vẻ mặt Lưu Hổ giận dữ, đối diện với binh lính ngăn cản bọn họ hô to:

- Mời hoàng thúc lại đây!

Lưu Bị đi lên trước hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Lưu Hổ buổi chiều lôi Ngụy Diên đi luyện võ, Lưu Cảnh rời đi y cũng không biết, lúc y khi trở về, mới biết được Lưu Cảnh đi trước một bước, khiến Lưu Hổ rất là bất mãn. Tuy rằng Đặng Võ giải thích nhiều lần, quân hầu là vì tốt cho y, nhưng Lưu Hổ tính tình nóng nảy, đến trời cũng có thể chọc thủng.

Hơn nữa y nghe nói đại đội quân Tào xuôi nam, Lưu Hổ càng thêm điên loạn, y gân cổ rống to:

- Lưu Bị, ngài mau mở rộng cửa thành, để cho chúng ta đi ra ngoài!

Thân vệ bên người Lưu Bị nghe người này gọi thẳng tên chủ công, lập tức giận dữ, rút đao nhìn lăm lăm. Lưu Bị vội vàng xua tay, ngăn thân binh lại, lại tiến lên khuyên nhủ chân thành:

- Hổ công tử không cần lo lắng! Cảnh công tử là mang kỵ binh xuôi nam, sau nửa canh giờ có thể đến đại doanh quân Kinh Châu, không có nguy hiểm gì. Nhưng hiện tại đi ra ngoài rất dễ dàng đụng phải quân Tào, công tử hãy suy nghĩ kỹ!

Đặng Võ cũng khuyên nhủ:

- Công tử đã đi được nửa canh giờ rồi, sớm đã tới trong đại doanh, nếu gặp được nguy hiểm, hắn nhất định sẽ phái người đến cầu cứu. Cho nên sẽ không có chuyện gì!

Ở thành Tương Dương có câu tục ngữ lưu truyền ngoài phố, nói "Thà trêu cho rồng gầm, chứ đừng chọc cho hổ giận ý là nói, thà rằng khiến Lưu Biểu không vui, cũng đừng làm cho lão Hổ tức giận. lão Hổ này chính là chỉ Lưu Hổ, Lưu Hổ bình thường tính tình rất tốt, thật thà chất phác, nhưng một khi y tức giận, trên dưới thành Tương Dương cũng không được yên bình. (Chơi chữ: Trong tiếng Trung, người ta thường dùng từ lão hổ老虎để nói về hổ, mà mọi người lại thường gọi Lưu Hổ là lão Hổ)

- Ngươi tên khốn này!

Lưu Hổ một phen nắm lấy vạt áo Đặng Võ, rống to:

- Ngươi còn dám nói một câu, lão tử vặn gãy đầu của ngươi!

Đặng Võ thấy không còn cách nào, chỉ đành nói với Lưu Bị:

- Hoàng thúc, xin mở cửa thành, để cho chúng ta đi ra ngoài.

Lưu Bị có chút khó xử, dù sao Lưu Hổ cũng là cháu Lưu Biểu, nếu chẳng may gặp chuyện gì, bản thân mình cũng không thể giao phó, y nhất thời không đáp ứng. Lưu Hổ giận không kểm được, bỏ Đặng Võ ra, cầm lên một cậy thiết côn hướng cửa thành phóng đi, lát sau, chỗ cửa thành truyền đến tiếng phá cửa thật lớn "Đông! Đông!"

Một tên binh sỹ chạy tới bẩm báo:

- Tả Tướng quân, Hổ công tử đang đập phá cửa thành, cửa thành không xong rồi!

Trong lòng Lưu Bị cũng hơi hơi tức giận, làm càn, dám đập cửa thành của mình, y lạnh lùng nói:

- Các ngươi đã nhất định phải đi, ta đây cũng ngăn không được, các ngươi di ra cửa Nam đi!

Lưu Bị lập tức hạ lệnh:

- Chuẩn bị mở cửa thành Nam, thả bọn họ ra ngoài!

