Anh Có Quyền Giữ Im Lặng

Chương 46

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Edit và Beta: Thích Cháo Trắng – DĐLQĐ

Trong căn phòng đó, tôi tìm thấy một tập tài liệu. Trong khoảnh khắc mở nó ra, đột nhiên tôi có một loại cảm giác khủng hoảng mơ hồ, tay không khống chế được, trở nên run rẩy.

Đồ vật bên trong soạt một cái rơi ra, là mấy trang giấy không quá dày, còn có vài tấm ảnh. Nhìn ảnh chụp, có thể thấy rõ ràng là bị chụp trộm, đều là vẻ mặt và điệu bộ không hề có chút đề phòng nào.

Tôi nhặt tấm ảnh lên, chợt nín thở: là Phạm Kiến!

Trong số những tài liệu bỏ đi của Úc An Thừa, tại sao lại có thể có hình của Phạm Kiến?

Nhặt mấy trang giấy từ dưới mặt đất lên, tuy đã rối loạn thứ tự, nhưng đại khái có thể nhận ra đều là thông tin giới thiệu về tình hình của Phạm Kiến, bao gồm cả tuổi tác, công việc, địa chỉ, hoàn cảnh gia đình. . . . . . Mà cả một vài thông tin khác, cũng đột nhiên xuất hiện trong đó!

Ngoại trừ thời gian tôi quen biết anh ấy, tên trường đã từng học, những nơi thường lui tới, thậm chí còn có, vài lần gặp mặt sau khi tôi kết hôn, cũng được ghi chép lại.

Trừ lần tôi rơi xuống nước nằm viện anh ấy có đến thăm bệnh, còn có hai lần tôi và anh ấy đi đến bệnh viện thú y. Thi thoảng có lúc vào thời gian ăn trưa cũng sẽ gặp mặt nhau, salon tóc của anh ấy cách trường học không xa lắm, đây là khoảng thời gian chuyện của anh ấy và người đàn ông họ Lữ kia không được vui vẻ, anh ấy đã từng tới tận cổng trường học của tôi mấy lần để tâm sự, chuyện này tôi cũng đã quên mất, chẳng còn nhớ nữa.

Nhưng mà, thông tin về thời gian, địa điểm, thậm chí chúng tôi nói chuyện với nhau bao lâu, đều được ghi lại rất rõ ràng trong những tờ giấy kia, hơn nữa không hề sai lệch!

Không biết là vì trời đã tối hay là trước mắt choáng váng, mà những con chữ rậm rạp chằng chịt kia như biến thành vô số con kiến chui vào đầu tôi, gặm nhấm từng tế bào não đến đau buốt.

Phạm Kiến đã từng bị người ta cảnh cáo, sau đó thì lại bị tai nạn xe cộ, bất đắc dĩ phải thay đổi chỗ làm, thì ra là, thật sự chẳng liên quan gì đến người phụ nữ lớn tuổi đang mang thai kia!

Khi xưa luôn coi anh ấy như chị em, cho nên mỗi lần tôi và anh ấy ở bên cạnh nhau đều không kiêng kỵ chút nào, nhất định là anh ấy đã bị coi thành một mối uy hiếp mới!

Hai người đàn ông gần đây nhất, trước đó là Nhạc Xuyên, bây giờ là Phạm Kiến, cũng bởi vì có quan hệ với tôi, mà trước sau đều bị làm cho chật vật không chịu nổi lại không có nơi nào để khiếu nại, thậm chí ngay cả an nguy của bản thân và gia đình cũng bị đe dọa!

Mà nếu như những chuyện xảy ra hơn ba năm trước, là do bà cụ Huệ một tay sắp xếp, như vậy thì sau khi tôi kết hôn, bệnh của bà cụ Huệ đã đến gian đoạn cuối, dù cho bà có là người mạnh mẽ tới đâu, thì sao có thể còn hơi sức đi mưu tính những chuyện này được?

Như vậy, có khả năng nhất cũng chỉ có thể là…

Nhà kho kín nằm dưới đất, thế nhưng tôi lại mơ hồ cảm thấy như có từng cơn gió lạnh lẽo thổi qua, từng đợt ớn lạnh cứ chạy dọc sống lưng.

