(AllMikey) Máu, Dị Năng Và Em

Chương 13

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tui nói là giảm lượng công là giảm nhớ chứ nghĩ đến dị năng mà tui bất lực á ;-;

Không thì mọi người góp ý cũng được nạ :3

~♤~

Dưới lòng đại dương sâu thẳm chính là những đường hầm lắt léo không thể phân rõ là nơi nào với nơi nào, em bị Leo túm lấy rồi bơi nhanh vào một đường hầm sâu đó bọn họ bắt đầu bơi thẳng lên. Em nhìn khung cảnh sau khi trồi lên mặt nước.

Đó là một thành phố khá là cổ đại hoặc có thể là do em nghĩ nhiều. Leo sau khi hóa lại thành hình người thì đi lại bế em lên, em chắc chắn là bản thân mình không hề nhẹ ấy vậy mà hắn ta bế em như đang bế một đứa trẻ vậy.

Những người đi đường thấy Leo thì lấy làm kinh ngạc nhưng sau đó đều cung kính cúi đầu chào hắn. Em không tự nhiên mà hơi nhúc nhích, Leo kia thấy thế thì đe dọa nếu em còn giãy nữa là hắn sẽ ném em cho cá mập ăn.

Em không giãy nữa mà nhìn xung quanh, dù nói kiểu cách nhà là phương tây cổ đại nhưng ai ai cũng đều sử dụng những thứ rất kỳ lạ, ví dụ như là khi vận chuyển hàng hóa thì người ta lại sử dụng con ngựa gỗ chạy bằng dây cót.

Còn lũ trẻ thì đang viết những thứ ngôn ngữ rất lạ trên mặt đất. Bây giờ em mới để ý là mình bị Leo bọc thân trên rất chặt chẽ và kín đáo, hắn đang muốn làm gì.

"Nếu ngươi không muốn chết thì tốt nhất hãy giữ im lặng."

Leo cúi xuống thầm thì vào tai em rồi nghiêm người đứng lên, hắn ta trước tiên phải đi về nhà đã. Nhà của hắn ta là một tòa lâu đài rất lớn. Quản gia khi thấy hắn ta thì lễ phép chào hỏi rồi sau đó hỏi hắn về tình trạng của em, em căng thẳng nhìn hắn rồi sau đó hắn bảo.

"Chuẩn bị lồng nước cho cậu ta đi"

Leo là nam nhân ngư có vẻ ngoài cuồng dã nhất trong tộc, khuôn mặt điển trai, lông mày rậm, sóng mũi thẳng, đến cả đôi môi cũng mỏng manh bạc tình. Tính cách thì vô cùng thô bạo và ưa thích bạo lực - giống với kẻ nào đó mà em từng đánh bại.

Nhưng hắn ta cực kỳ mạnh, mạnh đến mức vua của hắn cũng phải sợ hãi. Một người như hắn ta lẽ ra phải có rất nhiều người sợ hãi nhưng từ thái độ của những người dân thì hắn ta là một người rất được dân chúng yêu mến.

Em được thả xuống lồng nước, Leo nâng cằm em lên nhìn cho kỹ rồi sau đó trầm giọng nói em há miệng ra, em giả điếc mà gạt tay hắn ra sau đó xoay người định lặn xuống.

Cạch.

Leo cầm dây xích kéo tay em lên, lần này em nghe theo lời hắn mà há miệng ra nhưng tất nhiên là để cắn người rồi, Leo bị em cắn một cái thì nhíu mày nhưng sau cùng vẫn để mặc cho em muốn làm gì thì làm. Với độ tuổi của em bây giờ thì đương nhiên chỉ là bằng tuổi với lũ trẻ mới sinh rồi, người lớn tuổi như hắn mới không chấp nhất với trẻ sơ sinh đâu.

"Cắn xong rồi thì nhả ra cho bản tướng, hay là ngươi thích ăn thịt đồng loại ?"

Tởm chết đi được ! Em nhả ra rồi bị hắn ta bóp má giữ nguyên, hắn nhìn trong miệng của em và nhận ra em khác hoàn toàn so với những nhân ngư thông thường. Răng của em nhỏ như hạt lựu, trắng tinh và thẳng tắp không một chiếc nào sâu cả.

Như vậy thì làm sao ăn được thịt sống ? Leo phiền não nghĩ rồi bỏ em ra, em giận giữ tát vào mặt của Leo rồi quay người chìm xuống nước. Chà, có khí khái phết đấy chứ ?

Leo nghĩ rồi sau đó lấy tấm màn che lại cho em, hình dáng của em quá mức khác biệt, nếu là nhân ngư tộc thông thường khi hóa hình rồi thì trên người sẽ tồn tại một chút đặc điểm của nguyên hình còn em thì quá giống với con người bình thường rồi.

