Bác Sỹ Thú Y Không Đơn Giản

Chương 33

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ánh mắt Vưu tư lệnh nhìn Thẩm Thiển quá mức chăm chú khiến Tần Chính cũng không thể không nhìn thêm vài lần.

"Ông nội Tần." Vu Tranh từ phía sau vỗ vỗ Tần Chính, vẻ mặt cười hì hì. Tần Chính giật mình quay đầu, thấy là Vu Tranh liền cười tươi như hoa, ông vui tươi hớn hở lại hiền lành nói: "Tranh Tranh, hôm nay con đẹp quá." Ông lại nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng dáng Tần Hạo, "Hạo Hạo đâu?"

"Không biết ạ." Vu Tranh dìu Tần Chính, dáng vẻ ngoan ngoãn nhìn Vưu tư lệnh, lễ phép gật gật đầu, "Con chào bác Vưu."

Vưu tư lệnh rất thích Vu Tranh, thứ nhất là miệng lưỡi cô ngọt ngào, con người lại hoạt bát, nếu Vưu Nhiên con ông có thể quen với cô thì không thể nào tốt hơn, vừa khéo lại có thể bổ sung cho tính cách. Đáng tiếc thằng con này của ông... Ông lại nhịn không được nhìn về phía Vưu Nhiên.

Vu Tranh nhìn theo ánh mắt ông rồi cười mỉa mai nói: "Bác Vưu, kia là Thẩm Thiển, con dâu tương lai của bác đấy."

Tần Chính ngẩn ra, "Gì? Nhiên Nhiên có bạn gái?"

"Ba, cô gái đó chính là mối tình đầu Nhiên Nhiên." Vưu tư lệnh có đôi chút bất đắc dĩ.

Tần Chính biết Vưu Nhiên rất yêu mối tình đầu của mình. Sau lần tai nan giao thông đó, cảnh sát vốn muốn phạt Vưu Nhiên vì tội chạy quá tốc độ cho phép trên đường cao tốc, nhưng ông cụ Tần đã dàn xếp, sau đó cảnh sát lại điều tra phát hiện, đây căn bản không phải là tai nạn xe cộ ngoài ý muốn, mà là cố ý.

Chuyện này đúng là khó lường, vì nguyên nhân gì mà khiến cậu cháu ngoại bảo bối đang ở đỉnh cao cuộc đời của ông nghĩ quẩn như vậy? Đó là chưa nói học viên đội bay sau khi có thể tốt nghiệp được đặc biệt phê chuẩn thành chiến sĩ hạt giống là vô cùng hiếm có, về sau tiền đồ rộng mở, hơn nữa Vưu Nhiên có ba hậu thuẫn, không cần phải nói cũng biết tiền đồ về sau sáng sủa nhường nào. Có bối cảnh tốt như thế rồi mà vẫn còn nghĩ quẩn? Ông cụ Tần tìm Vưu tư lệnh nói chuyện, không ngờ Vưu tư lệnh lại nói cho ông biết một chuyện hoang đường.

Vậy mà lại là vì biết mối tình đầu đã chết, cảm thấy cái chết của cô đều do anh một tay tạo thành, nên luẩn quẩn trong lòng? Ông cụ Tần tức giận đến mức không ngừng gõ gậy ba-toong, đàn ông phải lấy sự nghiệp làm trọng, có thể nào lại vì một người phụ nữ mà đòi chết đòi sống? Học cha không học lại đi học cái kiểu nhi nữ tình trường của mẹ.

Ông cụ Tần cứ nghĩ tiền là vạn năng, ông thích Vu Tranh, thứ nhất là vì cô gái này không tệ, thứ hai gia cảnh tốt, thứ ba, trước kia ông vẫn thấy cô cùng Vưu Nhiên xứng đôi nên mới hứa với anh là nếu anh cưới Vu Tranh thì sẽ được hưởng 80% tài sản của ông.

Cái này chắc chắn là muốn tạo điều kiện cho Vưu Nhiên. Ông cụ Tần có nhận nuôi một người con trai và một người con gái, con của con trai nuôi ở nước ngoài, còn Vưu Nhiên là con của con gái nuôi của ông, gần quan được ban lộc, cơ hội tất nhiên là nhiều hơn.

Nhưng mà điều kiện như vậy vẫn không đả động được cậu cháu trai cố chấp này của ông, không chỉ không cưới, anh còn nói một câu làm cho ông cụ Tần tức đến run người.