Đột nhiên có tiếng mở cửa sột sột soạt soạt vang lên, tôi giật mình một cái, vội vàng nhét mấy trang giấy vào trong túi, lại nhét lung tung mấy tấm hình vào giữa đống đồ.

Cửa được mở ra, một bóng dáng nhỏ nhắn lén lút đi vào, rồi lập tức đóng cửa lại.

Tôi ở tận trong góc, cô ta cũng không nhìn thấy tôi, nhưng hình như cũng rất khẩn trương, tay thò vào trong túi muốn móc cái gì ra, rồi lại đề phòng nhìn một lượt xung quanh, thấy tôi thì lập tức nhảy dựng lên như gặp quỷ.

Nhận ra dáng vẻ của người này, tôi kêu lên: "Huệ Điềm Nhi?"

Cô ta còn chưa hoàn hồn: "Cô ở đây làm gì?"

Tôi lấy tay chống đất đứng lên, cố gắng chịu đựng từng cơn hoa mắt: "Còn cô thì sao?"

". . . . . ." Cô ta cứng họng, nhưng lập tức lại mạnh miệng: "Không cần cô quản!"

Cười lạnh: "Như vậy thì tôi cũng không cần trả lời thì phải!"

Đống đồ ghi lại chuyện cũ năm xưa bị tôi bới loạn vẫn ở đó, tôi không nhìn thêm lần nào nữa, nhấc chân muốn đi ra ngoài cửa.

Bỗng "rầm" một tiếng, đống đồ kia đột nhiên đổ xuống, rơi bừa bãi xuống đất.

Giống như một đoạn trí nhớ đã từng tốt đẹp, trong nháy mắt đã tàn nhẫn vỡ tan không còn nhận ra được nữa.

Dừng lại một chút, nhưng tôi chẳng còn hơi sức quay đầu lại.

Huệ Điềm Nhi lại vọt tới. "A" một tiếng rồi nói: "Đồ của anh An Thừa, tại sao lại làm lộn xộn thành như này!"

Tiếng nói lạnh lẽo phát ra từ trong lồng ngực của tôi, không có một chút độ ấm nào: "Tôi sẽ bảo A Tú sắp xếp lại."

". . . . . ." Cô ta bỗng nhiên giống như nhận ra điều gì, tâm trạng đang cực kỳ tức giận lại biến thành vui vẻ không kiềm chế được: "Cô đây là muốn đi tìm dấu vết của cô gái kia có đúng không? Cô gái có nốt ruồi ở mi tâm? Hừ, giờ thì cô sợ chưa? Rốt cuộc cũng phải thừa nhận cô ấy mới chính là người mà anh An Thừa thật sự thích đúng không?"

Tôi không muốn chịu thua cô ta, bèn đáp trả lại: "Quả thực là muốn đến tìm một chút, chỉ là, lại phải thất vọng, thậm chí một chút dấu vết của người này cũng không tìm được, có lẽ, cô còn thất vọng hơn cả tôi nhỉ?"

Huệ Điềm Nhi khoanh tay trước ngực, đứng đó híp mắt nhìn tôi, nở nụ cười châm chọc, dường như đã dự đoán trước được điều này: "Dĩ nhiên ở đây sẽ không tìm được rồi, bởi vì những gì được cất giữ ở đây, đều không phải là bí mật của anh An Thừa, những thứ quan trọng nhất, anh An Thừa để ở đâu, chỉ có tôi và anh ấy biết…”

Tôi không có cách nào cố làm ra vẻ bình tĩnh được nữa.

Để tôi có thể bước vào cánh cửa của gia đình này, đã có hai người đàn ông vô tội phải hy sinh nhiều như vậy, tới bây giờ tôi còn không thể xác định được, rốt cuộc thì người mà anh yêu là tôi, hay chỉ là một ảo ảnh vẫn luôn chôn thật sâu trong ký ức của anh!

Tôi xoay người bước về phía Huệ Điềm Nhi: "Ở đâu? Nói cho tôi biết!"