Đã vậy em còn khá yếu ớt nữa, đối phó với lũ trẻ thì được đấy nhưng với những nhân ngư sống lâu từ 100 năm trở lên thì lại không.

Em nhìn chân của hắn ta đã rời đi mà cố gắng phá bỏ xích ở tay lẫn cổ của mình, tiếng leng keng và loảng xoảng va vào nhau của dây xích làm em có chút căng thẳng. Sợi dây xích này quá mức chắc chắn và nếu phá hết sức chắc chắn phải sinh ra tiếng động.

Thôi thì đành phải tìm cách bỏ đi sau vậy, em vẫy đuôi nghĩ ngợi rồi nhắm mắt đi ngủ. Cả ngày hôm qua đến hôm nay em vẫn chưa được ngủ một giấc tử tế rồi, phải ngủ cho lại sức thôi.

~♤~

"Tướng quân~~~ sao giờ ngài mới về ?"

Một nữ nhân ngư với thân thể nóng bỏng nũng nịu dựa vào cánh tay của hắn, hắn xoa đầu nàng ta rồi để mặc nàng ta muốn làm gì thì làm còn bản thân thì chuẩn bị mặc đồ để đi vào hoàng cung diện kiến đức vua. Nữ nhân ngư kia thấy hắn không để tâm mình thì nũng nịu.

"Sao thế ? Ngài có tình nhân mới nên quên em rồi à ?"

"Nếu cô không mù mắt thì đó là học trò mới của ta."

"Học trò ? Ngài định nhận học trò sao ?"

Nàng ta kinh hoảng buông tay của Leo ra, người duy nhất có thể làm Leo động lòng chỉ có duy nhất một người nữ nhân mang tên Amelia mà thôi, quản gia cũng đã nói với nàng rồi, nhân ngư đó có dáng vẻ y hệt như Amelia vậy ! Nàng mới không tin đó chỉ đơn giản là học trò của hắn !

"Cô đừng làm phiền y, ta trở về khắc tự mình xử lý."

Leo nói rồi đi ra ngoài, hải mã đã chờ sẵn để chở hắn đi rồi. Hải mã này cũng giống với ngựa trên đất liền, chỉ có điều là thân thể chúng trong suốt như nước mà thôi.

Thế là Leo cuối cùng đã rời đi, nàng ta nhanh chóng đi vào nhà rồi đi đến lồng nước có em trong đó. Nàng ta vén tấm rèm che quanh lồng nước ra rồi kinh hoàng lùi về sau.

300 năm trước Leo đã tự tay huyết tẩy bộ lạc thần tử (con của thần) rồi mà, thậm chí đến cả chị họ Amelia yêu quý hắn cũng tự tay giết chết thì sao bây giờ lại có một thần tử còn sống chứ ?

Nàng ta tên là Armani, là một nữ nhân ngư bình thường, nàng ta có vẻ ngoài khá giống Amelia cho nên tướng quân Leo vẫn luôn để nàng sống ở bên cạnh, nàng không dám có ý định dò xét gì nhân ngư đang nằm trong lồng cả nhưng trong lòng nàng vẫn có chút kính sợ khi nhìn thấy thần tử.

Thần tử đối với nhân dân luôn là sự tồn tại rất thánh khiết và diễm lệ, sống tách biệt với mọi người. Nhưng với các quan lại, quý tộc và chiến binh thì thần tử chính là bình máu di động và là đồ chơi dành riêng cho các quan lại, thịt của họ luôn bị mang lên bàn tiệc, máu của họ luôn bị xem là rượu. Đến cả trẻ sơ sinh cũng thành món khai vị cho bọn chúng.

Nên do đó Leo tướng quân mới huyết tẩy tộc thần tử với mục đích là để giải thoát cho số mệnh của bọn họ, Armani nghẹn ngào nhìn đứa trẻ nằm trong lồng nước rồi quỳ xuống bái lạy. Thần tử trong lòng nàng là sinh vật cao quý nhất và trong sạch nhất, nàng nhất định sẽ giữ bí mật này đến cuối đời.

Còn lý do vì sao nhân ngư ghi chép lại dùng thái độ căm phẫn lên án Leo là vì hắn đã giấu kín mục đích của mình. Còn về lý do vì sao hắn ta dở chứng mang em về thì nàng ta không biết. Tướng quân tính tình cuồng ngạo lại còn thất thường, nàng mấy trăm năm qua hầu hạ tướng quân cũng chẳng mấy dễ dàng.