"Ông ngoại, con không biết, cả đời này con chỉ cần một người phụ nữ, là cô ấy đã cho con biết cảm giác được ỷ lại, là cô ấy đã cho con biết đến sự ấm áp của gia đình, con đã chẳng còn bao nhiêu sự ấm áp để cho những người phụ nữ khác, con không muốn hại họ, khiến họ không hạnh phúc."

"Tình cảm có thể bồi dưỡng kia mà, sao con lại võ đoán như vậy!!" Ông cụ Tần lại bắt đầu gõ gậy xuống đất.

"Vậy ba với mẹ con vì sao không bồi dưỡng được?" Vưu Nhiên hỏi ngược lại một câu khiến ông cụ Tần im bặt. Vưu Nhiên lúc ấy mắt đã mù, cái gì cũng không thấy, nhưng ánh mắt anh lại vẫn nhu hòa như trước, anh nói, "Ông ngoại, tình cảm có thể bồi dưỡng, nhưng nếu trong lòng đã chẳng còn chỗ hoặc là áy náy thì chỉ có thể làm tổn thương đến một người vô tội khác. Mọi cảm xúc hỉ nộ ái ố đã không còn ở trên người con nữa rồi..."

Ông cụ Tần không nói lời nào, nhưng trái lại Vưu tư lệnh ở bên cạnh vẫn trầm mặc lại cất tiếng nói: "Ba, ba cứ mặc nó đi, nó như bây giờ... cũng tốt."

Ông cụ Tần nhớ sau tai nạn năm ấy, cứ mỗi lần nhìn Vưu Nhiên sống “đời” mù lòa là lòng ông lại đau xót. Lần trước anh gọi điện cho ông nói đồng ý điều trị, ông còn tưởng là đã nhìn trúng cô bé nào đó, trong lòng không ngừng cười nhạo thằng nhóc này rốt cuộc cũng hiểu suy nghĩ lúc trước là sai lầm. Nhưng không ngờ, không ngờ, Vưu Nhiên quay đi quay lại vẫn là trở về với cô gái ấy.

"Ta nói lão Vưu, lần này cậu muốn làm thế nào?" Ánh mắt ông cụ Tần vẫn dán chặt vào bóng dáng Thẩm Thiển, thản nhiên hỏi một câu.

"Ba, Nhiên Nhiên cũng không còn là Nhiên Nhiên lúc trước tùy ý chúng ta điều khiển."

"Ha ha, có một chút, Nhiên Nhiên đối với cô bé kia tính chiếm hữu rất mạnh. Nhìn đi..." Ông cụ Tần chu miệng, trên mặt là ý cười không sâu không cạn, "Những người khác đều là nữ khoác chặt nam, còn Nhiên Nhiên thì lại bám lấy cái cô tên Thẩm Thiển kia."

Thẩm Thiển run rẩy cả người, muốn bỏ bàn tay Vưu Nhiên choàng bên eo cô ra, nhưng lại không dám thể hiện rõ ràng quá, dù sao Vưu Nhiên cũng đang đưa cô đi giới thiệu với bạn bè anh.

Thẩm Thiển luôn nghĩ, phật nhìn cà sa, người nhờ ăn mặc quả đúng không sai, nhìn mấy người trong giới thượng lưu này bộ dạng thật ra cũng rất bình thường, nhưng khoác quần áo sang trọng lên, con người cũng có cảm giác như được thăng cấp, còn những người đàn ông đẹp trai tuấn tú không cần dựa vào ăn mặc vẫn có thể phát huy khí chất bản thân đến cực hạn như Vưu Nhiên quả thật là hiếm.

"Lục Tử Ngang?" Vưu Nhiên nhìn chằm chằm anh chàng cao gầy toàn thân lễ phục đen đứng bên bàn rượu sâm banh đằng trước, tự rót tự uống, khẽ gọi một tiếng. Anh chàng kia quay đầu lại, mặt mày thâm thúy, ngũ quan cũng thanh tú như là được thượng đế tỉ mỉ tạo hình.

Anh ta đi về phía Vưu Nhiên, cười khẽ: "Đã lâu không gặp."

"Cậu cũng vậy." Vưu Nhiên cũng rất lễ phép đáp lại.

Lục Tử Ngang tùy ý liếc Thẩm Thiển một cái, cũng không ngừng lại bao lâu, "Cậu đúng là si tình."

Vưu Nhiên từ trên bàn bên cạnh cầm lấy một ly sâm banh, nhấp một ngụm, tùy ý nói: "Nghe nói cậu sắp kết hôn? Sao không thấy em dâu đâu?"