Cô ta cười càng sảng khoái hơn: "Sợ rồi hả? Sợ muốn chết rồi chứ gì? Cô thử nghĩ đi, loại thế thân như cô, anh An Thừa thật sự có thể vĩnh viễn giữ lại bên cạnh sao? Có điều, tôi khuyên cô hay là thôi đi, bụng cũng đã lớn như vậy rồi, chớ tự làm mình không thoải mái."

Biết rõ cô ta cũng chỉ là đang khích tướng, nhưng tôi thì đã không muốn lùi bước nữa rồi.

Giống như là một mình đứng trên đỉnh núi cao, cho dù là đi về phía trước hay lui lại phía sau, hai mặt cũng đều là vực sâu không thấy đáy, không cẩn thận sẽ là thịt nát xương tan, vạn kiếp bất phục.

Nhưng cho dù có chết, cũng phải chết một cách rõ ràng.

"Huệ Điềm Nhi, nếu như lời cô nói chính là thật, thì lập tức đưa tôi đi, nếu như còn tiếp tục ở đây nói mấy chuyện liên thiên nhàm chán, thì thứ cho tôi không thể tiếp chuyện cô được!"

Nụ cười của cô ta lập tức ngừng lại: "Là hòn đảo giữa hồ, cô dám đi không?"

Lúc này tôi mới mơ hồ nhớ tới khi đó tranh chấp ở ven hồ thì cô ta nhỏ giọng thả vào tai tôi một câu nói: "Ở hòn đảo giữa hồ này, chôn giấu bí mật từ nhỏ đến lớn của anh An Thừa, người không có phận sự nhất định không thể bước chân vào, có nghe không?"

Lúc ấy tôi không coi là chuyện quan trọng, bây giờ nghĩ lại, liệu rằng lời của cô ta có phải là sự thật hay không.

Không biết lấy hơi sức từ đâu, tôi chợt mở cánh cửa nhà kho ra: "Bây giờ đi!"

Cô ta ngược lại có chút giật mình: "Cô? Thật sự dám?"

Cách một lớp vải túi, tôi mạnh mẽ nắm chặt mấy trang giấy bên trong: "Hừ, chẳng phải trước đó vì ra đấy, nên mới bị cô đẩy xuống hồ đó sao!"

Cô ta nặng nề hít thở mấy hơi: "Được, chỉ là không thể để cho mấy người bọn họ biết, chúng ta lặng lẽ lái xe đi."

Chiếc xe màu đỏ của Huệ Điềm Nhi tùy ý dừng trước cửa lớn nhà họ Úc, điệu bộ giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể lướt đi, cô ta ném túi xách sang ghế lái phụ, hất đầu một cái ý bảo tôi lên xe.

Mới vừa mở cửa xe, tôi lại phát hiện một chiếc xe taxi chạy nhanh đến, “két” một tiếng dừng ngay trước cổng.

Nhà lớn của họ Úc nằm ở một khu đất độc lập, trước cổng có một con đường mòn riêng, đi ra đến đại lộ bên ngoài cũng phải mất ít nhất hơn mười phút, hơn nữa đều là xe riêng ra vào, chưa từng có xe taxi ngang qua.

Tôi không khỏi sửng sốt, nhìn cửa chiếc xe taxi kia từ từ mở, người bên trong đi ra.

Tôi choáng váng ngây người như kẻ ngốc, kia là Úc An Thừa!

Anh vừa bước ra khỏi xe thì thấy tôi, khuôn mặt vui mừng lập tức bị vẻ nghi ngờ thay thế, anh bước nhanh lại đây.

"Sao không ở trong nhà nghỉ ngơi?"

Không nghĩ tới lại gặp anh vào lúc này, thế nên cái mũi chợt ê ẩm.

Tràn đầy lo âu và ân cần, đôi mắt như sóng nước mềm mại của anh đánh thẳng vào lòng tôi, sự lạnh lẽo trong tim dường như không chịu nổi một đòn này, dần tan rã.

Anh đi tới trước mặt rôi, chỉ là mấy bước, đã chống đỡ ngực thở hổn hển ra dấu tay: "Sao lại không nghe lời như này?"