"Mong là tướng quân đừng vì nhớ Amelia quá mà xem cậu là thế thân."

Nói xong thì nàng che khăn lại cho em rồi lén lút đi ra ngoài. Nếu là thần tử thì ngài ấy hẵn là chỉ ăn được thực vật thôi nhỉ, Armani nghĩ rồi đi xuống bếp kiếm thực vật cho em. Nói là thực vật nhưng chủ yếu đó là những món đã được nấu rất mềm phù hợp cho trẻ sơ sinh và các loại trái cây khác mà thôi. Còn có cả dừa và một ít kẹo ngọt cho em nữa.

"Như thế có ít quá không nhỉ ?"

Armani chống nạnh nhìn mâm đồ ăn to đùng trước mắt rồi mang đến lồng nước gõ gõ lên thành. Em nhíu mày rồi tỉnh lại. Nói là lồng nước chứ thật ra nó giống bể cá hơn.

Em có chút dè chừng mà nhìn nàng ta, nàng ta ra hiệu là mình không có ác ý rồi đi lên trên nắp bể thả một quả dừa xuống. Em nhíu mày rồi lội lên, em trồi lên rồi nhìn nàng, mái tóc vàng mềm mượt thấm nước dính chặt lên da thịt em, vảy tai mềm mại nhẹ rung rung trông rất đáng yêu. Nàng cong môi đẩy quả dừa đến trước mặt em, em giữ lấy nó rồi dè chừng nhìn nàng.

"Đừng lo, tôi không hại cậu đâu, cậu cứ từ từ dùng bữa nhé."

Nói rồi nàng ta liền leo xuống mà để mâm đồ ăn to lớn trước mặt em. Em do dự nhìn các thực vật lạ lẫm kia rồi quyết định uống dừa để cầm hơi xong rồi lại bơi xuống đáy bể mà ngủ.

Lúc Leo trở về thì cũng là buổi tối - theo lối sống của nhân loại trên bờ, hắn cởi áo ra rồi đi vào phòng xem thử em như thế nào rồi. Trên bệ cá còn để một mâm đồ ăn rất to nhưng chưa ai chạm vào cả.

Leo cầm một quả có hình dạng giống chanh lên cắn, nói thế thôi chứ quả này có vị khá giống táo hoặc lê thôi. Leo ngứa tay nên kéo sợi xích trói em lên.

Một tảng băng nhọn phóng thẳng lên mặt hắn, hắn bắt lấy nó rồi ném xuống đất, khuôn mặt điển trai ánh lên tia đắc ý làm em tức muốn tắt thở.

"Sao thế, không đói à ?"

Hắn lấy một quả giống việt quất ra cho em, em ngoảnh đầu ra chỗ khác, Leo chậc lưỡi rồi bỏ quả đó vào miệng sau đó bẻ cằm em qua mà dùng miệng đút vào.

"!!!!!!"

Tên khốn này dám khinh bạc em á !? Em nổi giận thật rồi nên giơ tay lên và quào xuống, hắn hoang mang nhìn em.

"Ngươi sao thế ? Không phải trẻ con biếng ăn đều được mẫu thân mớm cho ăn à ?"

"Mớm cái đầu ngươi !"

Em tạt nước vào mặt hắn rồi lại muốn bỏ đi, Leo tỉnh bơ giữ em lại rồi kêu em ăn đồ ăn, em bất lực nhìn hắn rồi cũng lấy một quả lên ăn. Được rồi, đồ ăn như vầy cũng không tồi, vừa hay dạo này em cũng không ăn nổi thịt thiếc.

Leo nhìn em ăn thoải mái như vậy thì xoa đầu em, đây là hậu nhân của chị họ hắn, hắn muốn bảo vệ em thật tốt để em không bị gì nguy hiểm cả.

Nói chứ hắn đã nghe thấy đoạn đối thoại giữa Shinichirou và tổ chức Siren rồi.

Muốn bắt tộc nhân của hắn đi ? Đã hỏi chưa mà tự tiện vậy ? Leo nghĩ thế rồi bóp nát thứ trái trong tay mình.

Tên này lại lên cơn à ? Em kỳ thị nhìn hắn ta, hắn chậc lưỡi rồi đưa nó cho em, quả này có vị như bánh kem vani vậy nhưng có điều là vỏ cứng quá thôi.

Thôi, mai nói nó làm học trò của mình sau vậy, chứ yếu ớt như vậy thì còn gì là nhân ngư chứ ?

Leo nghĩ mà đã quên mất rằng em đã từng làm mình bị thương.

~♤~

Leo chap trước: bá đạo, bad boy các thứ.

Leo chap này: gâu đần :)

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...