Một khắc sau, Đặng Võ và Lưu Hổ dẫn hơn một ngàn binh lính Kinh Châu rời huyện Tân Dã, chạy gấp về phía nam. Lúc này, Triệu Vân đi lên trước, hai đầu gối quỳ xuống, nói:

- Triệu Vân khẩn cầu chủ công một chuyện!



Trên sườn núi, Lưu Cảnh và bọn kỵ binh đều xuống ngựa, ngồi ở mấy gốc đại thụ nghỉ ngơi, khôi phục thể lực. Bọn họ không có vũ khí phòng ngự gì, hơn một trăm người, mỗi người chỉ có một cây cung và một túi tên, tiếp theo đó là chiến đao và trường mâu, nếu Tào quân tiến công quy mô, rất nhanh toàn quân bọn họ sẽ bị diệt.།

- Quân hầu, ngươi nói Văn Tướng quân sẽ tới cứu viện chúng ta hay không?

Một gã bá trưởng lo lắng hỏi.

Lưu Cảnh lắc đầu, bảo:

– Ta không hy vọng y tới cứu chúng ta. Đây là mục đích của quân Tào, chỉ cần viện quân ra khỏi doanh, nửa đường sẽ lọt vào phục kích của quân Tào.

- Nhưng, chúng ta nên làm thế nào bây giờ?

Một gã bá trưởng khác hỏi.

Lưu Cảnh dừng ở chân núi dày đặc ánh lửa, trầm tư chốc lát nói:

- Cứ bồi dưỡng tinh thần đầy đủ, chờ cơ hội giết ra ngoài!



Hạ Hầu Đôn bước nhanh đi vào một tòa trong đại trướng, gấp giọng nói:

- Ta vừa mới nhận được tin tức, một đoàn kỵ binh của Lưu Bị đã tiến lên phía bắc rồi, liệu có phải là đi đánh lén Uyển Thành hay không?

Giả Hủ cười nói:

- Tướng quân không cần lo lắng, tuy rằng Vu tướng quân bị thương, nhưng có y trấn thủ Uyển Thành, quân Lưu Bị không chiếm được lợi thế, chỉ có thê không công mà lui.

Hạ Hầu Đôn cau mày, y và Lưu Bị tiếp xúc nhiều năm, biết rõ Lưu Bị là người gian xảo, y phái quân tiến về phía bắc, không nhất định là công đánh Uyển Thành.

- Nếu như là đi đánh lén còn huyện Diệp thì sao?

Giả Hủ trầm tư một lát, việc này cũng có khả năng, y lập tức nói:

- Có thể nhanh chóng mệnh một người cưỡi khoái mã đi huyện Diệp, lệnh cho quân coi giữ chú ý phòng bị.

Chỉ có thể như thế, Hạ Hầu Đôn lập tức phái ra hai gã thân binh, một người đi Uyển Thành, một người đi huyện Diệp, lệnh bọn họ cần phải đến trước kỵ binh của Lưu Bị.

Hạ Hầu Đôn đối với việc bao vây Lưu Cảnh vẫn có chút khó hiểu, liền hỏi:

- Tiên sinh, vì sao chúng ta không trực tiếp tấn công thành Tân Dã, khiến Lưu Bị cầu viện Lưu Biểu. Chúng ta cứ như vậy mà vây thành đánh viện binh, vừa có thể tiêu diệt quân Kinh Châu, lại có khả năng phá được Tân Dã, chẳng phải là một công đôi việc hay sao?

Giả Hu vuốt râu cười, đáp:

- Xem điệu bộ của Lưu Cảnh Thăng, cũng là giả vờ giả vịt mà thôi, đều không phải là thật sự trợ giúp Lưu Bị. Lưu Cảnh Thăng nói không chừng còn hy vọng mượn tay chúng ta xử lý Lưu Bị, diệt trừ cái họa tâm phúc của y.

Hạ Hầu Đôn ngạc nhiên, nói:

- Nếu như vậy, vì sao y phải nghênh đón Lưu Bị vào Kỉnh Châu?