Lục Tử Ngang dừng một chút, gương mặt vốn hăm hở ngạo nghễ lập tức ảm đạm, nhưng anh ta vẫn cười: "Cãi nhau nên giận rồi, mấy ngày nữa là ổn thôi."

"Cô ấy không ở trên thuyền? Cậu thực sự cam lòng để cô ấy giận hơn hai tháng?" Vưu Nhiên rất hiểu tính cách của Lục Tử Ngang.

"Ngày mai thuyền cập bến Malacca, mình sẽ xuống, không nhọc cậu quan tâm." Lục Tử Ngang lại nhìn Thẩm Thiển, rồi thu mắt lại, trêu chọc một câu, "Cậu hạnh phúc quá rồi."

"Sao? Chẳng lẽ cậu không hạnh phúc?" Vưu Nhiên hỏi lại một câu.

"Cậu không biết từ năm năm trước mình đã theo đạo Thiên chúa rồi sao? Trước khi cưới không được làm chuyện xấu." Lục Tử Ngang nhạt nhẽo nhấp rượu, "Cho nên chỉ có thể uống chút rượu."

"Mình cũng không tin cậu ngoan đạo như vậy."

"Đúng vậy, bởi vì không đủ ngoan đạo nên cô ấy mới nổi giận nói mình là cầm thú."

Thẩm Thiển nghe thấy mà sửng sốt, cảm giác hai người này quan hệ cũng không phải là nông, cái gì cũng dám nói. Vưu Nhiên lại cười: "Cô ấy còn chưa nhìn rõ cậu, không biết cậu không bằng cầm thú sao?"

"Mình nghĩ lời này phải là cô Thẩm đánh giá cậu mới đúng chứ?"

Thẩm Thiển gật mạnh đầu.

Vưu Nhiên dở khóc dở cười, cúi xuống bên tai cô nói: "Lần đó anh không phải cố gắng lắm? Lại nói anh không bằng cầm thú? Vậy lần sau anh sẽ cố gắng hơn một chút mới được?"

Thẩm Thiển sắc mặt đỏ bừng, đối với hành vi ngang nhiên xấu xa như thế của Vưu Nhiên thật sự là xấu hổ đến muốn chui xuống hố không dám ra gặp ai. Nào ngờ, Lục Tử Ngang này ngược lại nhìn quen không quen, chỉ khoát tay, "Hai người cứ tiếp tục, uống nhiều rượu chút rồi qua bên kia nghỉ ngơi."

"Ừ." Vưu Nhiên vẫn duy trì nụ cười tuyệt đẹp, gật gật đầu.

Lục Tử Ngang cũng bày ra nụ cười thanh tú, đến sô pha bên cạnh. Thẩm Thiển quay đầu nhìn thêm vài lần, dù sao vẫn thấy người đàn ông này cũng không phải vui vẻ lắm, Vưu Nhiên cấu eo cô. Thẩm Thiển hít vào một hơi, giận dữ trừng anh, "Anh làm gì vậy?"

Vưu Nhiên làm như bừng tỉnh đại ngộ, xấu hổ nói: "Ở đây nhiều người lắm, tối hãy làm."

"..." Thẩm Thiển nhớ Vưu Nhiên từng nói, ngày nào muốn yêu cầu anh lại một lần gì đó gì đó thì ám hiệu chính là "Anh làm gì vậy". Nhưng... nhưng đây là câu cô thường xuyên nói nhất...

"À, anh thân với anh chàng đẹp trai kia à? Hình như anh ta cũng có quen em?"

Vưu Nhiên đỏ mặt, có chút xấu hổ nói sang chuyện khác, "Hôm nay đồ ăn rất phong phú đó."

Thẩm Thiển lúc này lườm anh. Chút kỹ xảo ấy, cô trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra. Lễ đính hôn mãi vẫn chưa bắt đầu, khách khứa cũng bắt đầu xì xào, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Vưu Nhiên không khỏi cau mày, nét mặt có chút dự cảm không lành, anh dặn dò Thẩm Thiển ở tại chỗ không được chạy lung tung, anh đi rồi sẽ trở lại, Thẩm Thiển gật gật đầu, nhìn anh chạy vào hậu trường phòng khách. Cô nhìn bốn phía đều chẳng thấy ai quen, cũng không thấy những người khác. Cô đành phải đi đến sô pha ngồi bên cạnh Lục Tử Ngang, "Anh là bạn Vưu Nhiên?"

Lục Tử Ngang thoáng nâng đuôi lông mày lên, chau mày.

"À, trước kia anh có quen tôi sao?"