[Mấy chương sau chính là lúc tiết lộ bí mật! Các nàng vào ủng hộ ta đi~~~]


Truyện full

  • Cậu Vợ Nhỏ Của Trương Lão Hán
    Cậu Vợ Nhỏ Của Trương Lão Hán

    Tên gốc: 张老汉的小媳妇Tác giả: Tiểu Nùng Kinh TếNguồn: Hải Đường.Editor: MinTag: Truyện gốc, Đam mỹ, Song tính, Cao H, Cận đại, Làm ruộng,...

  • Ái Khuyển
    Ái Khuyển

    Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết (nam x nam), hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, ôn nhu công trung khuyển thụ, mỹ công mỹ thụ, huyền...

  • Kế Phi Thượng Vị Công Lược
    Kế Phi Thượng Vị Công Lược

    Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, thâm tình, sạch, sủngEditor: heavydizzySố chương: 114Lâm Cẩm Nghi được Trấn Nam vương lựa chọn làm kế...

  • Ở Riêng Thì Có Làm Sao?
    Ở Riêng Thì Có Làm Sao?

    Hệ liệt: Yêu hợp lại 2Editor: Mia PhạmCV: meoconlunarThể loại: Hôn nhân, gương vỡ lại lànhĐối với một người con gái thì có được một gia...

  • Cóc Ghẻ Thịt Thiên Nga
    Cóc Ghẻ Thịt Thiên Nga

    Giới thiệu:Nam thần tôi thầm mến mười năm hôm nay kết hôn với nữ thần rồi.Hôn lễ của bọn họ, tôi không nhịn được mà lệ rơi đầy mặt;...

  • Nhất Phẩm Thiên Kim
    Nhất Phẩm Thiên Kim

    Edit: KinnaraThể loại: nhất thụ nhất công, ôn nhu công nữ vương thụ, HE.Ở trong tòa thành sơn trang Dật Long , có một vị tiểu thư xinh...

  • Xuyên Qua Làm Nông Phụ
    Xuyên Qua Làm Nông Phụ

    Xuyên không thì xuyên không chứ sao, trào lưu này hiện đang thịnh hành mà!Thế nhưng lại xuyên qua làm nông phụ? Làm một nha đầu ở nông...

  • Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp
    Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp

    Thể loại: tình cảm, hiện đại, xuyên sách, HEĐộ dài: 52 chương + 2 phiên ngoạiEdit+Beta: LaStellaBìa: Cải XanhGiới thiệu 1: Nữ chính là...

  • Cái Tên Khắc Sâu Trong Lòng
    Cái Tên Khắc Sâu Trong Lòng

    Tác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửEditor: Qing YunSố chương: 6Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, ngôi thứ nhấtGiới thiệuTôi và người đã...

  • Quân Sủng
    Quân Sủng

    Ngôn ngữ phong phú, lối viết truyện nhẹ nhàng, gần gũi với cuộc sống hàng ngày của con người. Truyện Quân Sủng của Sâm Trung Nhất Tiểu...

  • Nắng Ấm
    Nắng Ấm

    Thể loại: truyện ngắn, hiện đạiEditor: p3104Raw: Tấn GiangĐộ dài: 6 chươngPoster: Min JayChỉ vì người ấy là em cho nên anh mới có thể...

  • Cục Cưng Của Tổng Giám Đốc
    Cục Cưng Của Tổng Giám Đốc

    Truyện Cục Cưng Của Tổng Giám Đốc của Tô Lâm kể về số phận của một cô gái bị chính mẹ ruột của mình bán đấu giá, ai...

  • Cô Mãi Là Người Em Yêu
    Cô Mãi Là Người Em Yêu

    Tác giả: Muối Trần Đậu XanhThể loại: Bách Hợp, Đô Thị, Sư Đồ Luyến, Teen, Vườn TrườngGiới thiệu:Khi học trò yêu cô giáo thì sẽ như thế...

  • Mang Tang Tử
    Mang Tang Tử

    Thể loại: Tương lai, khoa học viễn tưởng, xuyên không, sinh tử văn, HE.Coupe chính: Hiên Viên Chiến (Công) x Lục Bất Phá bản chính...

  • Không Phải Là Cổ Tích
    Không Phải Là Cổ Tích

    Hiện tại thì tôi đang lang thang ở khắp các gian hàng để tìm cho ra cái thứ thực phẩm tên là “đậu tương”. Thật là khổ khi phải gánh vác...