- Hạ Hầu Tướng quân, cái Lưu Cảnh Thăng muốn là thanh danh, Lưu Bị có danh tiếng, lại đang cùng đường mạt lộ, tiếp nhận Lưu Bị về Kinh Châu, liền khiến cho Lưu Biểu y dương danh thiên hạ. Đây là việc y mong đợi nhất, nhưng Lưu Bị là kiểu hùng thiên hạ, Lưu Cảnh Thăng làm sao không biết, nếu đã dẫn sói vào nhà, y liền phải nghĩ biện pháp diệt trừ con Sói này, nhưng không thể tổn hại thanh danh y, làm sao bây giờ? Mượn tay chúng ta diệt trừ Lưu Bị, không phải là cơ hội trời ban sao?

Hạ Hầu Đôn chậm rãi gật đầu, thì ra là thế. Trầm tư một chút, y lại nói:

- Nếu Lưu Biểu không lòng dạ nào cứu viện Lưu Bị, vậy chúng ta cũng không cần quan tâm xem bọn hắn làm cái khỉ gió gì, cứ trực tiếp tấn công Tân Dã là được.

Giả Hủ lắc lắc đầu, nói:

- Đây là ý của Thừa tướng, không chỉ phải diệt trừ Lưu Bị, đồng thời còn phải đâm cho Lưu Cảnh Thẳng một đao, buộc y điều binh Giang Hạ đến Tương Dương.

Hạ Hầu Đôn lúc này mới chợt hiểu, lúc này, một gã quân sĩ đi vào lều lớn, quỳ xuống thi lễ:

- Tham kiến quân sư!

Người sĩ quân này vốn là thân binh của Lưu Bị, sau khi bị bắt ở Nhữ Nam liền đầu hàng quân Tào, vô cùng quen thuộc với tình hình trong quân Lưu Bị.

Giả Hủ đem một phong thư của y giao cho Lưu Bị, lại dặn dò:

- Nhớ kỹ, lúc đầu chưa cần nói Cảnh công tử bị vây, ngươi là binh cầu viện của Lưu Bị, nói Tân Dã đã nguy cấp, mời quân Kinh Châu tới cứu. Văn Sính hỏi đến Cảnh công tử, ngươi nói sau khi hoàng hôn Cảnh công tử đã xuất thành, hiện không ở Tân Dã.

Hạ Hầu Đôn bên cạnh không kìm nổi hỏi:

- Nếu không nói Cảnh công tử bị vây, Văn Sính liệu có thể cho là hắn đã trực tiếp trở về Tương Dương rồi hay không?

Giả Hủ âm hiểm cười, đáp:

- Ngài sai rồi. Lấy sự cẩn thận của Văn Sính, bất kể như thế nào y đều sẽ phái trinh thám đến tra xét tình huống, phải khiến chính bọn họ phát hiện Cảnh công tử bị vây. Mà tình thế Lưu Bị lại nguy cấp, y mới có thể xuất binh tới cứu viện.

- Thì ra là thế!

Hạ Hầu Đôn ám thầm bội phục, Giả Hủ này không hổ là người cao minh, có thể nhìn thấu lòng người.

Giả Hủ lại phân phó quân sĩ vài câu, quân sĩ đi ra khỏi doanh trại. Lúc này, Giả Hủ lại lạnh lùng nói:

- Lưu Cảnh tất nhiên muốn phá vây mà đi, tướng quân không thể để cho một người chạy thoát, sau đó bắt sống Lưu Cảnh, giao cho Thừa tướng xử lý.

Hạ Hầu Đôngãi đầu, y không hiểu theo kịp, tại sao lại không bao vây nữa?

- Hạ Hầu tướng quân, chúng ta chỉ cần khiến Văn Sính tin rằng, Lưu Cảnh đã bị chúng ta bao vây, thì sẽ đạt được mục đích. Về phần bản nhân Lưu Cảnh, kỳ thật đã không quan trọng, giữ hắn ở trên sườn núi, sẽ đêm dài lắm mộng. Nếu chẳng may hắn phái người phá vây đi về phía Văn Sính báo cáo, Văn Sính chẳng phải là còn có chuẩn bị sao?