"Không quen, lúc cô quen với Vưu Nhiên, tôi đã xuất ngoại." Lục Tử Ngang buông ly rượu, liếc cô bằng nửa con mắt, vẻ mặt có chút lười biếng. Thẩm Thiển sửng sốt, thì thào tự nói, "Tôi còn tưởng trước kia anh có quen tôi." Cô vốn định nghe ngóng chút thông tin về mình trước kia.

"Tôi biết cô mất trí nhớ." Lục Tử Ngang cười nhạt: "Vưu đầu gỗ đúng là si tình, nhiều năm như vậy rồi mà đối với cô vẫn là toàn tâm toàn ý."

"Tôi cũng không có người đàn ông khác." Thẩm Thiển có chút ngập ngừng nói.

Lục Tử Ngang sửng sốt, bật cười, "Cô thế này rất khó tin lại là cô gái mạnh mẽ đã đạp đổ Vưu đầu gỗ."

"Hở?"

Lục Tử Ngang đột nhiên nói: "Cô không biết sao? Lần đầu tiên của hai người là cô nhào vào Vưu đầu gỗ ấy mà?"

"..." Thẩm Thiển xanh cả mặt, mấp máy môi sau một lúc lâu cũng không nói nên lời, việc này... cô thực sự không biết, nhưng mà sao Vưu Nhiên cái gì cũng nói với người khác vậy, ngượng chết mất. Cô đỏ mặt, sửa sang lại dáng vẻ, "Tôi đi trước, lát nữa còn phải dự lễ đính hôn."

Lục Tử Ngang đan hai tay vào nhau, chân bắt chéo, chép miệng, "Lễ đính hôn này có khả năng không được rồi."

"Ớ... Sao lại nói vậy?"

"Không có chú rể thì còn lễ đính hôn gì?"

"Cái gì? Tần Hạo biến mất?"

"Mượn trực thăng của tôi, hóa trang thành người của tôi bay đi rồi." Lục Tử Ngang xoa xoa thái dương, có chút mệt mỏi nói, "Cô tiếp tục chờ đi, tôi uống thêm rượu, rồi về phòng nghỉ ngơi một lát." Nói xong, anh ta liền đứng dậy rời đi.

Thẩm Thiển kinh ngạc không thôi. Lúc này, Vưu Nhiên từ hậu trường đi ra, đến chỗ Thẩm Thiển, khuôn mặt có chút nghiêm túc, "Lần này lớn chuyện rồi, Tần Hạo biến mất, lễ đính hôn này phải hủy bỏ."

Thẩm Thiển vẻ mặt lo lắng, nhìn khách khứa tấp nập mà nhìn thế nào cũng thấy như vậy rất không ổn. Đều là người có vai vế danh tiếng, giờ mà ầm ĩ như thế, sau này sẽ rất khó ăn nói, có khi còn trở thành trò cười cho đám thượng lưu rảnh rỗi.

Nhưng nhìn dáng vẻ này của Vưu Nhiên thì hình như cũng tám chín phần mười đã biết lần này sẽ ầm ĩ đến kết quả cuối cùng, cô trấn an anh, vỗ vỗ mu bàn tay anh, sau đó cầm lấy, "Vậy hai nhà sắp xếp thế nào?"

Vưu Nhiên vẻ mặt khổ sở, "Sứt đầu mẻ trán, cảm thấy lần này quá khó xử. Ngược lại Vu Tranh rất bình tĩnh, không lo lắng gì nhiều. Nhưng, còn thể diện của ông ngoại anh, bây giờ ông đang vừa giận vừa lo. Những người trên thuyền có một số người có máu mặt ở trong thành phố chúng ta, để người ta chê cười không nói, bọn họ đại đa số là có công việc của mình, thời gian rất quý giá, có một số người là đặc biệt tới tham dự lễ đính hôn lần này mà từ mọi bờ biển trong nước lên thuyền rời thuyền, chòng chành mệt nhọc, nếu mạo muội hủy bỏ như thế này, về sau ông ngoại sẽ rất khó ngẩng cao đầu."

"Vậy... vậy giờ phải làm sao?"

"Anh đã đưa ra một đề nghị, tất cả đều đồng ý."

"Đề nghị gì?"

Vưu Nhiên thực nghiêm túc nhìn Thẩm Thiển, mỉm cười, vô cùng xinh đẹp động lòng người.