Truyện full

  • Vợ Phong Thuỷ
    Vợ Phong Thuỷ

    Vợ Phong ThuỷTác Giả: 樱桃小酒Edit: Lâm Tuyền*Tên do edit đặt*Giới thiệu:Tôi cưới được một người chồng cao ráo đẹp trai giàu có, các đồng...

  • Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi
    Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi

    Văn Án:Toàn giới hào môn thành phố B đều biết Nguyễn Chỉ Âm cực kì thích Tần Quyết.Cô mù quáng đi theo Tần Quyết nhiều năm, dõi theo...

  • Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ
    Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ

    Thể loại: Cổ đại, xuyên khôngNhân vật chính: Bạch HàPhối hợp diễn:  Bạch Liên Nhi cùng với nhân vật trong truyện ~Cái khác: Chuyện xưa...

  • Nắng Ở Trong Tim
    Nắng Ở Trong Tim

    Thể loại: Truyện teenCô phải chuyển đến một ngôi trường xa lạ, ở đây cô chẳng quen biết ai cả nhưng vì tài chính của cô đều do mẫu thân...

  • Huyễn Hoặc
    Huyễn Hoặc

    Tác giả: Lão TâyThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Đô Thị, Truyện Teen, Light Novel, Truyện KhácGiới thiệu:Ngày sinh nhật...

  • Bên Nhau Dài Lâu
    Bên Nhau Dài Lâu

    Đây là một câu chuyện tình ấm áp không có bên thứ ba xen vào, cũng không có những chiếc xe sang trọng hào nhoáng, không có âm mưu kinh...

  • Bông Hoa Đẹp Nhất Nở Rộ Vì Em
    Bông Hoa Đẹp Nhất Nở Rộ Vì Em

    Đối với Kỳ Thư quãng thời gian tươi đẹp nhất đồng thời cũng đau khổ nhất chính là thanh xuân.Không ai có thể biết được rằng, một cô gái...

  • Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí
    Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí

    Thể loại: giới giải trí, linh hồn chuyển đổi, hoan hỉ oan gia, đô thị tình duyên.Edit: 笑顔EgaoNội dung câu chuyện xảy ra xung quanh giới...

  • Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?
    Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?

    Editor: Kẹo Sữa Dâu.Tác giả: Ma Vương Tang TangThể loại: Nhẹ nhàng, HE, ngôn tình, hiện đại…GIỚI THIỆU NHỎ00.Sếp của tôi là một người...

  • Uyển Ca
    Uyển Ca

    Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, Ngược NữTeam dịch: Tớ Là Con Ma NèGiới thiệuTrên đại điện hoàng cung, Khương Uyển Ca quỳ...

  • Ác Nương Tử
    Ác Nương Tử

    Edit: ngocquynh520Beta: thanhbtTrời ơi! Nàng chỉ là đi mua đồ uống trong đêm bão, vì sao vừa ra khỏi cửa lại đi đến Thanh triều?Càng ly...

  • Sự Quyến Rũ Của Sói
    Sự Quyến Rũ Của Sói

    Việt ngữ: Hỏa Dực Phi PhiThể loại: Cường cường, nhân thú, niên hạ, đô thị tình duyên, dị năng, 1×1, HENhân vật chính: Từ Bắc, Lang Cửu...

  • Gặp Sắc Nảy Lòng Tham
    Gặp Sắc Nảy Lòng Tham

    Editor: p3104Độ dài: 6 chương (11 phần)Thể loại: đoản văn, hiện đại, hàiMột nữ sinh nhìn thấy một nam sinh đẹp trai thì đã nghĩ cách...

  • Công Tử Liên Thành
    Công Tử Liên Thành

    Thể Loại: ngôn tình tiểu thuyết, game online, kỳ ảo.Sau một lần thăng cấp với quy mô lớn, game online “Truyền Thuyết Anh Hùng” mở hệ...

  • Tinh Ngự
    Tinh Ngự

    Giới Thiệu TruyệnLời tác giả:Thứ ta theo đuổi bất quá chỉ là hôm nay, mà điều này, chỉ như ánh sao ngọc tinh không, không một ai có khả...