Truyện full

  • Nhất Sinh Nhất Thế Tiếu Hồng Trần
    Nhất Sinh Nhất Thế Tiếu Hồng Trần

    Edior: Mẹ CherryỞ thế kỷ 21 thì nàng đường đường là nữ sát thủ số một trong thế giới ngầm ấy vậy mà chỉ ngủ một giấc bỗng linh hồn của...

  • Miêu Mễ Trận Tuyến Liên Manh
    Miêu Mễ Trận Tuyến Liên Manh

    Tên khác: Những Con Mèo Ở Khu ĐôngThể loại : đam mỹ, ảo tưởng không gian, dị năng, nhân cách hóa, 1×1, HEBản gốc: 63 chương HoànEdit:...

  • Sẽ Không Nương Tay Với Cậu
    Sẽ Không Nương Tay Với Cậu

    Văn án:Táo bạo ngạo kiều mạnh miệng công (Trác Du) X bề ngoài thanh lãnh, bên trong ngốc nghếch mỹ nhân thụ (Đàm Đinh).—————————–Trác...

  • Hưởng Tang
    Hưởng Tang

    Tác Giả: Thương Hải Nhất ThửThể loại: Cổ Đại, Đông Phương, Huyền Huyễn, Linh Dị, Ngôn Tình, Nữ CườngGiới thiệu:"Tang hạ nghe dị ngữ,...

  • Tranh Thiên Hạ
    Tranh Thiên Hạ

    Thể loại: Cổ trang, Ngôn Tình, Quân Sự, Lịch Sử, Cung Đấu, Nữ Cường, Cổ ĐạiEdit: Lily TrầnThời loạn thế, anh tài tầng tầng lớp lớp xuất...

  • Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc
    Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc

    Anh xông vào rừng ‘tiểu bạch thỏ’, không phải vì không biết chết là gì, mà chỉ là vì khát vọng được bảo vệ;Con sói lạnh lùng kiêu ngạo...

  • Sói Đi Thành Đôi
    Sói Đi Thành Đôi

    Thể loại: hiện đại, oan gia, cường cường, hỗ công, 1×1, HE.Biên tập: Nana | Đông Thiên.Câu chuyện là quá trình yêu nhau lắm cắn nhau...

  • Tường Nam Ngoảnh Hướng Bắc
    Tường Nam Ngoảnh Hướng Bắc

    Cô vốn là tường nam anh chưa đụng* là chưa có ý định từ bỏ, lại vì được anh dùng bàn tay dịu dàng nhất xoa dịu vết sẹo cũ năm xưa, lặng...

  • Không Thể Khống Chế Khoái Cảm Cấm Kỵ
    Không Thể Khống Chế Khoái Cảm Cấm Kỵ

    🍡Tên Hán Việt: Vô pháp khống chế cấm kỵ khoái cảm (hợp tập)🍡Tác giả: Nhất Chỉ Tiểu Hồ Li Nha🍡Editor: Anh Tử - @milvo164🍡Thể loại:...

  • Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện
    Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện

    Truyện Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện của tác giả Quân Tử Ước Hẹn, kể về một cô gái làm phó thị trưởng, cô thông minh, xinh đẹp,...

  • Tướng Quân Thích Sưu Tầm Hoa Hồng Nhỏ
    Tướng Quân Thích Sưu Tầm Hoa Hồng Nhỏ

    Toàn bộ Đế quốc Tarot đều biết tới cậu ba họ Nhạc – Nhạc Dao là Omega bá đạo nhất, ngông cuồng nhất nhưng cũng là Omega xinh đẹp nhất....

  • Then Came You
    Then Came You

    Series: Gamblers of Craven's – Book 1Thể loại: Lãng mạnNgười dịch: cà chua 14Táo bạo và phóng túng, Lily Lawson xinh đẹp vui thích với...

  • Âm Vang Ký Ức - Nguyệt Tầm Tinh
    Âm Vang Ký Ức - Nguyệt Tầm Tinh

    ✶ Tác giả: Nguyệt Tầm Tinh✶ Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, cưới trước yêu sau, đơn hướng yêu thầm, duyên trời tác hợp, HE✶ Độ dài: 80...

  • Ước Hẹn Phù Hoa
    Ước Hẹn Phù Hoa

    Người ta vẫn nói rằng đã sống thì không nên vương vấn những chuyện trong quá khứ. Nhưng một khi con tim chỉ chứa đựng hình bóng của một...

  • Ương Ngạnh
    Ương Ngạnh

    Thể loại: Hiện đại, yêu đậm sâu,gương vỡ lại lành, duyên trời tác hợp, con cưng của trời, HE.[1] Năm ấy, Phó Ngôn Chân là một hotboy...